Cô ấy hận bộ lạc Phục Thiên này thấu xương, muốn Ngô Bình tước hết toàn bộ tài sản của họ.
Ngô Bình đáp: "Vậy abg sẽ nghe theo em".
Được Linh Uy Vương và Kim Viên Vương tháp tùng, Ngô Bình đi tới kho của bộ lạc Phục Thiên. Ở trong kho có nhiều loại binh đao, có cái đã cùn mẻ, có cái còn mới. Ngoài ra còn có lông, da và xương thú, ngọc thạch, yêu đan, tiên thạch và một vài thứ linh tinh khác. Nhưng nhiều nhất là một loại tinh thạch trông rất kỳ lạ, tổng cộng hơn ba nghìn viên. Bên trong những tinh thạch này có một nguồn năng lượng thần kỳ. Ngô Bình hỏi những người xung quanh mới biết tên loại tinh thạch này là Bí Tinh.
Advertisement
Có người nói với anh, năng lượng bên trong Bí Tinh có thể hút vào trong cơ thể. Năng lượng này có thể tồn tại trong cơ thể một thời gian, giúp nâng cao sức mạnh, tăng cường thể chất, cường hoá thần hồn,... Các loại đá Bí Tinh khác nhau sẽ có công dụng khác nhau.
Nhìn thấy những viên đá Bí Tinh này, Ngô Bình chợt nghĩ tới những khối ngọc hình con ngựa, hình phiến lá mà anh có được dường như cũng là một loại đá Bí Tinh. Xem ra chúng đều được tạc từ loại đá này.
Advertisement
Ngô Bình nghe lời đề nghị của Đào Như Tuyết nên phàm là những thứ anh thấy có vẻ đáng tiền là lấy hết, bỏ vào nhẫn trữ đồ, một thứ cũng không để lại!
Sau cùng, Ngô Bình đi tới kho lương của bộ lạc này. Sau khi mở kho, anh thấy bên trong có một lượng lớn thịt khô và các loại ngũ cốc. Trong đó có một loại gạo thần, sau khi ăn xong có thể tăng cường thể chất cho người sử dụng. Anh lấy hết thịt khô và gạo thần, chỉ để lại các loại đồ ăn thông thường.
Sau đó, anh đi tới mỏ khai thác đá Bí Tinh, nơi này vẫn đang được khai thác, ở bên trong có các loại đá Bí Tinh khác nhau, nằm dưới lòng đất từ độ sâu vài nghìn mét đến vài chục nghìn mét. Muốn khai thác chúng vô cùng khó khăn bởi đất ở đây rất cứng, chỉ có thể đào dần từng chút một. Cho nên hàng năm, sản lượng từ mỏ khoáng sản này chỉ có hơn một trăm khối Bí Tinh.
Ngô Bình mở mắt thấu thị thì phát hiện dưới lòng đất còn có hơn một nghìn khối đá Bí Tinh phân bố ở những nơi khác nhau. Anh lập tức dùng thuật độn thổ, đi xuống lấy hết số đá Bí Tinh này.
Khi quay trở lại mặt đất, anh đi tới chỗ gọi là suối nước khoáng thần. Suối nước khoáng này nằm ở trong một thung lũng, nước đọng lại nơi đây tạo thành một cái hồ nhỏ, được con người dùng ngọc thạch trùng tu lại, bề rộng khoảng chừng một mét vuông.
Hồ ngọc có nước khoáng sâu chừng nửa mét, trên mặt nước bốc lên khói chín màu.
Ngô Bình múc nước uống thử, sau đó sáng mắt reo lên: "Thần dược!"
Anh lập tức dùng thuật độn thổ, đi theo mạch nước ngầm để tìm kiếm. Ở sâu dưới mặt đất hơn mười nghìn mét, trong lớp bùn đất, anh tìm thấy một một viên đá thần chín màu ở nơi mạch nước đi qua. Ở trên bề mặt viên đá có chín loại thần phù! Mỗi loại thần phù phát ra một ánh sáng màu khác nhau.
Nước khoáng kia ban đầu chỉ là nước khoáng bình thường nhưng được viên đá này tinh lọc mới trở thành nước khoáng thần chín màu!
Anh quan sát viên đá, lẩm bẩm: "Năng lượng của viên đá thần này thật kỳ lạ, không hề giống bất cứ loại năng lượng nào mình từng biết!"
Anh cất đá thần đi rồi quay trở lại mặt đất.
Sau khi cứu Đào Như Tuyết và báo thù xong, Ngô Bình phải quay về. Anh nới với Kim Viên Vương và Linh Uy Vương: "Uy Vương, Viên Vương, sau này chúng ta ắt sẽ có duyên gặp lại".
"Cung tiễn Nhân Hoàng!", hai thần thú cúi người lễ bái.
Anh đưa theo Đào Như Tuyết và các tộc nhân còn lại về nhà, sau đó sắp xếp chỗ ở cho mọi người.