Ngô Bình lập tức hiểu rõ, Tư Thanh Sơn này chưa chắc đã biết cậu có được truyền thừa của Vô Lượng Kiếm Tôn, ông ta nói như vậy có lẽ là đang thăm dò mình.
Hơn nữa một khi cậu thừa nhận bản thân có được truyền thừa của Vô Lượng Kiếm Tôn thì người này cũng có thể kết hợp với thân phận đệ nhất Kiếm Bảng của mình để phán đoán: Người tiến vào Vô Lượng Kiếm Cung hơn tám chín phần chính là Ngô Bình cậu đây!
Thế nhưng, lúc này cậu cũng không sợ bị lộ thân phận thế này, nên gật đầu nói: “Không sai, tôi có được truyền thừa của Vô Lượng Kiếm Tôn từ trên Vách Kiếm”.
Tư Thanh Sơn thầm nói quả nhiên là cậu, ông ta cười nói:” Có thể có được truyền thừa của tổ tiên, tư chất cậu quả nhiên phi phàm”.
Ngừng một lúc, ông ta nói tiếp: “Vậy người tiến vào Vô Lượng Kiếm Cung tối qua nhất định là cậu rồi, đúng chứ?”
Ngô Bình dứt khoát thừa nhận thoải mái: “Là tôi. Tôi nhìn thấy ý niệm Vô Lượng Kiếm Tôn để lại, được ông ấy công nhận, nhận tôi làm đệ tử quan môn”.
Tư Thanh Sơn vui mừng, đệ tử quan môn của lão tổ? Ông ta vội hỏi: “Vậy công tử có bằng chứng không?”
Ngô Bình khẽ cười, lấy ra một thanh kiếm và một bộ quần áo từ trong nhãn Vô Lượng, những thứ này đều là những thứ chuẩn bị cho đệ tử quan môn của Vô Lượng Kiếm Tôn.
Nhìn thấy quần áo và kiếm, Tư Thanh Sơn vội hành lễ:” Vô Lượng lão tổ cửu thế tôn, Tư Thanh Sơn bái kiến Ngô tổ”
Ngô Bình ngây người, nhưng vừa nghĩ đã hiểu ra. Tư Thanh Sơn này là đời thứ chín của Vô Lượng Kiếm Tôn, bản thân cậu lại là đồ đệ của Vô Lượng Kiếm Tôn, nên vai vế cũng cao hơn ông ta nhiều.
Cậu vội đỡ Tư Thanh Sơn dậy, nói: “Tư trưởng lão. đừng như vậy, chúng ta chuyện nào ra chuyện đó”.
Tư Thanh Sơn nghiêm túc nói: “Lão tổ nhà tôi đã từng nhắc nhở con cháu đời sau như chúng tôi, phải tôn trọng đệ tử của ông ấy. Cậu là đệ tử lão tổ, thì chính là trưởng bối của chúng tôi”.
Ngô Bình xua tay: “Tư trưởng lão, sau này ông vẫn nên gọi tôi là cậu Tiểu Ngô đi, tiền bối gì gì đó, thật sự tôi không dám làm”.
Hai người khách khí nói mấy câu, Tư Thanh Sơn kiên trì muốn gọi Ngô Bình là Ngô tổ.
Nói chuyện một lúc, Tư Thanh Sơn bèn cáo từ. Lần đầu đến thăm hỏi, ông ta cũng ngại làm phiền quá lâu.
Thế nhưng, tuy nói chuyện không lâu, nhưng ông ta cũng có được một vài thông tin quan trọng, đó là Ngô Bình đã có được truyền thừa của Vô Lượng Kiếm Tôn, hơn nữa còn nắm chắc sẽ tu luyện thành công!
Tin tức này giống như tiếng sấm vang dội trong đầu ông ta vậy, ông ta gấp gáp quay về báo tin này với cha, Tư Trọng Trấn.
Khi Tư Trọng Trấn nghe thấy tin này cũng kinh ngạc y hệt, ông ta lầm bầm nói: “Nói như vậy, cậu Ngô có khả năng cũng giống như lão tổ, tu luyện thành công Vô Lượng Kiếm Kinh hoàn chỉnh!”
Tư Thanh Sơn gật đầu: “Cha, con cũng cảm nhận được luồng hơi thở Vô Lượng Kiếm Kinh trên người cậu ấy! Hơi thở như vậy, con chỉ từng cảm nhận được trên người lão tổ mà thôi!”
Tư Trọng Trấn xúc động nói: “Không ngờ, lại có người có thể thừa kế truyền thừa của lão tổ! Cậu ngô này, không, Ngô tổ này đúng là lợi hại!”
Tư Trọng Trấn biết rất rõ, tuy ông ta là bát thế tôn của Vô Lượng Kiếm Tôn, nhưng hậu nhân của tổ sư đã truyền được mười mấy đời, đến bây giờ con đàn cháu đống, số lượng cũng hơn cả vạn người. Nhiều người như vậy, trong đó nhà Tư Trọng Trấn ông ta cũng được xem như ưu tú, Hơn nữa, càng về sau, lão tổ lại càng không quan tâm nữa, ông ấy vốn nghĩ con cháu tự khắc có. phúc của con cháu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!