Chương 732
Hai người họ vừa đi vào sảnh thì Đinh Diệm đã ra đón: “Tô Phi, Ngô Bình, đợi hai người mãi”.
Lúc này một chàng trai tóc dài từ phía sau Đinh Diệm đi tới, tay anh ta cầm ly rượu cười nói: “Tiểu Diệm, đây là Tô Phi mà em hay nhắc đến sao?”
Đinh Diệm cười đáp: “Đúng vậy, để mình giới thiệu một chút. Tô Phi, đây là bạn mình Từ Phú Bỉ, cậu chủ tập đoàn Vân Điên. Nhà họ Từ là một trong những gia tộc giàu nhất Vân Đỉnh, gia sản lên tới mấy tỷ tệ”.
Tô Phi lịch sự mỉm cười gật đầu đáp: “Chào cậu chủ Từ”.
Đinh Diệm không hề giới thiệu Ngô Bình nhưng anh cũng chẳng để bụng mà đưa mắt đánh giá những người trong đại sảnh đó.
Bởi vì anh đứng cạnh Tô Phi nên trông hai người khá thân mật, cậu chủ Từ kia thấy vậy liền hỏi: “Đinh Diệm, còn vị này là?”
Đinh Diệm liếc nhìn anh một cái rồi trả lời: “À, đây là bạn học của Tô Phi, tên là Ngô Bình”.
Cậu chủ Từ gật đầu: “Xin chào, hoan nghênh anh tham gia buổi họp mặt hôm nay”.
Ngô Bình: “Chào anh, không mời mà tới, phiền mọi người rồi”.
Cậu chủ Từ mỉm cười đáp: “Mời hai vị”, sau đó anh ta nháy mắt với hai tay bảo vệ đứng hai bên cửa.
Khi Ngô Bình đang định bước vào thì một tay bảo vệ giơ tay ra chặn lại. Hắn dùng giọng điệu nghe thì có vẻ lịch sự nhưng lại rất coi thường nói với Ngô Bình: “Xin lỗi anh, bữa tiệc này chỉ những người ăn mặc chỉn chu mới được vào, mời anh lập tức đi cho, đừng làm phiền những khách quý của chúng tôi ở bên trong”.
So với đám nhà giàu mặc vest đi giày da bóng lộn kia thì cách ăn mặc của Ngô Bình quả thực có chút tuỳ tiện. Anh mặc một bộ đồ thoải mái và đi đôi giày trắng.
Ở nơi này, trước mặt bao nhiêu người, lời của tên bảo vệ khiến anh rất tức giận. Anh dùng sức mạnh của thần thức gằn giọng quát: “Cút ra!”
“Đoàng!”