Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Ngô Bình giận dữ quát: “Lão tặc già, ông lừa tôi!”  

 

Đại thần Côn Ngô bình thản đáp: “Nhóc con, cậu sợ gì chứ. Đạo Chủng trong người cậu cực kỳ lợi hại, tàn hồn này không làm gì được cậu đâu”.  

 

Vừa dứt lời thì một tiếng nổ “đoàng” vang lên, trận pháp trong người Ngô Bình đã bị phá vỡ. Võ hồn của Ngô Bình bị uy hiếp, vội vã chạy xuống dưới đan điền, ở dưới đó có Đạo Chủng!  

 

Advertisement

Luồng sức mạnh kinh hoàng kia đuổi đến nơi nhưng nó vừa tiếp xúc với Đạo Chủng là ở khu vực đan điền của Ngô Bình xuất hiện một tấm lưới phát sáng, chặn luồng sức mạnh kia lại.  

 

Đại thần Côn Ngô vội vã nói: “Để lại cho tôi một ít!”  

 

Thế nhưng muộn rồi, tấm lưới phát sáng kia vừa biến mất thì luồng sức mạnh đã bị nuốt vào trong Đạo Chủng. Mọi thứ yên bình trở lại như chưa hề có chuyện gì xảy ra.  

Advertisement

 

Đại thần Côn Ngô thở dài nói: “Haizzz, cậu được hưởng lợi rồi!”  

 

Ngô Bình trợn mắt, đáp: “Đại thần, ông đánh không lại người ta thì đừng có trách Đạo Chủng!”  

 

Đại thần Côn Ngô nói bằng giọng thù hằn: “Nhóc con, cậu hời lớn rồi. Đạo Chủng hút lấy nó xong chắc chắn sẽ sinh ra Tiên Thiên Thần Thông cực mạnh!”  

 

Ngô Bình mặc kệ đại thần Côn Ngô trách móc, nói với Đường Tử Di vài câu rồi đưa đào tiên đi khỏi đó.  

 

Về tới nhà mới, anh đem đào tiên trồng ở vị trí cách cây hoè không xa. Anh cũng chôn tiên thạch và bùn thần ở dưới. Đào tiên thấy vậy thì thích đến nỗi toàn thân rung rung.  

 

Trồng xong đào tiên, ở phía Đông trời đã hưng hửng sáng.  

 

Trời vừa sáng, Ngô Bình bắt đầu chuyển nhà. Tần Nhược Vũ, Trương Bửu Thắng và một vài người khác đến giúp. Thực ra cũng không có nhiều đồ đạc cần chuyển, chỉ cần chuyển đi một số vật dụng dùng hàng ngày. Còn nội thất và đồ điện đều dùng đồ mới.  

 

Đến trưa, việc chuyển nhà đã gần xong. Ngô Bình mời những người tới giúp ăn cơm. Lina đã trở về nên đương nhiên hôm nay cô ấy sẽ là bếp trưởng.  

 

Ngô Bình chém gió phần phật với mọi người rằng bất kể họ muốn ăn gì Lina cũng có thể nấu ra được.  

 

Trương Bửu Thắng cười gian xảo: “Tiểu Bình, tôi muốn ăn ba ba ba trăm năm tuổi om với xì dầu”.  

 

Ngô Bình cười đáp: “Có ngay!”  

 

Anh đi tới bên hồ dặn dò, Lý Dư lập tức bơi tới vịnh Bạch Long, sau đó đi vào dòng sông lớn.  

 

Không tới mười phút sau, Lý Dư miệng ngậm một con ba ba ngoi lên. Con ba ba này nặng gần mười lăm cân, đã sống dưới con sông này ít nhất năm trăm năm. Nó rất hung hãn, đã ăn không biết bao nhiêu cá tôm. Nhưng đứng trước mặt Lý Dư thì nó còn không động đậy nổi. Giao long là vua dưới nước, một con ba ba đương nhiên huyết thống và vai vế đều kém xa.  

 

Ngô Bình giao con ba ba cho Lina, cười nói: “Loại ba ba này là ngon nhất đấy”.  

 

Nhìn thấy con ba ba, Trương Bửu Thắng mắt chữ o miệng chữ a, thốt lên: “Ôi mẹ ơi, cậu đào đâu ra con ba ba này vậy hả?”  

 

Ngô Bình cười đáp: “Trong ao nhà tôi có nuôi, lát nữa ăn thử xem có ngon không nhé”.  

 

Tần Nhược Vũ cười nói: “Anh Thắng, ngạc nhiên chưa? Đã nói kiểu gì anh Ngô Bình cũng có cách mà”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement