Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

Chương 826

“Là một pháo đài mà tổ tiên nhà họ Thạch chúng tôi xây nên, đã có lịch sử hơn năm trăm năm rồi. Giờ người nhà họ Thạch vẫn còn sử dụng nó”, ông trẻ vội vã đáp.

Ngô Bình: “Tốt lắm, đi trước dẫn đường đi. Đừng có giở trò, không thì một chưởng của tôi cũng đủ cho cậu về chầu tổ tiên”.

Ông trẻ vội vã đáp: “Được được, tôi đưa anh đi”.

Ngô Bình đặt cậu ta xuống, ông trẻ kia thở không ra hơi, nói: “Cô ấy không sao cả, anh đừng hại tôi, tôi đưa anh đến đó”.

“Nếu cô ấy thực sự không sao thì cậu sẽ không phải chết”, Ngô Bình lạnh lùng đáp.

Ông trẻ bực bội đi trước dẫn đường. Hai người họ đi xuống dưới, đám người ban nãy đi sau một đoạn.

Người đàn ông trung niên đi sau cùng cười âm hiểm: “Phen này thằng cha đó chết chắc rồi!”

Một thanh niên bên cạnh hỏi: “Chú, sao lại chết được?”

Người đàn ông trung niên đáp: “Pháo đài nhà họ Thạch có ông tổ nhà họ Thạch trấn giữ. Chú nghe nói, ông tổ nhà họ Thạch từ lâu đã là cao thủ Tiên Thiên. Nếu không thì nhà họ Thạch lấy đâu ra sức mạnh như thế này?”

Thanh niên kia sáng mắt lên: “Nói như vậy thì tên kia chết chắc rồi!”

Người đàn ông trung niên: “Ông tổ thương nhất ông trẻ này. Tên đó đánh ông trẻ bị thương thì chết là cái chắc!”

Ông trẻ đi trước dẫn đường, hai người đi xuyên qua một con hẻm nhỏ thì thấy một rừng trúc, đường đi còn được lát gạch đỏ. Băng qua rừng trúc, họ đã thấy có một toà tháp cao mười mấy mét, bên trên có chòi gác hình mũi tên, vừa nhìn đã biết là di tích cổ lâu đời.

Cửa toà tháp đang mở, đường đi cũng được lát gạch đỏ vuông vức vào tít bên trong. Ông trẻ đứng trước cửa rồi ngoái lại nhìn Ngô Bình: “Người ở trong này”.

Ngô Bình cười lạnh nói: “Không ngờ nhà họ Thạch các người còn có một cao thủ cảnh giới Tiên Thiên, hay đấy.

Ông trẻ thoáng ngạc nhiên, sau đó chợt chạy vào trong rồi vừa chạy vừa gào lên: “Cụ ơi, có người đánh con!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement