So với các thứ đó thì thứ quý nhất với Ngô Bình là dược liệu và quyền hạn luyện chế đan dược. Anh càng luyện chế được nhiều đan dược thì càng nhận được nhiều dược liệu. Có thể nói sau này hầu hết đan dược mà anh luyện chế anh không cần đích thân đi tìm dược liệu nữa, Ngạo Thế Đan Tông sẽ cung cấp hết.
Lấy đồ xong, Ngô Bình hỏi Hồ Tông Linh: “Hình như ba tháng mới xét duyệt một lần, có phải tôi cần đợi ba tháng nữa mới được đi xét duyệt tiếp không?”
Hồ Tông Linh: “Vâng, nhưng ba tháng nhanh ấy mà, loáng cái là hết thôi. Tiểu nhân cũng mong ngày thấy công tử trở thành đệ tử Tam Tử Đỉnh quá!”
Có thân phận mới xong, Ngô Bình về lại nhà cũ - chỗ mới dọn dẹp xong, nhưng giờ anh lại chuẩn bị chuyển đến nơi khác rồi. Đệ tử đơn Tử Đỉnh có đãi ngộ ngang với đệ tử Ngũ Đỉnh nên anh sẽ được chuyển đến một ngôi nhà rộng rãi và khang trang hơn.
Đến nhà mới rồi, Ngô Bình phát hiện có hơn chục người làm ở đây, mỗi người phụ trách một việc khác nhau, gần như anh và Hồ Tông Linh không cần động tay vào việc gì cả.
Sau khi dọn vào ở, Ngô Bình đã biết một danh sách các dược liệu và sai Hồ Tông Linh cầm thẻ của anh đi tới kho thuốc. Đây là các dược liệu mà anh cần dùng khi tu luyện Cửu Chuyển Luyện Thai Pháp, anh cũng không rõ Ngạo Thế Đan Tông có hay không, nhưng cứ phải tìm thì mới biết được.
Hồ Tông Linh rất quen thuộc với nơi này nên chưa tới một tiếng sau đã về, anh ta ném một cái túi trữ đồ xuống đất rồi nói: “Công tử, dược liệu công tử cần đều ở trong này rồi”.
Advertisement
Ngô Bình gật đầu hỏi: “Bao nhiêu tiền thế?”
Hồ Tông Linh: “Công tử nhận được đãi ngộ của đệ tử Ngũ Đỉnh nên được phép lĩnh miễn phí các dược liệu này. Nhưng công tử phải nộp một ít đa dược có giá trị tương đương trong một thời gian nhất định, coi như phí lấy dược liệu”.
Ngô Bình: “Ừm, chuyện này đơn giản, chỉ cần có dược liệu là ổn”.
Sau đó, anh bắt đầu luyện chế đan dược cần cho Tứ Chuyển. Anh luyện chế một lèo hai lò, thành phẩm của lò thứ hai là đan dược cực phẩm. Thời gian qua, trình độ luyện đan của anh ngày càng cao hơn, nhất là khi anh luyện đan ở môi trường của vũ trụ chính.
Uống đan dược xong, Ngô Bình vận chuyển Cửu Chuyển Luyện Thai Pháp rồi tiếp tục cường hoá bí thai. Loáng cái, anh đã tu luyện xong, nhưng thời gian đã trôi đến trưa ngày hôm sau rồi.
Anh mở cửa đi ra ngoài, Hồ Tông Linh nói: “Lúc công tử bế quan tu luyện đã có vài người đến tìm”.
Ngô Bình hỏi: “Ai thế?”
Hồ Tông Linh: “Một đệ tử Ngũ Đỉnh, đệ tử Tứ Hoàng Đỉnh và một người bán đan dược”.
Ngô Bình: “Họ tìm tôi có việc gì?”
Hồ Tông Linh: “Công tử là đệ tử Tử Đỉnh nên có tiềm lực vô hạn, vì thế họ mới muốn lấy lòng. Ví dụ như đệ tử Ngũ Đỉnh kia, tuy có cùng đãi ngộ với công tử, nhưng tiềm lực thì thua xa. Chắc chưa tới một năm nữa, địa vị của công tử sẽ hơn hẳn hắn”.
Ngô Bình: “Người bán đan dược thì sao?”
Hồ Tông Linh: “Đó là người muốn bán độc quyền đan dược của công tử để kiếm lời cao, mỗi thầy luyện đan đều có vài đan dược sở trường”.
Ngô Bình: “Thôi, tôi mới đến nên tạm chưa muốn giao du với họ. Hồ Tông Linh, anh mang danh sách đan dược trên bảng Linh Đan đến đây cho tôi”.
Hồ Tông Linh sáng mắt lên: “Công tử chuẩn bị luyện chế đan dược trên bảng ạ?”
Ngô Bình gật đầu: “Một là tôi muốn thử xem mình có thể luyện chế được bao nhiêu, hai là muốn dùng chúng để nộp lên trên”.
Hồ Tông Linh: “Vâng, tiểu nhân đi lấy ngay”.
Hồ Tông Linh đi rồi, Ngô Bình cảm thấy ngọc bàn trên người mình phát sáng. Đó chính là truyền thư của Minh Thiên, anh lấy ngọc bàn ra xem thì thấy trên đó có một bức thư.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!