“Oa, ngon thật đấy, đây là quả gì thế?”, Karlie ngạc nhiên hỏi, cô ấy vừa ăn một quả dại.
Ngô Bình: “Tôi không biết, nhưng cô ăn vừa thôi, tôi không có nhiều đâu”.
Advertisement
Mấy người cùng trò chuyện thêm một lúc thì Ngô Bình biết người đàn ông tóc dài tên là Quinlan, cũng là một thánh kỵ sĩ.
Ngô Bình: “Cả ba người cùng xông pha thế này chỉ vì tinh trần thôi à?”
Advertisement
Karlie gật đầu: “Đúng vậy, không có tinh trần thì chúng tôi không tu luyện được”.
Ngô Bình hỏi: “Hình như cách tu luyện của người Europa khác với người Viêm Long nhiều lắm’.
Karlie: “Đương nhiên, người của hai châu lục có thể chất khác hẳn nhau mà. Tu sĩ Viêm Long muốn vào Địa Tiên Giới. Còn chúng tôi thì muốn tới Tiên Quốc”.
Ngô Bình: “Tiên Quốc là nơi nào? Có thiên sứ không?”
Karlie liếc anh một cái: “Thiên sữ là sinh linh chỉ tồn tại trong tông giáo”.
Sau khi trò chuyện, Ngô Bình đã hiểu thêm về cách tu hành của Europa. Mọi người ngồi chơi với nhau khoảng một tiếng thì ba người kia ra về, khi đi, họ còn hỏi xin Ngô Bình ít trà.
Họ về rồi, Đường Băng Vân mới xuất hiện rồi hỏi: “Anh đuổi họ đi rồi à?”
Ngô Bình: “Lẽ ra phải quyết chiến tới bến với nhau một trận, không ngờ lại thành ra thế này”.
Đường Băng Vân: “Họ không dám đắc tội với Côn Luân”.
Ngô Bình: “Tại sao?”
Đường Băng Vân: “Em nghe nói, 170 năm trước từng có một tu sĩ Côn Luân đã một mình một kiếm tấn công Europa để huyết tẩy các quý tộc, chuyện này chấn động một thời đấy. Từ đó trở đi, Côn Luân đã trở thành cơn ác mộng với các tu sĩ Europa”.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Ai mà mạnh thế?”
Đường Băng Vân: “Em không biết, nhưng nghe nói người đó như lưu tinh, ngay sau đó đã biến mất nên không ai hay biết lai lịch thế nào”.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!