Lưu Dịch Phong đáp: “Quốc vương của nước Ngô rất anh minh tài giỏi, đã trị vì hơn hai mươi năm, quốc thái dân an, ngân khố đầy ắp. Tông chủ từng gọi đến và ban thưởng công pháp cho ông ta. Nay quốc vương đã là Địa Tiên cảnh giới Âm Dương rồi”.
Lúc này, Ngô Bình nghe thấy tiếng trò chuyện của mấy người ngồi bàn bên. Một trong số họ nói: “Thiên Địa kiếm tông bóc lột nước Ngô chúng ta ngần ấy năm, không biết khi nào quốc vương mới đứng lên phản kháng và lật đổ Thiên Địa kiếm tông nữa”.
Một người khác thở dài: “Thiên Địa kiếm tông quá mạnh, kiểm soát đến mười mấy nước. Muốn thoát khỏi sự khống chế của họ à, khó lắm!”
Advertisement
Người nọ nói: “Băng qua ngọn núi lớn phía Nam là phạm vi thế lực của Huyền Hoàng Môn. nghe nói Huyền Hoàng Môn chưa từng bóc lột quốc gia, cũng không can thiệp vào chuyện nội bộ các nước. Nếu chúng ta được Huyền Hoàng Môn cai trị thì tốt rồi”.
Advertisement
“Phải đấy. Lấy tiền năm làm ví dụ đi, Huyền Hoàng Môn tính theo đầu người, mỗi người chỉ thu hai đồng tiền bùa. Còn ở Thiên Địa kiếm tông, mỗi người bị thu đến năm đồng tiền bùa, đúng là tham lam quá”.
“Hầy, năm đồng tiền bùa đấy. Người dân bình thường chúng ta vất vả lao động cả năm, thu nhập cũng chẳng quá mười tiền bùa”.
Nghe bọn họ bàn tán, Lưu Dịch Phong sa sầm mặt, vừa định bùng nổ đã bị Ngô Bình ngăn lại.
Anh kêu phục vụ ra, gọi thêm vài món rồi tiếp tục nghe bọn họ nói chuyện.
Đúng lúc này, có hai người đàn ông bước vào, trông cách họ ăn mặc không giống người bình thường. Sau khi ngồi xuống thì họ chẳng nói tiếng nào, nhưng Ngô Bình biết họ đang âm thầm trao đổi.
Ngô Bình nghe được cuộc đối thoại riêng của hai người đó. Một trong hai bảo rằng: “Quốc vương của nước Ngô đã đồng ý với kế hoạch của chúng ta rồi. Sắp tới chúng ta phải có hành động thôi!”
Người nọ bảo: “Tài nguyên phía trên đưa cho chúng ta có hạn. Muốn làm nước Ngô rối loạn thì phải mượn sức đánh sức, để thế lực của Huyền Hoàng Môn can thiệp vào. Như vậy chúng ta mới có thể ngư ông đắc lợi”.
Một người khác tiếp lời: “Đúng thế, đây là cách làm trước nay của chúng tôi, hiệu quả rất cao. Phía trên muốn biến đại thế giới Huyền Hoàng thành một sự kiện mang tính cột mốc tiến hành triển khai hoạt động. Nếu chúng ta hoàn thành chuyện này thì chắc chắn sẽ lập công lớn”.
“Tiếc là bây giờ Tiên Đình vẫn chưa muốn các thế lực xâu xé nhau. Nếu không thì chúng ta chẳng cần vất vả thế này, cứ dẫn binh chiếm nước Ngô luôn là được”.
“Cách làm này quá kém. Chờ đến khi Tiên Đình muốn làm thì đại cục đã định cả rồi”.
Ngô Bình thầm nghĩ, phía muốn tính kế Thiên Địa kiếm tông là Tiên Đình ư? Không phải các quốc gia này đều chịu hai tầng quản lý của Tiên Đình và Thiên Địa kiếm tông sao?
Anh âm thầm hỏi Lưu Dịch Phong: “Chắc hẳn Tiên Đình cũng có ý đồ với các quốc gia này?”
Lưu Dịch Phong nhẹ nhàng đáp: “Dĩ nhiên rồi. Lúc nào Tiên Đình cũng muốn kiểm soát toàn diện đại thế giới Huyền Hoàng, mà muốn nắm giữ cả đại thế giới thì phải nắm giữ các quốc gia và thế lực này trước. Tông chủ đã nói từ lâu, nếu không có gì bất ngờ, Thiên Địa kiếm tông sớm muộn cũng phải rời khỏi đại thế giới Huyền Hoàng”.
Ngô Bình hơi ngạc nhiên: “Tông chủ từng nói vậy ư?”
Lưu Dịch Phong trả lời: “Đúng thế, vì tông chủ nhận thấy Tiên Đình sẽ không dừng bước ở tình trạng hiện tại, chắc chắn sẽ đòi hỏi nhiều hơn”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!