Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Tuy Mạc Phàm không nói rõ, nhưng rõ ràng là muốn hủy vệ tinh của bọn họ.

Những vệ tinh này mỗi cái được đưa lên trời, đều cần tiêu phí tiền tài và tài nguyên giá trên trời.

Nếu bị Mạc Phàm hủy đi vệ tinh, toàn bộ vũ khí của bọn họ sẽ thành đồ bỏ đi, phương thức truyền tin cũng giảm đi 91%, trong chớp mắt quay về thế hệ trước năm 2000.

Không chỉ như vậy, cho dù bọn họ dùng vũ khí tiên tiến với Hoa Hạ, cũng chỉ có thể dùng phương pháp cổ xưa nhất, để phi cơ bay tới trên không Hoa Hạ, ném vũ khí tiên tiến xuống, mà không phải sử dụng đạn có thể định vị, chỉ là chuyện ấn một cái nút.

Mạc Phàm hơi dừng lại, cười lạnh lùng.

Lúc đám người này sử dụng vũ khí tiên tiến với hắn, cho đến bây giờ đều không nghĩ tới tài nguyên, Địa Cầu gì hết, lúc hắn muốn hủy những vệ tinh này đi, lúc này mới nhớ tới chuyện này, đúng là buồn cười thật.

- Cần hao phí rất nhiều tài nguyên sao?

Mạc Phàm hỏi.

- Không sai.

- Vậy càng phải hủy diệt rồi.

Mạc Phàm lạnh nhạt nói.

Hắn không thèm để ý tới Lev, một tay cầm Hồng Liên, thân thể theo cột sáng xuyên qua ranh giới trong mây, đến bên ngoài không gian, đến chỗ có vệ tinh bay trên không.

Mạc Phàm lâm không mà đứng, lại nhìn về phía Địa Cầu, đã không nhìn tới sơn hà, chỉ có thể nhìn thấy một vùng thực vật màu lục, hải dương màu lam và đám mây màu trắng.

Ở độ cao này, nếu người bình thường không mặc quần áo vào vũ trụ, cho dù không vì thiếu dưỡng khí mà chết, cũng vì ở quá cao mà lục phủ ngũ tạng bị đập vụn.

Nhưng chuyện này đối với hắn và tu sĩ khác đã không thành vấn đề.

Chỉ cần mang theo đủ linh thạch, có thể bổ sung linh khí đúng lúc, hắn hoàn toàn có thể bước chậm vài chục năm ở trong vũ trụ cũng không sao.

Hắn chỉ dừng chân một lát, trong mắt chớp lóe sắc bén nhìn về phía vệ tinh đang bay tới.

Tuy một số vũ khí tiên tiến tấn công đã không thương tổn được hắn, nhưng hắn không muốn bị những vũ khí tiên tiến này tấn công nữa.

Cho nên hủy diệt mấy thứ này thì hơn.

Thân thể hắn nhoáng lên một cái, liền đến bên cạnh vệ tinh kia, cảnh cáo bén nhọn lập tức vang lên.

- Trảm!

Một tay Mạc Phàm cầm Hồng Liên, kiếm khí như hoa, một kiếm chém về phía vệ tinh này.

“Bùm!” Âm thanh kinh thiên động địa vang lên, vệ tinh bùng nổ ra, biến thành đóa hỏa hoa ở trong không trung.

Hỏa hoa tắt đi, hóa thành mảnh nhỏ biến mất trong vũ trụ.

Mạc Phàm không thèm nhìn vệ tinh này, tiếp tục đi tới chỗ vệ tinh khác.

Rõ ràng chỉ là một bước, nhưng khi đặt chân đã cách xa cây số trong vũ trụ.

Mỗi lần đến một chỗ, vệ tinh thuộc bảy nước bùng nổ ra.

Lần này không chỉ những vệ tinh chiếu về phía Hoa Hạ biến thành bông tuyết, những màn hình khác cũng lần lượt biến thành bông tuyết.

Bối rối, xôn xao lan ra diện rộng ở bảy nước.

Rất nhiều người vừa rồi còn đang gọi điện thoại, ngay sau đó di động không còn tín hiệu nữa rồi.

Có nam nữ đang xem phim hành động tình yêu, hình ảnh dừng lại, hai người nhìn hình ảnh này một lúc lâu, lúc này mới phát hiện là hình ảnh bị dừng lại, không biết bị dừng bao lâu nữa.

Trong lúc này trong bảy nước, khắp nơi đều không thể truyền tin mà hỗn loạn.

Nhất là trong trụ sở bí mật, tiếng cảnh cáo vang lên liên tục.

- Ai có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc chuyện này là sao đây?

Có người đập bàn quát.

Vốn là cả Hoa Hạ biến mất dưới mí mắt bọn họ, sau đó là chính bọn họ cũng biến mất dưới mí mắt mình.

Chẳng lẽ có người thêm một tầng đại trận phòng hộ cho bọn họ?

- Lão đại, có khả năng vệ tinh của chúng ta bị tấn công rồi.

Người bên cạnh nhỏ giọng nói.

- Gặp công kích, thứ gì có thể hủy diệt nhiều vệ tinh của chúng ta trong thời gian ngắn như vậy, vậy mà chúng ta không thấy được nhân ảnh?

Người kia nổi giận nói.

Cho dù là thế lực khác tập kích, cũng không có khả năng nhanh như vậy.

Dù sao những vệ tinh đều có từng quỹ đạo riêng, cách nhau vô cùng xa, ngoại trừ bị vũ khí trên phi truyền vũ trụ tập trung công kích ra, nếu không không có khả năng sẽ như vậy.

Nếu có phi truyền vũ trụ tới gần vệ tinh, nhất định sẽ có cảnh báo.

- Có phải có người tấn công vệ tinh của chúng ta hay không?

Một mỹ nữ tóc vàng cẩn thận nói.

Vừa rồi Hoa Hạ biến mất, một lát sau vệ tinh của bọn họ bị tấn công, khả năng hai chuyện này liên quan tới nhau là rất cao.

- Người, chuyện này không có khả năng đâu?

Những người khác lắc đầu nói.

Con người khó mà sống sót ở trong vũ trụ, không nói tới hủy đi nhiều vệ tinh như vậy.

Cho dù những người này là võ sư siêu năng, dị nhân, có được lực lượng siêu cấp mà người thường không thể đạt được, cũng khó mà làm được chuyện đó, trừ phi là thần mới có khả năng.

- Những người khác không có khả năng, nhưng có một người ở Hoa Hạ không phải không có khả năng.

Người đàn ông tức giận kia trầm giọng nói.

Lúc trước một kiếm của Mạc Phàm trảm đến vũ trụ, hủy bảy vệ tinh, hiện giờ thực lực lại mạnh lên nhiều, đến vũ trụ cũng không phải không có khả năng.

- Chuyện này…

Vốn là Hoa Hạ đại quốc mênh mông biến mất dưới vệ tinh, sau đó có người hủy đi nhiều vệ tinh ở trong vũ trụ như vậy.

- Làm sao lại có chuyện này?



Mạc Phàm hủy diệt liên tục trên trăm vệ tinh của bảy nước, lúc này mới thu hồi Hồng Liên rơi xuống mặt đất.

Trên đỉnh Thái Sơn ở Phong Thiên Chi Địa, bóng dáng Lev vô cùng mơ hồ, nhưng trong lúc này có thể nhìn ra ông ta đang vô cùng phẫn nộ.

So với lúc mới xuất hiện, lúc này Lev như con sư tử phẫn nộ tới mức tận cùng, trong đôi mắt màu lam tràn đầy lửa giận, trên mặt đều là hung dữ, ước gì có thể ăn tươi nuốt sống Mạc Phàm.

Tuy Mạc Phàm không hủy diệt tất cả vệ tinh của bọn họ, nhưng làm tê liệt 70%.

Những vệ tinh này bị hủy dẫn tới tổn thất, đã không thể dùng tiền bạc để tính toán.

- Mạc Phàm, cậu đúng là ngoan độc!

Lev nghiến răng nói.

Mạc Phàm lắc đầu, trên mặt đều là khinh thường.

Đám người này hám lợi đen lòng, dùng vũ khí tiên tiến ám sát hắn thì hiên ngang lẫm liệt, hắn đại nạn không chết dùng trường kiếm báo thù thì thành người độc ác, đạo lý của tên Lev này đúng là thú vị.

- Xem ra tôi hủy diệt chưa đủ vệ tinh, vậy mà ông vẫn còn ở đây được.

Mạc Phàm lạnh lùng nói.

- Mạc Phàm, chúng tôi nhất định sẽ không tha cho cậu, cho dù phải trả giá lớn tới mức nào cũng phải giết cậu.

Lev lạnh lùng nói.

Những lời nói ác độc giống như ác quỷ nguyền rủa đến từ Cửu U.

- Giết tôi sao? Trong một tuần này tôi đều ở Hoa Hạ, một tuần sau tôi sẽ lên đường tới Hải Thần Cung của các ông, tôi đợi ông tới giết.

Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường, trên mặt không có chút e sợ.

Lev cũng không nói gì thêm, lúc này làm Mạc Phàm tức giận, có khả năng Mạc Phàm sẽ bay tới vũ trụ, hủy diệt vệ tinh còn lại của bọn họ.

Chuyện này,chắc chắn Mạc Phàm làm được.

Thay vì ở đây đấu võ miệng với Mạc Phàm, chẳng bằng chuẩn bị một phen, tiêu diệt Mạc Phàm hoàn toàn.

- Một tuần sau chúng ta gặp lại.

Trong mắt Lev chớp lóe u quang, giọng nói vang vọng trong không khí, cơ thể biến mất hoàn toàn.
Advertisement
';
Advertisement