Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Lúc này, Đường Băng Vân đang cầm hai tấm thiệp. Một là thiệp mời của cô và một là thiệp mời của Ngô Bình. Bên ngoài tấm thiệp trông vô cùng tinh xảo và bắt mắt, phong bì bên ngoài được dát vàng. Ít nhất làm ra một tấm thiệp như thế này cũng phải mất hơn mười nghìn tệ.  

 

Ngô Bình nhìn kỹ tấm thiệp, sau đó hỏi cô: “Băng Vân, lần này có bao nhiêu thành viên của Đường Môn đến dự tiệc?”  

 

Advertisement

“Không tính những người đi kèm thì có khoảng một hai trăm người”, Đường Băng Vân đáp: “Đa số là những người trẻ tuổi. Ngoài ra, có một bộ phận là những nhân tài bên ngoài Đường Môn, đến từ các thế lực muốn hợp tác với Đường Môn”.  

 

Ngô Bình cười nói: “Vậy thì áp lực của anh sẽ vô cùng lớn đây. Em là đại mỹ nhân của Đường Môn, lại còn là lệnh chủ của Thiên Sát, chắc chắn sẽ có rất nhiều người muốn theo đuổi em”.  

Advertisement

 

Đường Băng Vân như cười như không đáp: “Em nhận được tin tối nay sẽ có một nhân vật rất lợi hại xuất hiện. Hơn nữa, đám người muốn tới đăng ký làm rể Đường Môn cũng rất phiền phức, đều là những người có thế lực nên anh phải cẩn thận đấy”.  

 

Ngô Bình không hề để tâm đến chuyện này mà bình thản đáp: “Anh không có hứng với mấy người đó. Lần này anh tới là muốn nhận Đường Thiên Hạc làm đệ tử”.  

 

Đường Băng Vân trợn tròn mắt nhìn anh: “Anh thực sự muốn làm việc này sao? Ông Ba là cao thủ Địa Tiên. Một cao thủ Địa Tiên sẽ bái anh làm sư phụ chắc?”  

 

Ngô Bình cười đáp: “Chính bởi ông ấy là cao thủ Địa Tiên nên mới biết được sự lợi hại của anh, mới tôn kính anh như một vị thần”.  

 

Sau đó Ngô Bình nhìn đồng hồ, nói: “Tám rưỡi rồi, chúng ta xuất phát thôi”.  

 

Tối nay khách sạn Thục Vương xa hoa tráng lệ bậc nhất Cẩm Thành không nhận tiếp khách bên ngoài. Bởi đây chính là khách sạn của Đường Môn, cũng là nơi tổ chức buổi tiệc hôm nay.  

 

Khách sạn Thục Vương nằm trong tòa cao ốc Thục Vương, từ tầng một đến tầng mười sáu. Diện tích mặt bằng hơn mười nghìn mét vuông, còn tổng diện tích xây dựng là hơn sáu trăm nghìn mét vuông, cao sáu mươi sáu tầng.  

 

Trên tầng 9 của tòa cao ốc Thục Vương là một đại sảnh lớn. Trong sảnh không hề có vật cản, diện tích khoảng hơn tám nghìn mét vuông.  

 

Đây là nơi mà Đường Môn thường dùng để tổ chức các hoạt động có quy mô lớn. Ví dụ như bữa tiệc thường niên, đám tang của những nhân vật quan trọng, đám cưới,… đa số đều được tổ chức ở đây.  

 

Lúc này trong đại sảnh đang được chia thành nhiều khu khác nhau: khu uống trà, khu ăn uống, khu biểu diễn, khu hội họp,…  

 

Khi Đường Băng Vân và Ngô Bình đến đây thì đã là gần mười giờ. Trong sảnh lúc này có khoảng hơn hai trăm người. Bọn họ tụm năm tụm ba, có người đang ngồi nói chuyện, có người đang đứng cười cười nói nói.  

 

Khi Đường Băng Vân và Ngô Bình xuất hiện, vô số ánh mắt đổ dồn về phía họ, trong đó có vài ánh mắt hiện rõ vẻ thù địch.  

 

Ở khu vực uống trà, có một đám người đang chỉ trỏ về phía hai người họ, sau đó cười với nhau rất gian xảo.  

 

Đường Băng Vân nhìn họ một cái, đám người này không cười nữa mà thi nhau quay đầu đi chỗ khác, sau đó xì xầm gì đó với nhau.  

 

Ngô Bình khẽ cau mày, hỏi: “Đám người này là ai vậy?”  

Advertisement
';
Advertisement