Tất cả mọi người ở đó đều quỳ xuống: “Tham kiến ngài Mitsuru”.
Người này chính là Nhẫn Thánh Mitsuru.
Mitsuru mặc võ phục màu đen, lưng dắt kiếm Nhật, đôi tay thon dài, vai rộng eo nhỏ, là dáng người rất hợp để luyện võ.
Advertisement
Ông ta nhìn mọi người rồi nói: “Cậu ta nói đúng đấy, các người chỉ là một đám vô dụng thôi, cậu ta không thèm ra tay”.
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, nhưng không dám phản bác.
Advertisement
Mitsuru: “Tối nay, tôi sẽ đi gặp cậu ta”.
Buổi chiều, Ngô Bình ngồi tu luyện quyền ý, tiện thể luyện luôn lực chân không.
Lực chân không là một sức mạnh rất khó luyện, trước khi đột phá lên cảnh giới Nhân Tiên, Ngô Bình từng luyện rồi, nhưng mới chỉ ở cấp nhập môn.
Giờ quyền ý của anh đã viên mãn, anh còn ở cảnh giới Nhân Tiên rồi nên đã hiểu rõ về sức mạnh hơn. Khi anh tung một đòn bất kỳ ra, không gian vang lên tiếng nổ rất đáng kinh ngạc.
Nhưng cảnh giới cao nhất của lực chân không là Chân Không Đại Thủ Ấn. Uy lực của nó mạnh hơn Kinh Lôi Chưởng của anh nhiều.
Ngô Bình tung hai chưởng lên cao, mỗi lần đều tạo ra những tiếng động khác nhau, khi thì vun vút, khi thì trầm lắng. Đó là vì tuần suất dao động trong không khí thay đổi nên tiệng động mới không giống nhau.
Ngô Bình luyện vài trăm lần thì chợt tung một chưởng ra phía trước, lần này không gian chấn động, một thủ ấn màu đen tím rõ ràng đã xuất hiện.
Ầm!
Một tiếng nổ mạnh vang lên, hòn non bộ vỡ nát, bụi bay mù mịt.
Ngay sau đó, tất cả mọi người đều hoảng hốt, cả tá người xông vào phòng Ngô Bình vì tưởng có người ám sát.
Khi họ nhìn thấy hòn non bộ cao hơn năm mét bỗng bốc hơi thì đều kinh ngạc.
“Hòn non bộ đâu rồi?”, có người hỏi.
“Đại ca đang thử nghiệm bom à?”
Ngô Bình xua tay ra hiệu cho mọi người lùi lại, còn mình tiếp tục luyện Chân Không Đại Thủ Ấn. Anh luyện thêm tầm trăm lần nữa thì đã nắm được bí quyết. Cuối cùng, thủ ấn mà anh tạo ra chuyển sang màu đỏ tím, hơn nữa không có một tiếng động nào. Dù nó tiếp xúc với một vật bất kỳ, cũng chỉ tạo ra tiếng động rất khẽ.