Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Ngô Bình đi ra chỗ khác rồi gọi cho Ngô Ngạo Sương.  

 

“Vừa gặp xong đã nhớ tôi rồi à?”, điện thoại vang lên giọng nói của Ngô Ngạo Sương.  

 

Ngô Bình hỏi: “Rảnh không?”  

 

Advertisement

Ngô Ngạo Sương: “Có chuyện gì à?”  

 

Ngô Bình: “Có một Nhẫn Tổ muốn đến giết tôi, tôi đang lo không đánh lại được nên định giờ cô xử lão ta giúp”.  

 

Ngô Ngạo Sương: “Cậu giỏi gây chuyện thật đấy”.  

Advertisement

 

Cô ấy hỏi: “Gửi địa chỉ cho tôi, tôi đến ngay”.  

 

Ngô Bình lập tức nói địa chỉ cho cô ấy biết.  

 

Ngô Bình ngắt máy, Diệp Huyền nhỏ giọng hỏi: “Tiền bối, Gen Tensoku là ai? Có mạnh không ạ?”  

 

Ngô Bình: “Nhẫn Tổ của Đông Doanh, cường giả cảnh giới Địa Tiên tầng thứ ba trở lên”.  

 

Diệp Huyền run lên, mặt tái nhợt.  

 

Ngô Bình: “Không đánh được thì gọi người thôi”.  

 

Diệp Thiên Tông hỏi: “Sư đệ, bạn của cậu là ai thế?”  

 

Thật ra Ngô Bình cũng không rõ về lai lịch của Ngô Ngạo Sương nên chỉ nói: “Em mới quen nên cũng chưa rõ”.  

 

Diệp Huyền chớp mắt: “Tiền bối, bạn của người có tu vi thế nào?”  

 

Ngô Bình: “Chắc cũng cảnh giới Địa Tiên rồi”.  

 

Diệp Thiên Tông ngạc nhiên: “Là Chân Quân à!”  

 

Ngô Bình: “Đúng là khi tiến vào cảnh giới Địa Tiên thì được gọi là Chân Quân, nhưng đúng ra phải sau tầng thứ bảy mới là Chân Quân thật sự”.  

 

Diệp Huyền ngưỡng mộ nói: “Tiền bối, chắc cảnh giới Địa Tiên mạnh lắm nhỉ?”  

 

Ngô Bình nắm rất rõ về các cảnh giới tu hành nên nói: “Đương nhiên rồi, bảy tầng cảnh giới đầu của Địa Tiên là cảnh giới Địa Tiên Hạ, từ tầng thứ tám đến tầng thứ mười là Địa Tiên Thượng, hay còn gọi là cấp Thượng Tứ. Kể cả thời tiền sử cũng ít ai tiến được tới cảnh giới này”.  

 

Diệp Thiên Tông đang nghĩ tới vấn đề khác nên nói: “Sư đệ, ở đất Cảng Thành bé tẹo này mà một Nhẫn Thánh lại phải đích thân tới ư? Mục đích họ đến đây là gì?”  

 

Ngô Bình: “Em đang điều tra, chắc chắn họ có âm mưu gì đó”.  

 

Ba người đang trò chuyện trong sân thì Ngô Ngạo Sương đến.  

 

Cô ấy đã thay sang bộ đồ của học sinh và ăn vận như học sinh cấp ba, còn đeo ba lô sau lưng.  

 

Ngô Bình cạn lời khi nhìn thấy bộ dạng của cô ấy.  

 

Ngô Ngạo Sương vừa đến, đã nũng nịu gọi: “Anh ơi”.  

Advertisement
';
Advertisement