Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Nhưng lời của người kia, cậu ta không dám không nghe, người này cắn răng đi ra nói: “Thầy Ngô. Học sinh Lưu Tượng Uy, vừa nãy nhìn thấy Vũ Bộ của thầy, trong lòng vô cùng khâm phục. Học sinh đang học “Linh Phi Quyền” trong ba mươi sáu võ đạo, có nhiều chỗ vướng mắc, mong thầy Thầy Ngô chỉ điểm đôi chút cho học sinh”.  

 

Nói thì nghe rất hay, ý nghĩa thật chính là đang thách đấu với Ngô Bình. Học sinh khiêu chiến với thầy hướng dẫn cũng không còn lạ trong học viện Võ Đạo, nhưng Ngô Bình là thầy hướng dẫn mới đến, ngày đầu tiên đã bước ra thách đấu, mục đích không cần nói cũng hiểu.  

 

Advertisement

Ngô Bình không sợ không giận, bình tĩnh nói: “Được thôi!”  

 

Mọi người xung quanh tản ra, để lại một khoảng trống.  

Advertisement

 

Học sinh này đi lên, tuổi cậu ta thực ra không chênh với Ngô Bình quá nhiều, thậm chí còn lớn hơn vài tuổi. Nhưng cậu ta đã đến tu vi Anh Biến Chân Quân, tuy vẫn chưa phải là Võ Tông, nhưng thực lực so với Nhân Tiên Cảnh Võ Tông bình thường còn mạnh hơn nhiều. Dù sao, danh hiệu Võ Tông, cũng không chỉ mỗi thực lực, mà là về tu dưỡng võ học.  

 

Học sinh này cao tầm một mét chín, cả người tràn đầy sức lực.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Trước tiên thi triển Linh Phi Quyền một lần thử đi”.  

 

Lưu Tượng Uy gật đầu, lập tức hành động nhanh chóng, thi triển Linh Phi Quyền. Võ học biết một hiểu mười, võ đạo của Ngô Bình biến hóa khôn lường, lại từng đọc được đại cương võ học hoàn chỉnh, đương nhiên vừa nhìn đã biến nguyên lý và khuyết điểm Linh Phi Quyền này.  

 

Linh Phi Quyền có tổng cộng bốn mươi hai chiêu thức, Ngô Bình chỉ nhìn mười chiêu chức, đã nói: “Được rồi”.  

 

Lưu Tượng Uy lập tức dừng lại, kinh ngạc nhìn Ngô Bình: “Thầy Ngô, phía sau còn có ba mươi hai thức nữa, không đánh sao?”  

 

Ngô Bình: “Tôi đã biết được cốt lõi của Linh Phi Quyền, cho nên phần còn lại không cần xem nữa. Nào, tôi cũng dùng Linh Phi Quyền, chúng ta thử mấy chiêu”.  

 

Đây chính là điều mà Lưu Tượng Uy muốn, cậu ta gật đầu nói: “Mong thầy Ngô chỉ giáo!”  

 

Nói xong, cậu ta nhanh nhẹn bước ra, chớp mắt đã vòng qua sau lưng Ngô Bình, tốc độ nhanh chóng, tựa như chớp mắt cậu ta đã có thể di chuyển đi vậy.  

 

Thế nhưng, cậu ta vừa đến sau lưng Ngô Bình đã cảm giác phần bụng đau nhói, ngón cái của Ngô Bình không biết từ khi nào đã đè vào điểm yếu của cậu ta rồi.  

 

Cơ thể cậu ta cứng đờ, không dám động đậy. Bởi vì Ngô Bình chỉ cần khẽ dùng lực là có thể khiến cậu ta thịt nát xương tan!  

 

Ngô Bình thu tay về: “Cốt lõi của Linh Phi Quyền nằm ở linh và phi, linh là linh động, phi là bay. Mà cậu, lại cứ cố chấp về chiêu thức, chỉ học được bên ngoài. Lại đi”.  

 

Lưu Tượng Uy đỏ mặt, hỏi: “Thầy Ngô, một thức vừa này của tôi, phải thi triển thế nào mới được?”  

 

Ngô Bình lùi về mười mét, nói: “Tôi tấn công, cậu phòng thủ. Lúc này, hãy cẩn thận lĩnh ngộ”.  .

Advertisement
';
Advertisement