Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Liễu Khinh Mi vừa xấu hổ vừa lo lắng, nói: "Ánh mắt của học trưởng mãnh liệt quá, người ta ngại đó".  

 

Trương Quảng Thái khẽ mỉm cười đáp: "Khinh Mi, hôm nay anh tới đây để gặp một nhân vật quan trọng. Lát em đi cùng anh nhé?"  

 

Liễu Khinh Mi sáng mắt lên hỏi: "Học trưởng, là nhân vật tiếng tăm nào vậy?"  

Advertisement

 

Trương Quảng Thái cười đáp: "Là hoàng đế của nửa cái Hải Thành này, người có quyền hô phong hoán vũ ở đây - Hoàng Thiên Bá".  

 

Liễu Khinh Mi nói như reo lên: "Em từng nghe danh ông ấy. Nghe nói ở Hải Thành ngoài Tiêu Thiên Kỳ thì không còn ai dám đắc tội với ông ấy".  

Advertisement

 

Trương Quảng Thái: "Nói như vậy cũng đúng".  

 

Hai người họ đang nói chuyện thì đột nhiên Liễu Khinh Mi chỉ về phía Ngô Bình nói: "Học trưởng, cậu ấy cũng học cùng trường với chúng ta".  

 

Trương Quảng Thái nghiêng đầu nhìn theo hướng Liễu Khinh Mi chỉ rồi hỏi: "Cậu ta hiện làm gì vậy?"  

 

"Là bác sĩ thực tập".  

 

Trương Quảng Thái khẽ nhếch miệng, một bác sĩ thực tập đương nhiên chẳng là cái đinh gì để anh ta phải kết giao. Là một ông chủ nắm hàng chục tỷ tệ trong tay, Trương Quảng Thái sẽ không lãng phí thời gian vào những người không đáng".  

 

Sau khi Trương Quảng Thái ngồi xuống, Ngô Bình cũng liếc nhìn về phía đó. Anh phát hiện ra sắc mặt Trương Quảng Thái có gì đó rất lạ. Nhìn kỹ hơn thì anh nhận ra Trương Quảng Thái đang trong tình trạng sắp trúng phong. Hơn nữa, sau cơn bệnh này có thể để lại hậu quả nghiêm trọng, khả năng cao sẽ trở thành người thực vật.  

 

Dù gì cũng là bạn cùng trường, Trương Quảng Thái còn là niềm tự hào của ngôi trường đó nên Ngô Bình có lòng muốn giúp anh ta. Ngô Bình liền đi về phía đó, cười nói: "Học trưởng Trương, tôi đã nghe danh anh từ lâu".  

 

Trương Quảng Thái hơi nghiêng người, cười hỏi: "Cậu là?"  

 

Ngô Bình: "Tôi là Ngô Bình, học cùng trường cấp ba với anh".  

 

Trương Quảng Thái châm một điếu thuốc, không nói gì nữa.  

 

Trương Khinh Mi khẽ cau mày, nói: "Ngô Bình, học trưởng bận lắm, không có thời gian nói chuyện với cậu đâu".  

 

Mặt Ngô Bình đông cứng lại, anh hờ hững nói: "Tôi không tới để nói chuyện phiếm. Anh Trương, với kinh nghiệm của một bác sĩ, tôi chẩn đoán trong khoảng mười hai giờ tới anh sẽ dễ bị trúng gió đột quỵ. Hiện giờ tốt nhất anh nên tìm một bệnh viện để chữa trị ngay".  

 

Trương Quảng Thái lông mày dựng đứng lên, lạnh lùng đáp: "Nói với tôi những lời ngớ ngẩn đó, cậu nghĩ tôi sẽ tin sao?"  

 

Liễu Khinh Mi cũng nổi giận, nói bằng giọng chán ghét: "Ngô Bình, cho dù cậu muốn kết giao với anh ấy thì cũng không nên nói dối như vậy".  

 

Sự kiên nhẫn của Ngô Bình đến đây là hết. Anh lạnh lùng nói: "Tôi chỉ nói đến đây, tin hay không tuỳ hai người quyết định".  

 

Dứt lời, anh quay lưng đi về chỗ.  

 

Trương Quảng Thái lắc đầu nói: "Muốn đi đường tắt

Advertisement
';
Advertisement