Thần Y Trọng Sinh - Mạc Phàm (FULL)

- Mạc tiên sinh, cậu đã đến đây rồi vì sao còn chưa xuất hiện, chẳng lẽ là sợ sao?

Âm thanh như sấm vang truyền ra xung quanh, rất lâu sau còn chưa dừng lại.

- Nghe thấy không, đó là Trương Huyền Lăng chưởng giáo của Chính Nhất Giáo chúng tôi, hiện giờ ông ấy đang đợi Mạc tiên sinh, cậu đừng nói với tôi, cậu là Mạc tiên sinh đấy nhé.

Vô Tâm cười với mấy người khác nói.

Gần đây trong số những người muốn tiến vào tiên mộ, có người giả làm đồ đệ của Mạc Phàm, cũng có người giả làm thân thích của Mạc Phàm, còn giả mạo Mạc Phàm thì đây là người đầu tiên.

Không thể không nói lá gan của tiểu tử này không nhỏ, ngay cả Mạc tiên sinh cũng dám giả mạo.

Mạc Phàm lắc đầu, mỉm cười.

- Tôi muốn đi vào, nhưng người của Chính Nhất Giáo ông ngăn cản đường đi của tôi là có ý gì?

Giọng nói của Mạc Phàm không to, giống như nói chuyện bình thường, nhưng truyền vào trong tai mọi người.

Trong lúc này, mọi người đều nhìn về phía Mạc Phàm.

- Mạc Phàm đến rồi sao?

Đám Vân Thiên Ca và Vô Tâm đều cười, giống như nghe được một chuyện rất buồn cười.

- Có nhầm hay không, vậy mà tiểu tử này dám tự xưng là Mạc Phàm trước mặt nhiều người như thế?

Trước mặt bọn họ tiểu tử này tự xưng là Mạc Phàm, cùng lắm là bị đuổi đi, nhưng ở trước mặt những người kia, tiểu tử này sắp gặp tai ương rồi.

- Tiểu tử, cậu muốn tiến vào tiên mộ đến điên rồi à?

Vi Thông cười nói.

Anh ta vừa nói xong, chỉ cảm thấy trước người có kình phong thổi tới, anh ta kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể bay ngược về phía sau.

- Làm càn, dám vô lễ với Mạc tiên sinh như vậy.

Một người lạnh lùng nói.

Cùng lúc đó, một đám người lúc trước còn ở trước tiên mộ đi đến trước người Mạc Phàm.

Trương Huyền Lăng chưởng giáo của Chính Nhất Giáo, Cửu Luân đại sư Yoga Cổ Thuật, Thanh Khâu, Hoàng Phách Thiên, Chúc Cửu Âm tam tiên Đông Bắc, Trần Vô Cực Thái Cực Môn, Gia Cát Lưu Vân gia tộc Gia Cát, A tiên sinh vũ khí cường đại nhất của gia tộc Wiki, pháp sư Buka quốc sư của Thái quốc…

Một đám người bất luận là ai đều đứng trên đỉnh cao.

Trương Huyền Lăng, tu luyện Ngũ Lôi Chính Pháp của Chính Nhất Giáo đạt tới đỉnh cao, theo lời đồn cho dù là lão tổ Trương Đạo Lăng của Chính Nhất Giáo cũng chưa chắc hơn ông ta về phương diện lôi pháp.

Cửu Luân thì khỏi phải nói, Yoga Cổ Thuật gần như đã tới tình hình bất tử.

Tam tiên Đông Bắc là ba người mạnh nhất trong đại yêu ở Hoa Hạ, lúc các yêu vật khác xuất đạo đều phải đi bái kiến ba vị này.

Trần Vô Cực, Thái Cực tông sư, Gia Cát Lưu Vân kỳ môn Bát Quái Thuật, nghe nói đã đến cảnh giới nhìn thấy tương lai.

A tiên sinh vốn tên là Chiến Quốc, lúc còn trẻ từng dựa vào thực lực của bản thân đối địch một quốc gia, thực lực rất đang sợ.

Buka, vu chủ trải qua cửu thế chuyển sang kiếp khác, tuy từng chết chín lần, nhưng vu thuật trên người càng ngày càng đáng sợ khi trải qua cửu chuyển.



Ngoại trừ những người này, đám Viên Trọng Dương, Tống Hồng Sơn cũng đi đến cách Mạc Phàm không xa.

Vừa rồi bầu không khí còn thoải mái, theo những người này xuất hiện, lập tức đông cứng lại, đám Vân Thiên Ca không còn dám cười nữa.

- Anh ta là Mạc tiên sinh sao?

Khuôn mặt tinh xảo của Vân Thiên Ca trắng bệch, ngơ ngẩn nhìn Mạc Phàm, lẩm bẩm nói.

Người cô ta mời gia nhập, thực ra là Mạc tiên sinh tiếng tăm lừng lẫy.

Chuyện này còn chưa tính, vậy mà cô ta còn dám uy hiếp Mạc Phàm.

- Chuyện này…

“Keng keng!” Tay đám Vô Tâm mềm nhũn, trường kiếm rơi xuống đất, mấy người cũng không dám đi nhặt, thậm chí thở cũng không dám thở mạnh, cơ thể không ngừng run rẩy, mồ hôi to như hạt đậu nhỏ xuống, không dám có một cử động.

Tất cả mọi người đang đợi Mạc Phàm đến mở tiên mộ ra, vừa rồi bọn họ lại ngăn cản Mạc Phàm.

Trong đám người, Trương Huyền Lăng mặc đạo bào màu đen, tóc buộc lên, chân đi đôi giày vải Bắc Kinh cũ, lạnh lùng liếc đám Vô Tâm một cái.

- Các cậu còn không nhanh tránh ra?

Đám Vô Tâm không dám nhặt kiếm, như được đại xá vội vàng lùi sang một bên.

Loại chuyện này căn bản không phải bọn họ có thể nhúng tay, nếu không đi sẽ chết.

- Mạc tiên sinh, tiên mộ ở phía trước, chúng ta đến trước tiên mộ rồi nói nhé?

Trương Huyền Lăng vươn tay ra, cơ thể nghiêng một bên làm tư thế mời.

Một con đường lập tức xuất hiện trong đám người, nối thẳng đến đại môn tiên mộ.

Mạc Phàm không thèm nhìn đám Vân Thiên Ca một cái, đi theo đường này tới tiên mộ.

Vân Thiên Ca và Vô Tâm nhìn Mạc Phàm rời đi, cơ thể như mất xương xụi lơ trên đất, thở hổnhển từng cái từng cái, giống như nín thở ở trong nước đã lâu mới ngoi lên, mồ hôi ướt đẫm lưng.

Bọn họ đối xử với Mạc Phàm như vậy, tuyệt đối là mạo phạm Mạc Phàm.

Nếu Mạc Phàm muốn xử lý bọn họ, không cần Mạc Phàm phải ra tay, chỉ sợ bọn họ có chút quan hệ với Chính Nhất Giáo, thậm chí là đệ tử của Chính Nhất Giáo, đám Trương Huyền Lăng cũng sẽ không do dự giải quyết hết.

- Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật!

Vân Thiên Ca hữu khí vô lực nói.

Đám Mạc Phàm vừa đến sân rộng, ánh mắt mọi người đều tập trung về phía hắn, trái tim căng thẳng.

Quả thật tiên mộ này là đại bảo tàng, Mạc Phàm lại là chìa khóa của bảo tàng này.

Nếu Mạc Phàm để bọn họ tiến vào, đối với bọn họ mà nói tuyệt đối là một cơ duyên, ngược lại thì bọn họ đến không công rồi.

Quả thật xung quanh tiên mộ có một số linh dược, dị thú, nhưng mấy thứ này sớm bị đại tông phái đại gia tộc biết tin tìm sạch rồi, thứ bọn họ thấy nếu không phải là lông phượng và sừng lân, thì là đồ bỏ đi chẳng ai muốn.

Là kỳ ngộ hay đến không công một chuyến, phải xem tâm tình của Mạc Phàm.

- Mạc tiên sinh, nếu như cậu đã đến đây rồi, cứ dựa theo lời lúc trước nói, mở tiên mộ cho chúng tôi đi.

Trương Huyền Lăng thản nhiên nói.

Mạc Phàm nhướn mày, lộ ra chút nghi ngờ.

- Tôi từng đồng ý mở tiên mộ cho các ông sao?

- Mạc tiên sinh chưa từng đồng ý mở tiên mộ cho chúng tôi, nhưng Mạc tiên sinh đồng ý mở tiên mộ cho Tôn gia, Lam gia Hắc Thị và mấy gia tộc khác phát hiện ra tiên mộ trước, hiện giờ bọn họ đã chuyển cơ hội này cho chúng tôi, Mạc tiên sinh mở tiên mộ cho bọn họ, vậy thì mở cho chúng tôi, không phải Mạc tiên sinh sẽ nuốt lời đấy chứ?

Trần Vô Cực mặc trang phục luyện võ màu trắng, râu tóc đều bạc trắng nhưng hai gò má rất đỏ lạnh lùng nói.

Lời này vừa vang lên, không ít người hơi nhếch miệng, nhao nhao lộ vẻ đắc ý.

Đây là phương án thứ hai của bọn họ, nếu Mạc Phàm không đồng ý, vậy thì thông qua một số điều kiện khiến Tôn gia và mấy gia tộc khác rời đi.

Tôn gia và Hắc Thị có chút thế lực, nhưng một Thiên Thành Diệt đều có thể cướp Vạn Diệt Lao Lung từ tay bọn họ, thực lực ở mức độ nào không cần nói cũng biết.

Hắc Thị thì hơi phiền phức một chút, nếu Tôn gia dám phản đối, bất luận là một thế lực trong bọn họ đều có thể diệt đám Tôn gia dễ dàng.

Cho nên bọn họ chỉ đồng ý cho mấy nhà chút ưu đãi, mấy nhà này liền thức thời rời khỏi cướp tiên mộ.

Như vậy Mạc Phàm có thể nói gì?

Trừ phi Mạc Phàm muốn đổi ý, nếu không bọn họ sẽ được tiến vào tiên mộ.

Trong đám người, đám Tôn Huyền Cơ và Lam Điệp đi ra.

- Mạc tiên sinh, thực xin lỗi, chuyện này vượt qua phạm vi chịu nổi của chúng tôi.

Vẻ mặt Lam Điệp áy náy nói.

Đắc ý trên mặt Thanh Khâu và một đám người dày hơn rất nhiều.
Advertisement
';
Advertisement