Người đến nhận được chỉ thị của thị trưởng thành phố, có chỗ dựa vững chắc, lập tức gật đầu: “Cậu yên tâm, nhất định sẽ tuân thủ theo lời dặn của cậu”.
Thế là mười mấy chiếc xe kéo bắt đầu di chuyển, kéo đi bốn chiếc xe sang, hai chiếc xe bán tải và một chiếc xe thương mại trước cửa đi trước, trong lúc đó có người vội vàng chạy đến lái hai chiếc xe chở rác đi.
Khi còn lại những chiếc xe cuối cùng, lại có vài chiếc xe khác chạy đến, mười mấy người lên xuống xe, vội vã đi đến, người dẫn đầu là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, bụng phệ, bệnh mũi đỏ, đầu hói, gã hét lên: “Ai dám động đến xe của tôi!”
Thế nhưng người kéo xe dường như không nghe. thấy, tiếp tục kéo xe ra ngoài, đầu trọc tức giận muốn tiến đến ngăn lại.
Lúc này Ngô Bình đứng lên nói: “Là ông cố ý chặn trước nhà hàng mà nhỉ?”
Đầu trọc nghiêng đầu nhìn Ngô Bình, lạnh lùng nói: “Là ông đây đấy thì sao?”
Ngô Bình bình thản nói: “Không sao, tôi chỉ hỏi vui thôi”.
Đầu trọc hừ một tiếng rồi nói: “Nói cho các người biết, họ hàng thân thích của tôi làm việc ở cơ quan công thương, nếu chọc vào tôi thì nhà hàng của các người đừng mong có thể kinh doanh nữa”.
“Lớn lối đấy, họ hàng của ông tên gì, ông dám nói không?”, lúc này thị trưởng thành phố Hoàng Diên Lãng đến. Ông ta chỉ dẫn theo hai người đi thẳng đến trước mặt đầu trọc này.
Do đứng ngược sáng nên đầu trọc không nhận ra Hoàng Diên Lãng, gã hừ một tiếng nói: “Nói ra thì chỉ khiến ông sợ thôi, họ hàng của tôi là người phụ trách thứ hai của bên Công Thương, tên Hầu Trình”.
Hoàng Diên Lãng hỏi thư ký bên cạnh: “Có người tên Hầu Trình này không?”
Thư ký vội nói: “Thị trưởng, có người này nhưng không phải người phụ trách, chỉ là một đội trưởng kiểm tra công thương thôi”.
Hoàng Diên Lãng lạnh lùng nói: “Một đội trưởng mà cũng dám kiêu căng, lập tức lập án điều tra, xử lý nghiêm người này”.
“Vâng”, thư ký nói.
Đầu trọc dụi mắt, lúc này mới nhận ra người nọ chính là thị trưởng thành phố Hoàng Diên Lãng, gã sợ đến mức run lên, sắc mặt tái nhợt, lớn tiếng nói: “Thị trưởng, tôi không biết ông đến, tôi...”
Hoàng Diên Lãng phớt lờ lời gã n¡ bắt cái tên phá hoại xã hội này lại, nhất định phải điều tra cho kỹ”.
Cũng không biết từ đâu mà có một đám người cầm súng thật đạn thật lao ra lập tức đè đám người này xuống đất, sau đó bắt hết lên xe cảnh sát.
Sau đó Hoàng Diên Lãng mỉm cười đi đến chỗ Ngô Bình, Ngô Bình giả vờ không quen ông ta, chỉ nói với Trương Bảo Tùng và Ngô Ngọc Thu: “Cô, chú, đây là thị trưởng thành phố chúng ta. Thị trưởng thành phố tình cờ đi ngang qua đây, biết chúng ta bị kẻ xấu bắt nạt nên ra mặt cho chúng ta”.
Hoàng Diên Lãng cười nói: “Đúng thế. Ông chủ Trương, tôi cũng vừa mới biết chuyện của các ông, tôi cảm thấy rất áy náy, thế mà lại để chuyện này xảy ra, đây là do tôi sơ suất".
Ngô Bình nói: “Thị trưởng Hoàng, nếu ông đã đến thì hay là vào trong ngồi chút đi, nhà hàng của cô tôi có không ít món đặc sản, chắc ông sẽ thích đấy".
Tất nhiên Hoàng Diên Lãng sẽ nể mặt Ngô Bình, cười nói: “Vậy thì tôi không khách sáo”.
Nghe nói thị trưởng thành phố đến, trừng trị kẻ ác, những người bên dưới lập tức cử người đưa tin đến, ai chụp hình thì chụp, ai viết bản thảo thì viết, lập tức chuyện này được đưa lên top tìm kiếm thịnh hành.
Cùng lúc đó một thế lực ngầm địa phương đã bị chính phủ bắt sạch băng hết, bắt được năm mươi bảy người có liên quan, trừng phạt hai mươi lăm người giữ chức vụ trong chính phủ.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!