Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Vu bà bà mở lòng bàn tay ra, bên trong có một tấm thẻ nhỏ bằng gỗ mun màu đen: "Đây là một món đồ của tôi. Sau này khi cậu gặp nguy hiểm có thể lấy nó ra. Nó có thể cứu mạng cậu một lần".  

 

Sau khi đưa miếng gỗ nhỏ cho Ngô Bình, bà cụ thong dong rời khỏi đó.  

 

Ngô Bình cầm thẻ gỗ nhỏ trong tay, đưa mắt nhìn theo bà cụ. Một người một mèo đi xa dần, bóng họ dần mờ đi rồi biến mất hẳn.  

Advertisement

 

Ngô Bình tiếp tục đưa Đông Hoàng đi dạo, từ nhà cũ đi về biệt thự Đông Hồ số một.  

 

Advertisement

Sau khi về nhà, anh phát hiện ra Ngô Mi đã đi học về, đang ngồi chơi điện thoại trong phòng khách.  

 

Ngô Bình cười nói: "Ngô Mi, em đi học về rồi đấy à?"

 

Ngô Mi nói: "Anh, khi nào anh mới đưa em đi chơi đây?"  

 

Ngô Bình cười đáp: "Em muốn đi chơi ở đâu?"  

 

Ngô Mi than thở: "Em có nhiều nơi muốn đi lắm".  

 

Ngô Bình đáp: "Được, hôm nào em được nghỉ lễ, anh đưa em đi du lịch".  

 

Ngô Mi hai mắt phát sáng: "Thật sao? Vậy chúng ta có thể mua một chiếc xe lưu động để đi du lịch không?"  

 

Ngô Bình cười đáp: "Được, có điều lái ô tô đi du lịch thì mất thời gian lắm. Trước khi đến Tết, hình như em không có kỳ nghỉ dài nào nhỉ?"  

 

Ngô Mi cười đáp: "Có chứ, em sắp phải tham gia trại Toán học mùa đông, một thời gian nữa có thể chọn ở nhà ôn tập. Như vậy không phải sẽ có thời gian rồi sao?  

 

Ngô Bình chỉ đành đồng ý, nếu không Ngô Mi chắc chắn sẽ không buông tha cho anh: "Được rồi, đợi em có thời gian, chúng ta sẽ tính chuyện đi du lịch ở đâu".  

 

Ngô Mi rất ham chơi, đặc biệt là sau khi liên tiếp đứng đầu thì hứng thú với việc học bắt đầu giảm. Trong lúc đó, cô bé đã tự học sáu loại ngoại ngữ khác nhau, học bắn cung, bắt đầu sở thích sưu tầm. Hơn nữa, Ngô Mi đều là chuyên gia trong các lĩnh vực mình yêu thích.  

 

Ngô Mi mừng rỡ: "Anh tôi quá tuyệt!"  

 

Ngô Bình nghiêm mặt lại hỏi: "Tiểu Mi, những trường muốn tuyển thẳng em, em đã suy nghĩ kỹ chưa? Định tới học trường nào?"  

 

Ngô Mi: "Anh, em muốn học đại học Thiên Kinh, chuyên ngành ngoại ngữ hoặc khảo cổ học".  

 

Ngô Bình cảm thấy rất kỳ lạ: "Sao lại là khảo cổ?"  

 

Ngô Mi cười đáp: "Tại vì em thích. Một thời gian trước, em tham gia một hoạt động trải nghiệm khảo cổ cho học sinh trung học, cảm thấy nó vô cùng thú vị. Từ những mảnh vỡ của thời gian lại tìm ra được sự thật lịch sử".  

 

Ngô Bình mặc dù cảm thấy đây là một chuyên ngành chán ngắt nhưng vẫn tôn trọng lựa chọn của em gái: "Nếu em thích khảo cổ thì anh có một người bạn rất lợi hại, em có thể tới chỗ bạn anh theo học".  

 

Advertisement
';
Advertisement