Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Mấy phút sau, trên đỉnh chóp cao ốc thiên kiếm, trong phòng họp trang trí xa hoa.

Trước bàn hội nghị hình bầu dục, ngoại trừ Bạch Tiểu Tuyết, Bàn Tử và mỹ nữ đeo kính ra, còn có một đám người khác đang ngồi.

Những người này ngoại trừ một người thanh niên ra, những người khác đều là người Châu Âu.

Tuy tuổi không đều từ 20 đến 50, mỗi một người không tính là soái ca, nhưng trên mặt đều lộ ra kiêu ngạo tài trí hơn người cùng với nhàn nhã, thanh nhã của quý tộc.

Người dẫn đầu chỉ gần 20 tuổi, mặc tây trang màu xám bạc, trên tay đeo đồng hồ Patek Philippe theo phong cách cổ xưa.

Trẻ tuổi, khuôn mặt anh tuấn cạo sạch râu, nhìn không có bất luận tỳ vết gì, trái lại còn có thành thục, ổn trọng của người đàn ông trung niên Châu Âu.

Người đàn ông này là đại diện của gia tộc Roth, Putte.

Bên cạnh người đàn ông này là một người đàn ông Hoa Hạ đeo kính gọng vàng, tuy diện mạo và khí chất của người đàn ông này kém Putte một chút, nhưng tuyệt đối là soái ca khiến vô số thiếu nữ thiếu phụ si tâm vọng tưởng.

- Putte tiên sinh, Bạch tổng chúng tôi đã tới, hay là bây giờ chúng ta bắt đầu nhé?

Mỹ nữ đeo kính nói bằng tiếng Anh, vô cùng “lễ phép” nói.

Cho dù là giọng điệu hay vẻ mặt, hoàn toàn như một sắc mặt khác, giống như nhìn thấy tình lang lâu ngày không gặp.

Mỹ nữ đeo kính vừa nói xong, người của gia tộc Roth không phải đang nhìn máy tính, di động của mình, thì mấy người nhỏ giọng thảo luận, thậm chí có người nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, giống như không nghe thấy những lời mỹ nữ đeo kính nói.

Chỉ có Lâm Hải bên cạnh Putte, người đàn ông đeo kính gọng vàng nói tiếng Hoa Hạ, bất mãn nói:

- Bắt đầu thì bắt đầu, nhưng Bạch tổng cũng quá không tuân thủ giờ hẹn rồi, nếu tôi nhớ không nhầm, chúng ta hẹn hai giờ, lúc này Bạch tổng mới tới, chẳng lẽ đây là thói quen làm việc của tập đoàn Mạc Thái, nếu là như vậy, tôi cảm thấy hội nghị này không có gì hay để nói.

Lâm Hải vừa nói xongg, trong mắt mỹ nữ đeo kính lóe lên đắc ý, trong lòng ngầm vui vẻ.

Gia tộc Roth vốn uy hiếp tập đoàn Mạc Thái, nhân cơ hội này khiến tập đoàn Mạc Thái không chống đỡ được.

Tập đoàn Mạc Thái vì chuyện này mà xử lý rất cẩn thận, Bạch Tiểu Tuyết không tới đúng giờ lại cho gia tộc Roth thêm một cái cớ.

Lần này hay rồi, xem Bạch Tiểu Tuyết xử lý thế nào.

Nếu Bạch Tiểu Tuyết không làm được, đến lúc đó vị trí phó tổng sẽ lại là của cô ta.

Tiểu Tuyết nhíu mày, đôi tay nắm chặt lại.

Cô còn chưa mở miệng, trên cổ tay Bàn Tử sáng lên, anh ta cầm một cái Ice Cream ăn một miếng, mỉm cười nói xen vào một câu.

- Vị tiên sinh này, xin hỏi anh là người Hoa hay là người Pháp?

Những người khác vẫn bận việc của mình, chỉ có Lâm Hải nhíu mày, liếc mắt nhìn Bàn Tử với vẻ ghét bỏ.

Trong trường hợp nghiêm túc như vậy, Bàn Tử không chỉ không mặc hẳn hoi, còn cầm Ice Cream ăn ở đây, nếu người gia tộc Roth làm vậy chắc chắn sẽ bị đuổi ra.

Cho dù không phải người của gia tộc Roth, ở trong hội nghị đàm phán với gia tộc Roth, làm ra hành động không có cấp bậc lễ nghĩa như vậy, cũng không được phép.

Anh ta không trả lời Bàn Tử, trái lại nhìn về phía Bạch Tiểu Tuyết.

- Bạch tiểu thư, vị này là?

- Anh ấy là trợ lý tôi mời tới, giúp tôi xử lý chuyện này, có vấn đề gì sao?

Bạch Tiểu Tuyết khẽ nâng mí mắt, hỏi.

- Người của công ty các cô lại ăn thứ như vậy ở trong trường hợp này, chỉ sợ không hay lắm đâu?

Lâm Hải lạnh lùng liếc Bàn Tử một cái, hỏi.

- Anh ấy là bạn tôi mời tới, không phải người của công ty chúng tôi, như vậy không có vấn đề gì chứ?

Bạch Tiểu Tuyết lạnh lùng nói.

- Được rồi, tôi sinh ra ở Hoa Hạ, hiện giờ là người của gia tộc Roth ở Pháp quốc.

Lâm Hải cũng không xoắn xuýt chuyện này, trả lời.

- Hóa ra là như vậy, vậy thì chẳng trách, vừa rồi anh nói Bạch tổng chúng tôi thất hẹn, hội nghị này mời anh là dựa theo thời gian hẹn ở Hoa Hạ, hay là thời gian Pháp quốc, nếu dựa theo Pháp quốc, hội nghị phải chín giờ tối ở Hoa Hạ mới mở, cho nên Bạch tổng chúng tôi không tính là thất hẹn, chỉ là mấy người không nói rõ ra, tính ra là Bạch tổng chúng tôi từ bỏ dành thời gian bồi người nhà, tới họp với mấy người, cũng không tính là thất hẹn.

Bàn Tử như hiểu ra, mỉm cười nói.

- Còn nữa, anh nói tôi ăn Ice Cream là không lễ phép, tôi thừa nhận con người tôi thật sự không tiếp thu giáo dục quý tộc, tuy mất mấy ngàn tiền huấn luyện, vẫn không thể học được, nhưng gia tộc Roth là đại quý tộc không biết truyền thừa ở Châu Âu bao nhiêu năm, lúc mấy người đang họp lại châu đầu ghé tai, lực chú ý không dành cho hội nghị, đây là thái độ và lễ nghi gia tộc Roth các anh đối đãi với công ty khác à, tôi thấy không hơn gì tôi làm thẻ hội viên ở chỗ dạy lễ nghi bao nhiêu, nếu là như vậy, tập đoàn Mạc Thái cũng không có gì để nói với mấy anh, hội nghị này có thể kết thúc, mời các vị về cho, chúng tôi còn phải ăn Ice Cream tiếp.

Bàn Tử nghiêm túc nói.

Anh ta không phải là Tiểu Tuyết, gia tộc Roth thì thế nào, không phải bây giờ tập đoàn Mạc Thái muốn giao sản phẩm cho gia tộc Roth làm đại lý, mà là gia tộc Roth vừa muốn làm đại lý vừa muốn lấy giá thấp, Mạc gia không thiếu chút tiền đó, anh ta không cần phải khác sáo với mấy người này.

Anh ta vừa mới nói xong, sắc mặt Lâm Hải khó coi, ngay cả những thành viên của gia tộc Roth cũng nhíu mày, liếc mắt nhìn Bàn Tử với vẻ đầy hứng thú.

- Anh là?

Putte cũng để di động xuống, liếc mắt nhìn Bàn Tử một cái hỏi.

- Tôi chỉ là người bán hàng rong, nói ra mấy người cũng không biết, nhưng hình như mấy người có hứng thú với tôi, vậy tôi hỏi nhiều một câu, các vị có định họp hay không?

Bàn Tử cười hỏi.

- Có, đương nhiên là có rồi, nếu không phải mang theo thành ý muốn hợp tác với tập đoàn Mạc Thái, chúng tôi sẽ không mang nhiều người tới tham gia hội nghị này như vậy, nhưng mong anh giới thiệu về mình, nếu không có khả năng không có biện pháp đàm phán, bởi vì gia tộc Roth chúng tôi có quy củ, chúng tôi chỉ đàm phán với người mình biết, tuy quy củ này rất vô lễ, nhưng chúng tôi nhất định phải tuân thủ, cho nên anh nói cho chúng tôi biết tên anh, hoặc chỉ có thể mời anh rời đi, đương nhiên cho dù anh nói cho chúng tôi biết tên, anh cũng có khả năng rời đi, tự anh chọn đi.

Putte nhếch môi cười tự tin, nói thẳng.

Anh ta thân là người của gia tộc Roth, nếu cứ bị Bàn Tử làm khó như vậy, vậy không xứng trở thành huyết mạch chính của gia tộc tài chính Âu Mĩ.

- Đúng là lắm quy củ, tôi là chủ tịch tập đoàn Quang Huy, hiện giờ tôi cần ra ngoài không?

Bàn Tử oán giận một câu, vẫn trả lời.

- Tập đoàn Quang Huy, hóa ra anh là thiên tài buôn bán của Hoa Hạ, siêu thị 24 giờ nhanh và tiện lợi của anh rất sáng tạo, có thể gặp được bản nhân đúng là vinh hạnh của tôi.

Vẻ mặt Putte kinh ngạc vui mừng, vươn tay về phía Bàn Tử.

- Bây giờ chúng ta có thể bắt đầu đàm phán rồi chứ?

Bàn Tử cười khẽ, không có ý bắt tay với Putte, hỏi.

Putte nhún vai, cũng không tức giận thu tay, nhưng những lời nói tràn đầy khinh thường truyền từ miệng anh ta ra.

- Mục tiên sinh đừng có gấp, quả thật ý sáng tạo của anh rất tốt, nhưng không biết anh có biết hay không, bây giờ tập đoàn Quang Huy còn chưa có giá trị 50 triệu?
Advertisement
';
Advertisement