Thiên Cương Sát Trận có hàng triệu đạo binh, uy lực còn mạnh hơn rất nhiều so với Viêm Long Đại Trận trước. đó! Bên trong đạo binh không chỉ có tám trăm cường giả Đạo Cảnh, mà còn có một bị đã bước một nửa vào Hỗn Độn Cảnh tọa trấn, cùng với một món pháp bảo cấp Hỗn Độn!
Đại quân Huyền U lần này vô cùng tin tưởng, muốn một trận dẹp yên Thái Hoàng Giáo!
Nhưng vào lúc này, một cái Bát Quái Bàn cực lớn bay từ phương đông đến, tốc độ cực nhanh. Thấy cảnh tượng như vậy, người điều khiển Thiên Cương Sát Trận, vị cường giả bước nửa bước vào Hỗn Độn cảnh kia lớn tiếng nói: “Khởi trận!”
Đột nhiên, một con quái vật có chiều cao hơn ba ngàn trượng xuất hiện, nó có hai đầu, một đầu thở ra lửa, một đầu khác phun ra khói, trong khói có sấm chớp, trong lửa không ngừng nổ mạnh!
Quái vật gầm lên một tiếng, tay cầm theo một thanh rìu lớn, tấn công về phía Bát Quái Trận.
Ngô Bình đã chuẩn bị từ sớm, U Hoàng Kính trên đỉnh đầu chiếu xuống, hồng quang rọi xuống, con quái vật lập tức bị suy yếu, chiếc rìu trong tay đột nhiên không thể đánh xuống được. Cùng lúc đó, cậu kéo Xạ Nhật Cung.
Lần trước cậu chỉ học được cấp thứ nhất của cách bắn, bây giờ đã học được bốn cấp!
“Vèo!"
Mũi tên bắn trúng quái vật, xuyên qua hai cái đầu của nó, đầu nổ tung, cơ thể sau đó cũng sụp đổ. Vị chủ trận kia biến đổi sắc mặt, phun ra một ngụm máu đen! Mà trăm vạn đạo binh bên trong Thiên Cương Sát Trận, một phần ba đều hộc máu ngã xuống đất, có một phần đã mất mạng!
Chủ trận đại kinh thất sắc, lập tức hét lên điên cưồng: “Lập tức lui về Truyền Tống Đại Trận!”
Ngô Bình thấy đối phương rút lui, cũng không đuổi theo, chỉ là lạnh lùng nói: “Huyền U Tiên Triều nếu còn dám đến đây nữa, Chân Hoàng sẽ phát binh đến Huyền U Tiên Giới, ăn miếng trả miếng!”
Hàng triệu người, hoang mang rối loạn rút lui vào Truyền Tống Đại Trận, ánh sáng của đại trận lập lòe điên cưồng. Sau nửa canh giờ, đại quân Huyền U đều đã chạy. thoát trở về, Truyền Tống Đại Trận cũng bị hủy diệt, hiện trường chỉ còn lại một đống hỗn độn.
'Thấy Ngô Bình không thừa thắng xông lên, mấy người Giáo Chủ Thái Hoàng có hơi khó hiểu, nhưng đến khu quân địch bại lui, Giáo Chủ Thái Hoàng mới nói: “Nếu có thể giết thêm một số Huyền U binh, sẽ càng có nhiều khả năng uy hiếp hơn”.
Ngô Bình nhìn ông ta một cái, nói: “Người đầu sỏ gây tội, là đám người đứng đầu Huyền U Tiên Triều kia. Nhưng Huyền U Tiên Triều có căn cơ thâm sâu, chúng ta không nên đánh tới cùng với bọn họ, chuyển biến tốt thì thu binh lại”.
Giáo Chủ Thái Hoàng gật đầu: “Con nói đúng”.
Ngô Bình: “Khi nào thì giáo chủ chính thức bước vào Hỗn Độn Cảnh?”
Giáo Chủ Thái Hoàng nhẹ thở dài ta chỉ sợ là cuộc đời này của ta không có cơ hội”.
Ngô Bình: “Thế cũng không sao. Mấy ngày tiếp theo, tôi sẽ truyền lại Bát Quái Sát Trận cho giáo chủ. Nếu có địch nhân đến phạm, thì dùng đạo. binh kết trận, như vậy sẽ không có bất kỳ bất lợi nào với Huyền U đạo binh”.
Giáo Chủ Thái Hoàng gật đầu: “Cảm ơn. Lần này nếu như không phải con, toàn bộ Chân Hoàng Tiên Giới chỉ sợ là đã máu chảy thành sông!”
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!