Ngô Bình tiếp tục mượn đại trận cấm thiên để tu luyện, trận này tiêu hao tài nguyên vô kể. Chỉ vận khí trong một canh giờ thôi, Ngô Bình đã phải tiêu trên chục tỷ thánh thù, tính ra một ngày cậu phải dùng hơn một trăm tỷ thánh thù đấy.
May là cậu có một ít tiền dư, thêm vào đó nguồn lực hùng hậu từ Tam Thánh Tông. Vả lại, cậu vừa mới cướp nhà của Phương Tất Viễn, tính ra số tiền trong đó cũng đủ cho cậu tiêu một đoạn thời gian nữa.
Đảo mắt đã hơn một tháng trôi qua, dưới sự cải tạo của sức mạnh cấm thiên, cơ thể Ngô Bình đã hiểu biết về nó được chín phần. Cấp bậc này đã đủ cho cậu thử luyện Thánh Kiếp Đan!
Trong thời gian tu luyện một tháng vừa qua, cậu cũng đã tu luyện được một ít chiêu thức tuyệt thế do Thành Hoàng còn để lại.
Hôm nay cậu và vài người trưởng lão nghị sự gặp.mặt rồi lại quay về học viện
Tại học viện Kim Long, vườn thuốc.
Từ ngày Ngô Bình rời đi đã hơn một tháng rồi, Dược Lão không tìm thấy ai giúp ông ta dạy giùm nên tâm trạng vô cùng khó chịu. Mỗi ngày, ông ta đến lớp học lại mảng chửi học trò.
Dược Lão vừa nhìn Ngô Bình quay về mà hai mắt tỏa sáng, cười nói: “Cuối cùng Tiểu Bình cũng quay về rồi. Chuyến đi lần này của con, thu hoạch gì vậy?”
Ngô Bình gật đầu rồi kể về Tam Thánh Tông. Dược. Lão gật đầu, sau khi nghe xong rồi hứng thú nói: “Tốt lắm, ta cũng biết về bộ Cấm Thiên Thần Công, nhưng hơn mười nghìn năm qua đi rồi chẳng ai luyện thành công nó. Mà con thành công được, đúng là không hổ đệ tử của ta”.
Ngô Bình nói: “Con muốn thử luyện Thánh Kiếp Đan. Nhưng sự hiểu biết của con về đan dược còn thấy, nên cần sư phụ giúp đỡ”.
Dược Lão vừa nghe xong đã run lên, đương nhiên ông ta biết về Thánh Kiếp Đan và thậm chí trước đây, ông ta cũng đã thử luyện rất nhiều lần mà, mỗi lần đều thất bại, Người nào muốn luyện loại đan này ra thì cần phải đạt cấp Thánh Hoàng mới kiểm soát được sức mạnh cấm thiên.
“Sức mạnh cấm thiên mà con đang nắm giữ là bao nhiêu?”
Ngô Bình bật cười: “Sức mạnh cấm thiên là do Thiên Cấm phóng ra ngoài, tạm thời con chỉ có thể hiểu được. chín phần. Nhưng con không giống Thánh Hoàng, bởi vì khi ta sử dụng đầy đủ Thiên Cấm, thì lại không bị ảnh hưởng. Con đã tự hỏi rất lâu, luyện Thánh Kiếp Đan khó nhất chỗ nào, sau đó mới biết người luyện phải lợi dụng tính chất nghịch chuyển của Thiên Cấm Đan để luyện ra đan dược có phẩm chất cao nhất và đạt đến hiệu quả ngoài sức tưởng tượng”.
Dược Lão nghe vậy rất hài lòng, gật đầu nói: “Đúng rồi! Thánh Kiếp Đan được xếp vào loại đan dược nghịch thiên, một khi nó xuất hiện sẽ ảnh hưởng đến cả Nhân tộc. Nhưng người nào muốn luyện ra Thiên Cấm đan, phải cần một sức mạnh khác người. Khi Thánh Hoàng còn sống, loại đan này vẫn chưa được cấu tứ rõ ràng, nên nó vẫn luôn không thành công”.
Dược Lão ngừng lại rồi cười ha hả, nhưng trong lòng vẫn tự an ủi rằng: “Chuyện Thánh Kiếp Đan là việc quan trọng, nên chúng ta đừng nói cho người ngoài ra. Bây giờ, con hãy luyện ra đan trước đi, khi thành công rồi thì †a và ngươi sẽ được nổi tiếng trong sách sử, được mọi hậu nhân tôn thời”
Ngô Bình bật cười nói: “Trình độ của đệ tử có hạn, cần phải nhờ sư phụ giúp đỡ mới xong”.
Dược Lão gật đầu: “Không sao hết, ta ở bên cạnh hỗ trợ, con nhất định sẽ thành công!”
Đan dược này có ý nghĩa vô cùng quan trọng, nên Dược Lão cực kỳ để ý. Đầu tiên, ông ta chỉ dạy Ngô Bình luyện chế mười mấy lần, khi Ngô Bình đã hoàn toàn quen với kỹ năng luyện chế, thậm chí còn đưa ra một ít ý kiến sáng tạo để cải thiện quá trình luyện đan.
Sau ba ngày trải qua nhiều lần thử nghiệm, Ngô Bình chính thức bắt đầu luyện lô Thánh Kiếp Đan đầu tiên.