Lý Hoằng Đào chợt quỳ xuống: “Anh Bình, em xin anh, sau này em sẽ tuyệt đối nghe lời anh và ông, chỉ cần mọi người đồng ý cho em với Quách Tình ở bên nhau”.
Ngô Bình nói: “Để ông quyết định chuyện này”.
Lý Vân Đẩu nhìn cháu mình rồi nói: “Không giết Quách Ích cũng được, nhưng không thể để Quách Tình tham gia vào việc quản lý tập đoàn Lý Thị, cháu cũng thế, từ giờ không được động đến việc kinh doanh của gia tộc nữa”.
Advertisement
Lý Hoằng Đào mừng quýnh: “Cháu cảm ơn ông, cảm ơn anh Bình”.
Sau đó, cậu ta bỏ đi luôn, chắc định thông báo tin vui cho Quách Tình.
Advertisement
Lý Vân Đẩu lắc đầu nói: “Hoằng Đào còn trẻ người non dạ, không biết đề phòng ai”.
Hoàng Tương cũng nói: “Lão gia, cậu chủ, chúng ta không nhổ cỏ tận gốc thì sẽ có rất nhiều nguy cơ. Chắc chắn Quách Tình rất hận chúng ta, để cô ấy ở gần là rất nguy hiểm”.
Ngô Bình nói: “Chuyện này không sao, tôi sẽ xoá ký ức của cô ấy, để cô ấy quên đi thân phận của mình”.
Hoàng Tương cười nói: “Cậu chủ quả là tài giỏi, như vậy thì khỏi phải lo nữa rồi”.
Việc còn lại do Lý Vân Đẩu và Hoàng Tương xử lý, Ngô Bình ngồi lại một lúc rồi cũng rời đi.
Trang viên rộng lớn này từng là của nhà họ Quách, nhưng giờ đã thuộc về nhà họ Lý.
Anh vừa đi ra ngoài thì đã có một người xuất hiện, đó là Mộ Dung Kiều. Không biết lúc trước cô ấy trốn ở đâu mà người của Hoàng Tương không tìm được.
“Cô chưa đi à?”, Ngô Bình hỏi.
Mộ Dung Kiều đỏ mắt nói: “Anh giết ông ngoại tôi rồi à?”
Ngô Bình: “Cô hiểu rõ hơn tôi mà, là ông ta định giết tôi trước, thậm chí còn định giết hết người nhà họ Lý chúng tôi”.
Mộ Dung Kiều lau nước mắt nói: “Những người khác của nhà họ Quách đều vô tội, xin anh tha cho họ”, nói rồi, cô ấy quỳ xuống đất.
Ngô Bình nói: “Tôi có bảo sẽ giết họ đâu, cô đứng dậy đi”.
Mộ Dung Kiều thở phào một câu rồi đứng dậy nói: “Tôi đi gặp chị họ được không?”
“Được”, Ngô Bình không làm khó cô ấy.
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!