Lâm Nhu mỉm cười và nói: "Được, vậy chúng ta sẽ xây dựng lại Thánh Thiên Giáo".
Kế hoạch đã thay đổi, mọi người sẽ tiếp tục ở lại và quản lý Thánh Thiên Giáo.
Ngô Bình đã hỏi về tình hình xung quanh đây, thế lực mạnh nhất trong khu vực này là Thánh Tiên Tông. Nếu kiểm soát được Thánh Tiên Tông thì coi như kiểm soát được nơi này.
Rất khó để các tín đồ đột nhiên thay đổi tín ngưỡng mà họ tin tưởng, nhiều người ban đầu không thể chấp nhận điều đó, nhưng dần dần họ cũng sẽ quen. Trên thực tế, mọi người đều không có cái gọi là lòng trung thành với thần Hắc Thiên, họ chỉ muốn lấy được thứ gì đó từ thần Hắc Thiên, ví dụ như sức mạnh hay tuổi thọ.
Advertisement
Bây giờ, Thánh Thiên Giáo mới cũng mạnh mẽ như thần Hắc Thiên và cũng có thể cung cấp cho họ những gì họ cần, vậy tại sao không tin vào tín ngưỡng mới?
Đêm đó, Ngô Bình tu luyện trong chính điện, tiếp tục lĩnh ngộ sức mạnh tinh thể cấp hai mươi mốt. Càng về sau, tu luyện sức mạnh tinh thể càng khó. Anh đã dốc toàn lực nhưng mãi đến rạng sáng mới đột phá được.
Advertisement
Không lâu sau khi mặt trời mọc, Mông Trạch chạy tới và nói: "Giáo chủ, Sát Thần Giáo lại tấn công chúng ta, muốn chiếm đảo của chúng ta!"
Ngô Bình đáp: "Ông tự mình giải quyết những vấn đề nhỏ như vậy đi, chiếm luôn cả Sát Thần Giáo đi".
Trương Tây Linh cười khổ nói: "Giáo chủ, thực lực của chúng ta có hạn, chỉ sợ không đáp ứng được yêu cầu của giáo chủ".
Ngô Bình đáp: "Không đánh được thì dùng binh".
Nói xong, anh vươn tay tóm lấy khoảng hai trăm Chu Tước vệ - một trong tứ ngoại vệ của đế quốc Thiên Võ tới trợ giúp.
Khi các vệ binh nhìn thấy Ngô Bình thì vội vàng quỳ xuống đất: "Bệ hạ!"
Ngô Bình đáp: "Các ngươi nghe theo lệnh của ông ấy, đi chinh phạt một tông giáo".
“Vâng!” Hai trăm vệ binh đồng thanh nói.
Trương Tây Linh ngẩn người, lắp bắp hỏi: "Giáo chủ, bọn họ gọi giáo chủ là bệ hạ sao?"
Ngô Bình cười nói: "Tôi không chỉ là giáo chủ của ông mà còn là hoàng đế của đế quốc Thiên Võ. Thôi, chuyện sau này hãy nói, ông đi bình định Sát Thần Giáo, để tín đồ của bọn họ tin vào tín ngưỡng của chúng ta đi".
"Được! Tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!" Trương Tây Linh lớn tiếng nói.
Vệ binh Chu Tước mặc dù không phải là nội vệ, càng không phải là cận vệ, nhưng sức chiến đấu vẫn rất mạnh. Ngoài ra, chỉ riêng trang bị lợi hại của họ thì đám người của Sát Thần Giáo không thể so sánh được.
Không đến một giờ sau, Trương Tây Linh trở lại, mỉm cười nói: "Giáo chủ, tôi đã quét sạch Sát Thần Giáo và chiếm được sào huyệt của bọn chúng!"
Ngô Bình: "Còn lại ông hãy tự sắp xếp".
"Vâng!"
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!