Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Lý Dư đang tiến hoá nên tiêu hao rất nhiều năng lượng, Ngô Bình ném cho nó một viên Sinh Mệnh đan. Hấp thu sức mạnh của đan dược xong, Lý Dư lập tức chui xuống nước, chuẩn bị lột xác lần hai.  

 

Ngô Bình mặc kệ nó rồi nghỉ ngơi thêm một lúc, sau đó đi xem nhân sâm. Nhân sâm được nuôi bằng đất thần nên lớn rất nhanh, rõ ràng cũng có sự thay đổi, chắc nửa tháng nữa là sẽ thành sâm vương.  

 

Ngô Bình xới đất cho nhân sâm xong thì ném cát thần ngũ sắc xuống hồ nước, sau đó ném hạt sen xuống, hi xọng sang năm sẽ mọc lên hoa sen.  

 

Advertisement

Một lát sau, anh chợt nhớ tới bé trai ở phủ Tử Long, thấy hơi nhớ cậu bé nên anh bay vút lên cao rồi bay về phía phủ Tử Long.  

 

Nửa tiếng sau, anh đã đáp xuống sân ở phủ Tử Long. Cậu bé đang học viết chữ với Vân Tịch, dáng vẻ cầm bút của cậu bé trông rất đáng yêu.  

 

Vân Tịch cười nói: “Huyền Bình”.  

Advertisement

 

Ngô Bình: “Vân Tịch, đến nhà anh đi”.  

 

Vân Tịch gật đầu: “Được”.  

 

Lão và Mỵ Nương đương nhiên cũng đi cùng.  

 

Về nhà rồi, Ngô Bình xếp một phòng cho Vân Tịch, ngay Lão và Mỵ Nương cũng có phòng riêng.  

 

Hỉ Bảo về nhà thấy có nhiều đồ chơi thì vui lắm, thằng bé chọc cây đào tiên, đuổi Chi Mã, sau đó lại mò xuống hồ bắt cá, không nghỉ tay lúc nào.  

 

Ngô Bình mặc kệ cậu bé, anh lấy trà tiên ra pha cho Vân Tịch uống rồi hỏi: “Thái Thanh Tiên Cảnh thế nào rồi? Lão tổ đã hồi phục chưa?”  

 

Vân Tịch gật đầu: “Tu vi của lão tổ đã khôi phục lại rồi, nhà họ Vân cũng đã giải trừ được nguy cơ. Khi nào anh rảnh, em sẽ dẫn anh về nhà”.  

 

Ngô Bình: “Ừ”.  

 

Vân Tịch quan sát xung quanh rồi nói: “Mấy ngày qua, em ở cạnh Hỉ Bảo và phát hiện thể chất của thằng bé là Vu thể chí tôn”.  

 

Ngô Bình chấn động: “Vu thể chí tôn ư?”  

 

Vân Tịch gật đầu: “Đó là thể chất mạnh nhất để tu luyện Vu đạo, cổ tịch có viết chỉ có Vu hoàng thượng cổ mới có thể chất này thôi”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Bảo sao thằng nhóc này lại nghịch thế, không biết mệt là gì”.  

 

Vân Tịch nghiêm túc nói: “Trước khi Hỉ Bảo trưởng thành, anh có thể bảo vệ nó không? Một khi có người biết được thế chất của nó thì cả Tiên Giới sẽ muốn đuổi giết nó đấy”.  

 

Ngô Bình: “Nó vẫn là một đứa trẻ, có anh rồi thì không ai được làm hại nó”.  

 

Vân Tịch: “Tốt nhất anh đừng cho nó gặp người ngoài”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Anh sẽ để ý”.  

 

Hỉ Bảo chạy tới, sau đó nhảy vào lòng Ngô Bình đòi ăn vì đã đói bụng.  

 

Ngô Bình lấy một viên Sinh Mệnh Đan cho cậu bé ăn: “Hỉ Bảo, từ mai, con hãy ngoan ngoãn học tập. Nếu không nghe lời, bố sẽ đánh đau đấy”.  

 

Hỉ Bảo chớp mắt rồi gật đầu, sau đó lại ngồi xuống cạnh Vân Tịch gọi: “Mẹ”.  

 

Vân Tịch có vẻ ngại ngùng nói: “Hỉ Bảo đi chơi đi”.

Advertisement
';
Advertisement