Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

Ngón tay hắn gảy nhẹ, một giọt máu tươi bay từ đầu ngón tay hắn ra, bay tới giữa bốn huyết châu kia.

Hai tay hắn không ngừng biến hóa ra ấn ký, một đám pháp ấn bay ra, dung nhập vào trong giọt máu này.

Khoảng chừng ba tiếng sau, giọt máu biến từ màu đỏ sang màu vàng, tỏa ra kim quang chói mắt.

Ngón tay hắn vẽ vòng tròn trong không trung, xung quanh giọt máu màu vàng lập tức xuất hiện một vòng xoáy, kéo huyết châu vào giữa.

Bốn huyết châu ở xung quanh sáng lên huyết quang, giống như hơi kháng cự, bốn chữ “Diệt tuyệt tà sát” sáng lên trong huyết châu, muốn chống cự lực xé của vòng xoáy này.

Ý niệm của Mạc Phàm vừa động, bốn chữ mất đi, huyết châu cũng biến mất vào trong vòng xoáy.

Một lát sau, vòng xoáy biến mất, một huyết châu có kim văn xuất hiện.

- Lâm!

Trên huyết châu tỏa ra hồng quang, ngưng tụ thành hình dáng một người.

Đồng thời ba quang điểm trong cơ thể hắn bay ra, rơi vào trong hư ảnh màu đỏ, biến thành hỏa diễm trong đầu, ngực và bụng.

Mạc Phàm vươn một tay ra, hư ảnh kia cũng vươn một tay ra.

- Đi!

Mạc Phàm nheo mắt nói.

Huyết Thần Đao ở trong tay hắn do dự một lát, lúc này mới chậm rãi thử thăm dò di chuyển về phía hư ảnh, giống như đứa bé gặp được thứ gì đó mới lạ, vào hai bước, lại lùi ba bước về, một lúc lâu còn chưa di chuyển tới trong hư ảnh.

Mạc Phàm cũng không sốt ruột, hư ảnh này có khí tức của hắn, nhưng dù sao cũng không phải là bản thân hắn, Huyết Thần Đao không dễ lừa như vậy.

Đợi khoảng chừng gần nửa tiếng, lúc này Huyết Thần Đao mới đến bên hư ảnh kia.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng, tươi cười xuất hiện trên mặt hắn.

Ý niệm của hắn vừa động, kim quang xuất hiện ở khắp nơi trên người hắn, hai tay hắn cũng thu lại.

Huyết Thần Đao như cảm nhận được không đúng lắm, huyết quang chớp lóe, trong chớp mắt trốn khỏi hư ảnh.

Huyết Thần Đao đánh lên người Mạc Phàm, kim quang trên người Mạc Phàm chớp lóe, chắn Huyết Thần Đao ở bên ngoài.

Kim quang này và kim tuyến bên trong huyết châu đều biến thành Đại Nhật Như Lai Tâm Kinh cảnh giới Phật, Đại Nhật Như Lai Tâm Kinh thoát thân và một đóa thập nhị liên hoa trong Phật Hải là chí bảo Phật Môn, chuyên khắc chế tà vật, lực khắc chế với huyết thần lực càng mạnh.

Có thể nói Đại Nhật Như Lai Tâm Kinh là một trong những khắc tinh lớn nhất của Huyết Hải Ma Kinh.

Tuy thời gian tu luyện của hắn ngắn, nhưng hẳn là đủ để đối phó Huyết Thần Đao.

Huyết Thần Đao sửng sốt, lại tiếp tục xông về phía Mạc Phàm.

Đúng lúc này, trong hư ảnh có từng sợi kim tuyến vươn ra, quấn lên trên Huyết Thần Đao, kéo về phía hư ảnh kia.

Huyết Thần Đao bị những kim tuyến này cản trở, trong chớp mắt hình thể tăng vọt, muốn thoát khỏi đống kim tuyến.

- Muốn trốn, đâu dễ như vậy.

Mạc Phàm hơi nhếch miệng cười nói.

Không dễ dàng gì hắn mới chuyển được những thứ này đi, sao có thể để nó quay trở về?

Bỗng nhiên ba hỏa diễm trong hư ảnh của hắn trướng to, hỏa diễm lan từ kim tuyến tới Huyết Thần Đao.

Huyết Thần Đao vừa gặp hỏa diễm này, huyết quang lập tức nhạt đi.

Ba hỏa diễm này chính là ba hồn của hắn, Huyết Thần Đao này là một phần của hắn, tất nhiên sẽ không để hắn khống chế.

Huyết Thần Đao dần nhạt màu đi, kim tuyến ùa lên bao tất cả Huyết Thần Đao lại, biến mất vào bên trong Huyết Thần Đao.

Không lâu sau, Huyết Thần Đao biến từ huyết sắc thành bán hồng bán kim.

Kim sắc hình thành một số đồ án tương tự Phạn văn, khắp nơi đều là Huyết Thần Đao.

Dưới khiên dẫn của kim tuyến, Huyết Thần Đao chậm rãi biến mất vào trong hư ảnh, sau đó biến mất vào trong huyết châu.

Không lâu sau, Huyết Thần Đao cũng biến mất vào trong huyết châu.

Mạc Phàm cười khẽ, hắn thở phào nhẹ nhõm, tán đi kim quang trên người.

Tốn chút sức, cuối cùng Huyết Thần Đao cũng chịu dời đi.

Như vậy hắn không chỉ không cần lo lắng Lâm Thiên Nam sẽ dùng Huyết Thần Đao đối phó hắn, hắn cũng không cần quan tâm nhân quả huyết hải khi tu luyện Huyết Hải Ma Kinh.

Cho dù có nhân quả, cũng là nhân quả giữa thanh kiếm này và huyết hải.

Ngoài ra có Đại Nhật Như Lai Tâm Kinh hạn chế, nhân quả này sẽ dần bị mất tác dụng.

Môi hắn khẽ mở, một chữ truyền từ miệng hắn ra.

- Dung!

Hư ảnh trên huyết châu cộng cả tam hồn như ba hỏa diễm cùng nhập vào trong huyết châu, huyết châu bay về phía trường kiếm màu bạc, chỉ trong chớp mắt đã nhập vào trong chuôi kiếm.

Trường kiếm màu bạc lập tức biến thành trong suốt như ngọc, trong huyết châu chảy ra chất lỏng như huyết dịch lan ra khắp trường kiếm.

Chất lỏng đến chỗ nào, trường kiếm lập tức như sống lại, không chỉ không ít đi sắc bén so với trước, trái lại còn linh động hơn nhiều.

Tiếng kêu “ong ong” phát ra từ trên trường kiếm, giống như là hưng phấn, cũng giống như là vui sướng kích động.

Theo chất lỏng lưu chuyển trong trường kiếm, kiếm minh trên trường kiếm cũng biến thành âm thanh Phật xướng và huyết long gào đan vào nhau.

Âm thanh rất khác biệt, khiến cho thanh kiếm vừa chính vừa tà.

Chất lỏng lưu chuyển trên thân kiếm vài vòng thì quay về vỏ kiếm, trường kiếm khôi phục lại màu bạc lúc trước, một sợi dây đỏ và kim tuyến xuất hiện ở hai bên trường kiếm, khí tức khiến người ta hít thở không thông tỏa từ trên thân kiếm ra.

Mạc Phàm nhướn mày, lộ ra vẻ bất ngờ.

Có thể nói để Huyết Thần Đao dung nhập vào trong thanh kiếm này là hành động tạm thời của hắn, nhưng xem ra kết quả quá kinh người.

Hắn có cảm giác hiện giờ hắn không phát huy ra được bao nhiêu uy lực của nó, nếu uy lực của nó được phát huy ra toàn bộ, chém Địa Cầu thành đôi là chuyện nhỏ, gặp thần có thể chém thần, gặp ma cũng có thể diệt ma.

Chỉ trong phút chốc lông mày hắn giãn ra.

Trong kiếm có Thần Hồn hắn thông qua Diễn Thiên Thần Quyết tu luyện ra, trận pháp Tru Tiên, huyết mạch Hồng Liên, còn có lực lượng của Đại Nhật Như Lai Tâm Kinh và Huyết Hải Ma Kinh, tuy tính chất chỉ thiếu chút nữa, nhưng mấy thứ trên đã đủ để kinh thế hãi tục rồi.

Có điều kiện như vậy, nếu không tạo ra được uy lực như thế, vậy thì sẽ thành trò cười của vô số người.

- Sau này gọi ngươi là Hồng Liên đi.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Thanh kiếm này có huyết thần lực, lại có Phật tông Phật lực, huyết là hồng sắc, liên là hoa của Phật tông, tượng trưng cho thuần khiết, Hồng Liên là thích hợp nhất.

Hắn vừa mới nói xong, trường kiếm trôi nổi xung quanh hắn phát ra kiếm minh như người, gật đầu với hắn.

Đồng thời chỗ tay cầm kiếm một mặt xuất hiện hai chữ “Hồng Liên” bằng Triện cổ, một mặt khác xuất hiện đồ án Hồng Liên.

Những thứ này vừa xuất hiện, trường kiếm chỉ bên ngoài sơn động.

- Đi thôi.

Mạc Phàm cười nhạt nói.

Máu loãng trong huyết hồ là huyết của Cùng Kỳ, là thuốc bổ đối với Hồng Liên mới luyện thành.

Ngoài ra nếu tiểu hồ này vẫn tồn tại, gần đây sẽ không ngừng có người tử vong, tới bổ sung huyết dịch, cung cấp nuôi dưỡng tàn hồn của Cùng Kỳ.

Hồng Liên hấp thu huyết của Cùng Kỳ, nơi này sẽ không xuất hiện chuyện quỷ dị nữa.

Hồng Liên đạt được chấp thuận của hắn, vốn đang cọ xát trên người hắn, lúc này mới hóa thành một đạo ngân quang bay ra khỏi sơn động, bay thẳng tới đáy huyết hồ.

Nước trong huyết hồ nhanh chóng giảm đi với tốc độ mắt thường có thể thấy, Hồng Liên cũng càng ngày càng sắc bén hơn, một kiếm ảnh chậm rãi dâng lên, trôi nổi trong không trung.

Mạc Phàm cảm nhận được khí tức của Hồng Liên, cũng không để ở trong lòng.

- Đã giải quyết chuyện Huyết Thần Đao, tới lúc chuẩn bị đại chiến ở Hoa Sơn rồi.
Advertisement
';
Advertisement