Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Hanami Tsukihime bất ngờ, vũ nữ? Cô ấy nhìn Ngô Bình: “Anh Huyền Bình, Nhị hoàng tử là thứ tử của hoàng thất đời trước, cũng rất có địa vị ở Đông Doanh, là một trong những người đứng đầu nhóm võ sĩ. Anh ta cử vũ nữ đến đây, có lẽ là vì muốn kết giao với anh”.  

 

Ngô Bình không hề hứng thú với Nhị hoàng tử gì đó, nói: “Không gặp”.  

 

Miyo: “Cậu chủ, vũ nữ còn cầm theo quà”.  

 

Vừa nghe có quà, Ngô Bình ngẫm nghĩ nói: “Cho bọn họ vào đi”.  

Advertisement

 

Ngay sau đó, bốn cô gái, lần lượt ôm một hộp quà đi vào, bốn cô gái này, ai ai cũng xinh đẹp, vóc dáng quyến rũ, dù so sánh với Hanami Tsukihime thì cũng có chút ưu thế.  

 

Ánh mắt Ngô Bình bất giác sáng rực, bốn vũ nữ quỳ xuống đất: “Bái kiến chủ nhân”.  

 

Advertisement

Ngô Bình nhíu mày: “Các cô gọi tôi là chủ nhân”.  

 

Vũ nữ bên trái cười nói: “Hoàng tử điện hạ, đã tặng bốn người chúng tôi cho anh, anh chính là chủ nhân của chúng tôi”.  

 

Ánh mắt cô ấy vô cùng thu hút, chỉ một ánh mắt đã chạm đến trái tim đàn ông.  

 

Ngô Bình lại bình tĩnh nói: “Không công không nhận thưởng”.  

 

Vũ nữ này mở hộp quà trước mặt ra, bên trong có một thanh đao thời Đường. Ngô Bình từng thấy bức hình thanh đao này, là vật lưu giữ trong bảo tàng Đông Doanh, khắp thiên hạ chỉ có một, là vật vô giá!  

 

Vũ nữ thứ hai nói: “Chủ nhân, điện hạ ngưỡng mộ anh tiêu sái, lệnh cho thiếp thân đến hầu hạ”.  

 

Cô ấy cũng mở hộp, bên trong là một bức tranh, Hàn Giang Độc Điếu Đồ!  

 

Hai hộp còn lại cũng mở ra,cũng đều là bảo vật cấp quốc gia lưu lạc ở nước ngoài.  

 

Vũ nữ bên phải nói: “Chủ nhân, xin anh thu nhận chúng tôi”.  

 

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Đồ thì để lại, các cô thì quay về đi. Nói với Nhị hoàng tử, tôi không hứng thú với các cô”.  

 

Bốn mỹ nhân thay đổi nét mặt, nước mắt như sắp rơi.  

 

Ngô Bình bình tĩnh, lạnh nhạt nói: “Tiễn khách”.  

 

Sau khi bốn cô gái rời khỏi đó, Ngô Bình cất đồ đạc đi cười nói: “Xem như là vật về với chủ rồi”.  

 

Hanami Tsukihime như có suy nghĩ, nói: “Anh Huyền Bình, nhị hoàng tử cử bọn họ đến đây, có lẽ là muốn mượn gen”.  

 

Ngô Bình ngây người: “Mượn gen?”  

 

Hanami Tsukihime gật đầu: “Đàn ông Đông Doanh có vóc dáng nhỏ bé, vì vậy thường cử nữ giới đến Viêm Long, qua lại với đàn ông cao lớn của Viêm Long, sau khi có thai sẽ quay về Đông Doanh, sinh ra đời sau, cách đó dùng để cải thiện gen Đông Doanh”.  

 

Ngô Bình: “Ý em nói là, nhị hoàng tử kia cử bốn cô gái ấy đến, là muốn để bọn họ mang thai đời sau của anh?”  

 

Hanami Tsukihime nói: “Chắc hẳn là vậy!”  

 

Ngô Bình nhíu mày: “Đúng là kế hay!”  

 

Hanami Tsukihime ôm lấy anh: “Cũng may anh Huyền Bình là chính nhân quân tử, nếu không đã mắc bẫy bọn họ rồi”.  

 

Ngô Bình nhìn cô ấy, cười nói: “Anh có sức lực chi bằng dùng trên người Hanami”.  

 

Hanami Tsukihime nghe anh nói như vậy, cả người mềm nhũn, gương mặt ửng hồng.  

 

Đêm đó, cô ấy hầu Ngô Bình ngủ, hết sức lấy lòng.  

Advertisement
';
Advertisement