Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Cá lớn: “Đương nhiên rồi, tổ tiên của yêu tinh Bắc Hải, hơn phân nửa đều sinh ra ở hang yêu, chỉ cần kiểm soát được hang yêu, đồng nghĩa kiểm soát được chúng yêu của Bắc Hải”.  

 

Ngay lúc này, vô số hơi thở hùng mạnh kéo đến, thoáng chốc đã khóa chặt Ngô Bình và cá lớn, một âm thanh vang lên xung quanh, cực kỳ hung tàn lạnh lẽo: “Tên loài người kia, ta khuyên ngươi đừng lo chuyện bao đồng! Rời khỏi nơi này, sẽ tha chết cho ngươi!”  

 

Ngô Bình cười lạnh: “Loại tôm tép như mày nhiều lời vậy sao?”  

 

Nói rồi, anh đánh ra một chưởng từ xa, mặt nước gần đó nổ tung, một con tôm lớn chừng năm thước bay ra, trực tiếp rơi lên thuyền.  

Advertisement

 

Ngô Bình cầm đao, rạch thịt tôm từng đường, bỏ lên lò than nướng ăn, mùi vị cũng không tệ.  

 

“Ngươi… lại dám ăn thịt tướng quân Tôm Càng của chúng ta, to gan lắm!”. Một hải yêu khác lớn tiếng quát.  

 

Advertisement

“Ừ, bây giờ đang là mùa ăn cua”. Nói xong, anh bèn vươn tay, vói vào mặt nước, một con cua lớn chừng cái thớt bị kéo lên bờ, anh lập tức gõ mai cua, lấy gạch cua như thủy tinh ra.  

 

Hai mắt anh phát sáng, nói: “Ăn với thịt ba chỉ, làm bánh bao cua không tệ chút nào”.  

 

Nghĩ đến bánh bao cua, anh bỗng phóng hóa thân, đưa nguyên liệu vào trong cung, để người trong nhà nấu ngay.  

 

“Tướng quân cua và tôm đều bị đánh chết rồi, mau chạy đi!”  

 

Không biết là ai hét lên, mặt biển bỗng nổi sóng, rất nhiều hải yêu đều rút khỏi hiện trường.  

 

Nhìn thấy Ngô Bình tiện tay đã giết chết hai tướng quân hải yêu, cá lớn vô cùng khâm phục, bèn nói: “Tại hạ là thiên tướng Bôn Lưu dưới trướng yêu tổ, đa tạ ơn cứu mạng của thượng tiên!”  

 

Ngô Bình: “Anh muốn đi đâu, tôi đưa anh đi một đoạn”.  

 

Vị thiên tướng tên Bôn Lưu vội nói: “Đến nơi này, đi thêm ba mươi vạn dặm nữa là thủy cung Bắc Hải”.  

 

Ngô Bình: “Đi!”  

 

Anh nói xong, một luồng sáng nâng cá lớn bay lên không trung, bay một hơi ba mươi vạn dặm rồi mới xuống nước. Cá lớn này rất vui mừng, lại bơi thêm vài tiếng đồng hồ thì đã đến thủy cung Bắc Hải.  

 

Thuận tay giúp một hải yêu, lúc này núi thần lại nói: “Nó sắp ra rồi!”  

 

Sau đó, Ngô Bình nhìn thấy mặt nước nổi lên bọt nước, sau đó một cột trụ kim loại vàng, thô to như gò núi dần dần nổi lên, bên ngoài có các bùa chú tự nhiên huyền diệu, vô cùng khó tin.  

 

Cây cột dâng lên cả vạn mét, phóng ra vô vàng luồng sáng, sức mạnh hùng mạnh đó khiến Ngô Bình cũng cảm thấy bản thân cực kỳ nhỏ bé, gần như nó chỉ cần nhẹ nhàng ra đòn thì có thể phá vỡ bầu trời, đánh vỡ mặt đất!  

 

Ngô Bình: “Núi thần, thứ này quá mạnh, tôi sợ không thể thu phục được nó”.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement