Thần y trở lại - Ngô Bình (full) - Thần y thấu thị

 Ngô bình thở dài đáp: "Anh tin!"  

 

Vân Tịch: "Em có thể đi cùng anh vài ngày. Nhưng vài ngày nữa, em phải giải quyết một việc, phải rời đi một thời gian."  

 

Ngô Bình đáp: "Không sao, em cứ lo việc của mình trước đi".  

 

Advertisement

Hai người họ nói chuyện đến hơn mười giờ đã về tới nhà.  

 

Người nhà Ngô Bình thấy anh đưa một cô gái vô cùng xinh đẹp về nhà thì ai nấy đều hồ hởi tiếp đón.  

 

Advertisement

Vân Tịch chào hỏi người nhà Ngô Bình vô cùng lễ phép, miệng cười tươi như hoa nên ai cũng thích cô ấy.  

 

Trương Lệ kéo Vân Tịch lại nói chuyện. Lạc Mộng Trần nhân cơ hội đó kéo Ngô Bình ra một góc nói chuyện riêng. Lúc này mặt cô ấy hơi nhợt đi, hỏi nhỏ: "Ngô Bình, đó là ai vậy?"   

 

Ngô Bình đáp: "Là một người bạn thôi. Mộng Trần, em sao vậy?"  

 

Lạc Mộng Trần cười khổ đáp: "Em không biết tại sao nhưng cứ đến gần cô ấy là em lại thấy tim đập nhanh và rất lo sợ".  

 

Ngô Bình cảm thấy rất kỳ lạ, đáp: "Không phải chứ? Vậy tại sao mẹ anh và bà ngoại đều không sao cả?"  

 

Lạc Mộng Trần chỉ vào chú chó to ở phía xa, đáp: "Anh nhìn Đông Hoàng kìa!"  

 

Ngô Bình quay đầu lại nhìn thì không khỏi ngạc nhiên. Đông Hoàng lúc này đang nép vào góc nhà và nhìn về hướng Vân Tịch với vẻ vô cùng cẩn trọng và khiếp sợ.  

 

Ngô Bình cũng cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ: "Lẽ nào Đông Hoàng cũng sợ người lạ?"  

 

Lạc Mộng Trần: "Ngô Bình, em lên tầng trước đây", dường như cô ấy thực sự sợ Vân Tịch nên không muốn ở đó thêm.  

 

Vân Tịch nói chuyện với người nhà Ngô Bình một lát thì quay sang nói với anh: "Anh yêu, anh đưa em đi tham quan nhà một chút được không?"  

 

Ngô Bình đáp: "Được thôi".  

 

Đi quanh nhà một vòng, Vân Tịch chú ý đến nhà kho của Ngô Bình. Cô ấy cười nói: "Đây là kho tàng bí mật của anh sao?"  

 

Ngô bình hơi chột dạ, đáp: "Chỉ là nơi cất vài đồ linh tinh thôi".  

 

Vân Tịch thở dài nói: "Anh yêu, giờ em đã là bạn gái anh nhưng anh chưa từng tặng em món quà nào".  

 

Ngô Bình đảo mắt chán chường. Anh bắt đầu nghi ngờ Vân Tịch này đến đây mục đích để chôm món đồ gì đó.  

 

Anh gãi gãi mặt, đáp: "Vậy được, những món đồ ở đây em có thể chọn ngẫu nhiên một món".  

 

Ngô Bình mở cửa nhà kho. Vân Tịch nhìn vào bên trong, đột nhiên mắt cô như sáng lên, nói: "Thật không ngờ bạn trai tôi lại thích sưu tầm, không ngờ anh có nhiều món đồ tốt như vậy!"  

 

Ngô Bình lo lắng đáp: "Chúng ta đã nói rồi, em chỉ được chọn một món thôi".  

 

Vân Tịch lườm anh rồi nói: "Bạn trai tôi nhỏ mọn thật đấy", nói rồi cô ấy với tay

Advertisement
';
Advertisement