Ngô Bình gật đầu: “Tuy linh khiếu của mỗi người là khác nhau, nhưng về bản chất thì tương tự, linh khiếu mà tôi đã đả thông có thể giúp ông”.
Vì thế, anh lấy Ngũ Hành Tiên Châm ra, sau đó truyền chân lực thuần dương vào rồi đả thông linh khiếu cho Lạc Trường Sinh.
Mười phút sau, chân lực thuần dương đã tích được nhiều, một tiếng động vang lên, Lạc Trường Sinh đã đả thông được linh khiếu thứ ba.
Sau đó, ông ta lập tức cảm thấy linh khí thuần dương trong cơ thể mình.
Advertisement
Ngô Bình cười nói: “Thế là thuận lợi rồi, ông củng cố tu vi đi”.
Lạc Trường Sinh cảm ơn rồi ngồi ngồi xếp bằng xuống hấp thu tiên lực thuần dương.
Advertisement
Ngô Bình có thể giúp người khác đả thông linh khiếu, chủ yếu là nhờ khả năng nhìn xuyên thấu của mình. Nếu không có khả năng này thì y thuật của anh có giỏi đến mấy cũng không làm được. Hơn nữa, bây giờ anh chỉ có thể giúp người khác đả thông linh khiếu tương tự với anh thôi, nhiều hơn nữa thì bó tay.
Lạc Trường Sinh tiếp tục tu luyện, còn Ngô Bình thì đi ra ngoài sân.
Giờ mới hơn ba giờ chiều, Lạc Mộng Trần tới tìm anh, cô ấy đã hấp thu xong đan dược nên trông gương mặt càng sáng ngời rạng rỡ hơn.
Cô ấy hào hứng nói: “Anh Ngô, đan dược này thật kỳ diệu, em cảm thấy tuổi thọ của mình tăng lên nhiều lắm”.
Ngô Bình nói: “Đương nhiên, anh dùng địa chi để luyện chế đấy, có thể giữ gìn nhan sắc trẻ trung”.
Lạc Mộng Trần sờ mặt rồi nói: “Đúng là mịn màng hơn thật, anh Ngô nhà em có suối nước nóng, hôm qua có tuyết, chúng mình đi tắm suối nước nóng đi”.
Ngô Bình đồng ý, sau đó cùng Lạc Mộng Trần lên suối nước nóng lộ thiên. Nó nằm ở một nơi riêng biệt, khói bốc lên nghi ngút.
Lạc Mộng Trần cởi đồ giúp Ngô Bình, sau đó cả hai cùng ngâm mình. Nước ấm khoảng 40 độ, rất vừa vặn.
Ngô Bình ngồi xuống, Lạc Mộng Trần xoa bóp cho anh rồi hỏi: “Anh Ngô Bình, ông cố đến gặp anh rồi à?”
Ngô Bình: “Ừm, anh vừa đả thông một linh khiếu giúp ông ấy, giờ ông ấy đang củng cố tu vi”.
Lạc Mộng Trần kinh ngạc nói: “Anh giỏi thế, cái gì cũng làm được. Sau này, nếu em đột phá lên cảnh giới Tiên Nhân, anh cũng đả thông linh khiếu cho em nhé?”
Ngô Bình: “Đương nhiên”.
Lạc Mộng Trần đã đột phá lên cảnh giới Tiên Thiên nhờ Ngô Bình giúp, việc đột phá lên Nhân Tiên chỉ là thời gian thôi. Thấy Ngô Bình đồng ý giúp mình, cô ấy không nhịn được mà thơm lên má anh.
Ngô Bình cười nói: “Mộng Trần, em đổi tên Viêm Long khác đi”.
Lạc Mộng Trần ngẩn ra: “Tại sao ạ?”
Ngô Bình: “Anh có ông anh kết nghĩa tên là Lục Nhiễm Trần, na ná tên em đấy”.
Lạc Mộng Trần: “Vâng, tên này là do ông cố đặt cho em, hay anh đặt tên khác cho em đi”.
Ngô Bình: “Em dùng tạm tên Đông Doanh là Hanami Tsukihime đi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!