Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

Càn Tiêu Trần nhìn sang Ngô Bình, hỏi: “Không phải anh muốn đến đó đấy chứ?”

Ngô Bình: “Tôi muốn đến xem thử “.

Lúc này Càn Long Tử bắt đâu âm thầm trao đổi bằng ánh mắt với Càn Tiêu Trần.

“Anh ta muốn đi thì dắt anh ta đi, nếu anh ta chết ở đó thì càng tốt”. Càn Long Tử nói.

Càn Tiêu Trần: “Anh có chút lòng biết ơn nào không? Lúc nãy nếu không nhờ anh ta thì chúng ta đã bị tay quỷ giết chết rồi”.

Càn Long Tử cười lạnh lùng: “Biết ơn? Nếu không phải vì anh ta thì chúng ta có thê thảm vậy không?”

Càn Tiêu Trần: “Chỉ có thể kết bạn với người này, không thể có ác ý với anh ta, nếu không thì đêu không có lợi cho tương lai của chúng †a”.

Càn Long Tử: “Ý của anh là sau này anh ta tiền đồ rộng mở, chúng ta không thể đắc tội được đúng không?” 

Càn Tiêu Trần lạnh lùng đáp: “Chỉ cần anh không bị mù thì anh cũng sẽ có phán đoán giống tôi. Tiền đô của Ngô Bình rất rộng mở, là người mà chúng ta có cưỡi ngựa cũng không đuổi kịp”.

Càn Long Tử hừ một tiếng: “Tùy anh thôi, chuyện này tôi không quan tâm nữa”. Sau đó, anh ta đã từ bỏ quyền khống chế cơ thể, giao hết cho Càn Tiêu Trần chịu trách nhiệm.

Hai linh hồn trao đổi với nhau rất nhanh, Càn Tiêu Trần liền nói: “Anh Ngô, tôi đề nghị anh không nên đến đó, tay quỷ ở đó nhiều không đếm xuể, vào đó rồi sẽ rất khó thoát ra. Đương nhiên, tôi cũng không thể phủ nhận trong đó thật sự có vài thứ hay ho”.

Mắt Ngô Bình sáng lên: “Thứ hay ho mà anh Càn nói là gì thế?

Càn Tiêu Trần: “Trong tình thế nguy hiểm đó, tôi quan sát không kỹ, chỉ thấp thoáng nhìn thấy một cái đầu lâu hình tròn ở tận sâu trong những cánh tay quỷ đó, bị những cánh tay quỷ trùng trùng điệp điệp vây chặt. Dường như những cánh tay quỷ đang tranh giành cái đầu lâu đó, nhưng vì có quá nhiều tay quỷ nên không ai có thể độc chiếm đầu thú. Vì thế cái đầu lâu đó không ngừng dịch tới dịch lui”.

Ngô Bình chớp mắt, tiếp tục hỏi: “Theo anh Càn thấy thì những cánh tay quỷ đó có lai lịch thế nào?”

Càn Tiêu Trần lắc đầu: “Không rõ, chỉ biết có năng lượng truyền qua lại giữa những cánh tay quỷ đó, sức mạnh giữa chúng có thể dịch chuyển rất nhanh, thậm chí có thể kết thành các loại thủ ấn kỳ lạ”.

Ngô Bình gật đầu: “Không sao, tôi chỉ qua xem thử thôi, nếu có nguy hiểm thật thì tôi sẽ lập tức rời khỏi, mong anh Càn dẫn đường giúp”.

Càn Tiêu Trần thấy Ngô Bình một mực muốn đi thì chỉ đành nói: “Thôi được, có lẽ anh Ngô đây có kỹ năng mà tôi không biết”.

'Thế là Càn Tiêu Trần dân đường, hai người nhanh chóng leo lên trên một ngọn núi cao. Ở lưng chừng núi có một vực sâu, dưới vực là một vùng u tối, những luồng gió lạnh không ngừng thổi ra, cây cỏ trong phạm vi mười dặm gần đó đều không sống nổi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement