Mọi người rất vui mừng, cùng Ngô Bình đi vào quán rượu ăn uống no say.
Lúc uống rượu, Ngô Bình hỏi: “Các anh em, thế lực mạnh nhất Châu Vân đương nhiên là Vân phủ. Tôi nghe nói có một thứ gọi là Tiên Thiên Quái Sát Trận. Mọi người có biết không?”
Đội trưởng kia cười đáp: “Phó tướng quân, chuyện này ai chẳng biết. Đại trận đó đặt ở ngoại thành phía Đông. Nghe nói đại trận này năm xưa từng giết một Thiên Tiên, uy lực của nó rất khủng khiếp”.
Advertisement
Một binh sĩ góp chuyện: “Nghe nói đại tiểu thư của Vân Thị hiện đang bị nhốt ở đài Phi Hoàng của trận pháp này. Ngày kia thế tử nhà họ Tiêu sẽ tới đón tiểu thư về làm vợ.
Nói đến chuyện này, mọi người đều thấy bất bình.
Advertisement
Đội trưởng kia thở dài nói: “Cũng hết cách. Do lão tổ gặp chuyện. Không có lão tổ làm chủ đại cục thì Châu Vân lúc nào cũng có nguy cơ bị các thế lực khác tấn công. Để bảo vệ sản nghiệp tổ tông để lại, Vân Thị chỉ đành ra hạ sách này”.
Binh sĩ kia lại hóng chuyện: “Tôi còn nghe nói đại tiểu thư đã có bạn trai ở bên ngoài. Các cậu nói xem người đó có tới cứu cô ấy không nhỉ? Đại tiểu thư chẳng khác nào một Thiên Tiên, bạn trai cô ấy chắc cũng rất ra gì và này nọ đấy nhỉ?”
Đám đông cười rộ lên, có người nói: “Mạnh đến đâu thì cũng có cứu được Vân Thị, đánh bại được Tiêu Thị không?”
Binh sĩ ban nãy thở dài thườn thượt: “Đúng nhỉ, có mạnh thế mạnh nữa cũng e là không giúp nổi đại tiểu thư”.
Uống rượu xong, Ngô Bình nói: “Các anh em, chúng ta đi ra ngoại thành phía Đông xem đại trận đó rốt cuộc ghê gớm thế nào đi”.
Mọi người đương nhiên đồng ý rồi đưa Ngô Bình ra khỏi thành, đến ngoại ô phía Đông. Ở đây có một dãy núi, khi sắp lên tới đỉnh một ngọn núi, đội trưởng chỉ lên đỉnh nói: “Phó tướng quân, đi lên nữa chính là Tiên Thiên Quái Sát Trận”.
Ngô Bình liếc nhìn, cười đáp: “Hoá ra đây chính là sát trận. Các anh em, mọi người cứ về trước đi, tôi ở đây nghiên cứu nơi này một lát”.
Những người khác nghe vậy thì đều ra về. Thấy xung quanh đã không còn người, Ngô Bình đi thẳng vào trong sát trận. Đến trước sát trận thì nghe thấy một giọng nói vọng lên: “Dừng bước!”
Ngô Bình nhìn quanh, đáp: “Tôi là phó tướng quân doanh trại tuần thành, ban nãy đuổi bắt một tà ma, thấy nó chạy vào bên trong đại trận. Tà ma này vô cùng lợi hại, đã giết hại hàng trăm người. Vậy nên xin cho tôi vào trong để bắt nó. Nếu không nó sẽ tiếp tục hại người”.
Cảnh tượng trước mặt đột nhiên xiêu vẹo đi, một người đàn ông bước ra. Ông ta nhìn Ngô Bình một cái, chắp tay nói: “Hoá ra là phó tướng quân. Tướng quân nói tà ma chạy vào đây sao? Sao tôi không phát hiện ra nhỉ?”
Ngô Bình đáp: “Tà ma đó tu vi rất cao, ít nhất phải cấp Tiên quân. Nó rất giỏi ẩn thân. Sát trận này cũng không đe doạ được nó”.
Người đàn ông kinh ngạc: “Phó tướng quân, vậy sao tướng quân bắt được nó?”
Ngô Bình lập tức lấy ra lò luyện Minh Thần. Anh nói: “Tôi có báu vật này, có thể trấn áp mọi loại tà ma”.
Người đàn ông kia nhìn qua đã biết lò luyện Minh Thần này quả thực là báu vật trên đời nên lập tức nói: "Được, mời vào!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!