Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Hai người kia ngạc nhiên, mỗi tỉnh cùng lắm chỉ có một đến hai cao thủ cảnh giới Tiên Thiên, sao Bao Thái lại dây vào cường giả mạnh thế này?  

 

Tên ăn mày nhếch miệng cười nói: “Nói thật thì miễn không phải Nhân Tiên, thì thực lực có mạnh đến mấy cũng như nhau thôi. Liệu có ngăn được súng đạn không?”  

 

Advertisement

Tên ăn mặc rách rưới khoảng 40 tuổi, mặt đen nhẻm, tên là Niên Tả Đạo, đã học công phu với một dị nhân nên cũng là một cao thủ cảnh giới Khí.  

 

Bao Thái sáng mắt lên: “Niên Đạo, anh là cao thủ súng ông, có vũ khí gì lấy mạng cao thủ Tiên Thiên ngay lập tức không?”  

 

Advertisement

Niên Tả Đạo bật cười nham hiểm rồi lấy một khẩu súng trong túi xách ra rồi nói: “Đây là ám tiễn do tôi thiết kế, bên trong có thuốc nổ liều cao, có thể bắn ra từ ống tay áo, sau đó lấy mạng kẻ thù một cách bất ngờ!”  

 

Bao Thái giật mi mắt hỏi: “Nó có thể bắn chết cao thủ cảnh giới Tiên Thiên không?”  

 

Niên Tả Đạo vênh váo nói: “Đừng nói là Tiên Thiên, đến Võ Vương bình thường cũng chết chắc! Đây là đạn xuyên thép, bắn ở khoảng cách gần thì ai mà né được? Tiếp nữa, tôi đã tẩm độc vào đạn rồi”.  

 

Bao Thái hít sâu một hơi rồi hung dữ nói: “Được, tôi sẽ đi gặp tên họ Ngô đó. Nếu hắn quá đáng thì tôi sẽ bắn hắn luôn!”  

 

Niên Tả Đạo cười phá lên: “Anh Bao, thế mới đúng chứ, đại trượng phu phải ân oán phân minh, không được để kẻ khác coi thường. Tôi đi cùng anh, để xem tên kia có ba đầu sau tay thế nào”.  

 

Đạo sĩ đó gật đầu: “Tôi cũng đi nữa”.  

 

Cứ thế, Niên Tả Đạo giúp Bao Thái gắn súng vào cánh tay, sau đó mặc một chiếc áo thật dày bên ngoài, tiếp theo cả ba cùng đi tới gặp Ngô Bình.  

 

Nhóm Ma Tam vẫn đang quỳ dưới đất, còn mọi người và bố con Chu Thanh Nghiên vẫn ăn tiếp. Cơm no rượu say xong nhưng Bao Thái vẫn chưa tới, Ngô Bình hơi cau mày: “Xem ra gã họ Bao này là một tên nhát gan rồi”.  

 

Ma Tam chớp mắt nói: “Cậu Ngô, tôi sai rồi, xin cậu tha cho tôi!”  

 

Ngô Bình thờ ơ nói: “Ông cho vay nặng lãi, đã làm rất nhiều việc ác, lấy giấy ra đây rồi viết lại tội trạng thật nghiêm túc cho tôi”.  

 

Ma Tam muốn bật khóc, ông ta đã đoán được Ngô Bình định làm gì mình nên vội nói: “Cậu Ngô, tôi sai rồi, tất cả là Bao Thái sai tôi làm, tôi cũng bất đắc dĩ thôi”.  

 

Ngô Bình cười lạnh: “Bao Thái bắt ông làm ư? Được, thế ông hãy viết những chuyện phạm pháp mà Bao Thái đã làm ra đi, viết chi tiết vào”.  

 

Ma Tam hết cách nên đành lấy giấy bút ra rồi cắm cúi bò dưới đất bắt đầu kể về tội trạng của Bao Thái, nhưng mới viết được mấy dòng thì đã có tiếng bước chân vang lên bên ngoài.  

 

Một người lớn giọng nói: “Đại tông sư, tôi đến rồi đây”.  

 

Cửa bị đẩy mở, Bao Thái dẫn theo hai người khác bước vào phòng. Bao Thái có dáng người không cao, đầu trọc lốc, khoảng 50 tuổi, ông ta mặc quần áo màu xám, thoạt nhìn đã thấy đầy gian ác.  

 

Ngô Bình liếc nhìn thì phát hiện trên cánh tay ông ta có súng, anh cười lanh nói: “Ông là Bao Thái hả? Tôi bảo ông phải đến trong nửa tiếng, nhưng giờ đã hơn 40 phút rồi, ông dám qua mặt tôi à?”  

Advertisement
';
Advertisement