Sự thay đổi này khiến việc mở ra ba linh mạch tiếp theo trở nên dễ dàng hơn rất nhiều và anh đã mở ra từng linh mạch trước khi trời tối.
Khi linh mạch thứ mười hai được mở ra, trường lực do linh mạch xung quanh hình thành trong nháy mắt hợp nhất với nhau, tạo thành một pháp trận hoàn chỉnh và thần bí, không ngừng tôi luyện linh hồn và thể xác của Ngô Bình.
Ngô Bình được gột rửa trong trường lực của chính mình, anh cảm thấy sảng khoái về thể chất và tinh thần, bất giác ba ngày đã trôi qua.
Advertisement
Ba ngày sau, Ngô Bình mở mắt ra và thấy rằng mình đã hoàn toàn thay da đổi thịt, anh có sự tiến bộ rõ rệt. Hơn nữa, trong não của anh, ở vị trí giữa hai lông mày, trường lực của linh mạch đã sản sinh ra một ý niệm mạnh mẽ ở đây, được gọi là linh niệm.
Linh niệm khác với nguyên thần, nó thuần túy hơn, không có ý thức, chỉ là một loại năng lượng. Ngay khi Ngô Bình điều khiển ý nghĩ, những linh niệm có thể được phát ra theo ý muốn, tạo ra các loại hiệu quả thần kỳ.
Advertisement
Ngô Bình không ngờ trong lúc vô tình anh đã đột phá cảnh giới Linh Niệm. Có linh niệm thì anh có thể làm nhiều thứ, ví dụ luyện đan.
Tu sĩ thông thường muốn luyện ra linh niệm có rất nhiều khó khăn, hơn nữa chất lượng linh niệm không thể bằng được Ngô Bình. Anh thì khác, anh không chỉ có linh nguyên thiên phẩm mà còn có 12 linh mạch rạo thành linh trận hoàn hảo. Nếu giờ có người tiến hành kiểm tra linh niệm của Ngô Bình thì sẽ phát hiện linh niệm của anh cũng là thiên phẩm!
Luyện ra linh niệm chỉ là bắt đầu, sau đó còn cần dùng linh niệm để luyện các linh thuật. Tất nhiên linh niệm càng mạnh thì linh thuật có thể tu luyện càng mạnh.
Nhưng công pháp Ngô Bình có được quá cơ bản, bên trong không có ghi linh thuật. Muốn luyện linh thuật anh cần nghĩ cách tìm được sách cổ tu luyện linh thuật.
Lúc này anh nhớ ra một chuyện. Ngày xưa anh bị vây ở trong thôn, tự xưng là con cháu nhà họ Hoàng ở Chương Thành. Tộc trưởng đã cho người đưa tin, kết quả thực sự đã lấy được năm triệu tiền vàng, còn nhận được thư viết rằng: Đến Chương Thành gặp ta.
Anh suy nghĩ một lúc, nói với Truy Điện: "Tối nay ta muốn đi gặp một người".
Truy Điện hỏi: "Ai thế?"
"Ông cả nhà họ Hoàng", sau đó nói ra mọi chuyện.
Truy Điện nghe xong thì cũng thấy lạ: "Cho không năm triệu tiền vàng, còn viết thư cho cậu, đối phương có ý gì vậy?"
Ngô Bình: "Truy Điện, ngươi biết gì về nhà họ Hoàng không?"
Truy Điện: "Ta ít sống ở Chương Thành, không biết nhiều, chỉ biết nhà đó rất giàu, có cao thủ trấn giữ".
Ngô Bình: "Nguyên nhân gì thì gặp người đó là biết".
Nhà họ Hoàng rất nổi tiếng tại Chương Thành, Ngô Bình kéo đại một người trên đường để hỏi là biết nhà đó ở đâu. Chẳng bao lâu anh đã đến trước cổng nhà. Người trông cửa hỏi anh là ai, anh đưa thư cho người đó và nói: "Tôi tìm ông cả nhà họ Hoàng. Hãy giao như này cho ông Hoàng, ông Hoàng sẽ biết tôi là ai".
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!