Nhìn thấy Thiên thánh vệ, sắc mặt Lãnh Minh trở nên khó coi, hỏi: "Đây là cái gì?"
Sau Thiên Đế, trên đời không còn Thiên Thánh nữa nên ông ta đương nhiên không nhận ra đội vệ binh này, nhưng khí tức đáng sợ của nó lại khiến ông ta cảm thấy bất an.
"Giết!"
Advertisement
Theo lệnh của Ngô Bình, một trăm trong số ba trăm Thiên Thánh Vệ xông ra, hóa thành một trăm luồng ánh sáng bạc lao thẳng về phía ba trăm Ma vệ.
Những Ma vệ này có thể chất độc đáo, bất khả xâm phạm và bất tử. Nhưng Thiên Thánh vệ đã dùng dao chém xuống khiến các Ma vệ nhanh chóng rơi đầu, sau đó bị thiêu rụi và tiêu diệt hoàn toàn!
Ma vệ rống lên một tiếng, bốn năm Ma vệ chống lại một Thiên Thánh vệ. Nhưng vô dụng, những tia sáng bạc tuôn ra như tia chớp, mỗi ánh kiếm loé lên là một Ma vệ mất đầu. Ba trăm Ma vệ chẳng mấy chốc đã bị tiêu diệt.
Advertisement
Lãnh Minh trong lòng không khỏi xót xa, những Ma vệ này ông ta mất hơn trăm năm mới tập hợp lại được, hao phí không ít công phu cùng tài lực để đào tạo. Vậy mà hiện tại các Ma vệ đều bị chém mất đầu.
Có điều, việc này cũng khiến ông ta bình tĩnh lại, hít sâu một hơi, nói: "Các hạ đã giết binh lính của Tiên Đình!"
Ngô Bình hờ hững đáp: "Chỉ là giết một ít Ma vệ mà thôi, khi xưa tôi giết thống lĩnh tuần thiên, cũng không thấy Tiên Đình dám ho he gì”.
Sắc mặt Lãnh Minh càng thêm khó coi, địa vị của thống lĩnh tuần thiên so với ông ta không thua gì, vậy mà Ngô Bình dám giết?
Hít sâu một hơi, Lãnh Minh nói: "Vừa rồi là tôi xen vào chuyện của các hạ, xin cáo từ”.
“Cáo từ? Tôi cho phép ông đi sao?", Ngô Bình đáp.
Lãnh Minh ngẩn ra, hỏi: "Vậy cậu muốn cái gì?"
Ngô Bình: "Lãnh Hoang là tiểu bối của ông, tiểu bối không hiểu phép tắc, trưởng bối không nên dạy dỗ một chút sao?"
Lãnh Hoang nghe những lời này thì vô cùng tức giận: "Lý Huyền Bình, đừng khinh thường người quá đáng!"
Ngô Bình nhìn Lãnh Minh: “Ông không giáo huấn hắn, vậy thì tôi giáo huấn ông!” Nói xong, ba trăm Thiên Thánh vệ đều rút kiếm, sát khí kinh khủng khiến Lãnh Minh khiếp sợ.
Lãnh Minh sắc mặt âm trầm đi tới trước mặt Lãnh Hoang, giơ tay tát anh ta một cái, cả giận nói: "Lãnh Hoang, sao cháu lại không hiểu phép tắc như vậy!"
Lãnh Hoang ngẩn ra, nhưng người ra tay lại là chú của mình nên anh ta chỉ có thể cắn răng nói: "Chú Hai. . ."
Lãnh Minh nghiêm mặt nói: "Làm theo thoả thuận đi, chú sẽ đích thân giám sát!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!