Chín người ngơ ngác nhìn nhau, huấn luyện chuyên nghiệp ư? Gì vậy?
Ngô Bình: “Tối nay, chín người hãy ở lại, tôi sẽ cho mọi người biết thế nào mới là thuật ám sát thật sự”.
Loảng cái, mọi người đã giải tán, chỉ có 11 người ở lại, Phí Liêm và Lý A Tử cũng ở trong số này.
Họ được Ngô Bình gọi lên tầng trên cùng của tổng bộ, ngày thường đây chính là nơi huấn luyện và nghỉ ngơi. Anh gọi chín người lên trước rồi truyền thụ cho họ bộ pháp.
Môn bộ pháp nà có tên là Quỷ Thần Bộ, được chia thành ba bước là Quỷ Bộ, Thần Bộ và Kỳ Quỷ Bộ, một khi thi triển sẽ tạo ra sức mạnh phi thường.
Advertisement
Ngô Bình đang truyền thụ cho họ Quỷ Bộ!
Anh không hay luyện môn bộ pháp này, giờ mới thật sự nghiên cứu về nó, anh giảng qua về nguyên lý trước, sau đó mới làm mẫu. Sau đó, mọi người đều luyện tập theo anh.
Song, hầu hết họ chỉ mới đi được vài bước thì đã hoa mắt chóng mặt rồi ngã vật ra. Có hai người thảm hơn thì hộc máu rồi tái mét mặt.
Advertisement
Ngô Bình thấy hơi bất ngờ, vì anh thực hiện mấy động tác này ngon ơ mà. Nhưng sau anh nghĩ lại thì mới biết đó là nhờ mình đã tập bài luyện thể, nên Quỷ Thần Bộ không còn quá khó với anh.
Ngô Bình giảng lại rồi nói: “Mọi người luyện tiếp đi, khi nào mệt không chịu được nữa mới thôi”.
Dứt lời, anh gọi riêng Phí Liêm vào phòng làm việc. Phí Liêm rất căng thẳng, ông ta không biết Ngô Bình sẽ giúp mình kiểu gì.
Ngô Bình ra hiệu cho ông ta ngồi xuống rồi nói: “Phí Liêm, tôi sẽ thử giúp ông điều khiển nguồn năng lượng ấy, hoặc loại bỏ nó. Giờ ông phải phối hợp với tôi, thả lỏng người ra”.
Phí Liêm gật đầu: “Vâng!”
Ngô Bình giơ tay phải lên ấn vào gáy Phí Liêm, chuẩn bị dùng chân khí màu tím chữa bị những bộ phận bị sức mạnh kia huỷ hoại. Nhưng đột nhiên Đạo Chủng ở đan điền của anh nhảy lên, ngay sau đó có một sức hút rất lớn xuất hiện.
Tiếp đó, nguồn năng lượng trong người Phí Liêm đã bị lôi ra, sau đó theo cánh tay của Ngô Bình chui vào đan điền của anh rồi bị Đạo Chủng chén sạch.
Cắn nuốt nguồn năng lượng ấy xong, Đạo Chủng nhanh chóng luyện hoá rồi phóng ra một sức mạnh thuần tuý. Sức mạnh này rất khó chống chế, nó vận chuyển trong người Ngô Bình cùng với chân khí màu tím.
Anh ngẩn ra, không ngờ Đạo Chủng lại hấp thu nguồn năng lượng của Phí Liêm, anh ngại ngùng nói: “Phí Liêm, tôi đã trừ khử nguồn năng lượng ấy cho ông rồi, giờ tôi sẽ trị thương cho ông”.
Phí Liêm trông có vẻ mạnh, nhưng thật ra thương tích khắp người, xương gãy vụn, mắt chột, sức sống kém. Ngô Bình lấy kim châm cứu ra rồi chữa trị cho ông ta.
Khoảng ba tiếng sau, gương mặt như sáp nến nóng chảy của Phí Liêm đã bình thường trở lại, tinh thần cũng ổn định hơn. Một bên đầu bị móp lại của ông ta cũng lồi lên gần như không có sẹo. Điều quan trọng nhất là ông ta đã hoàn toàn khoẻ mạnh, không còn vết thương gì nữa.
Lúc này, ông ta thấy rất khoan khoái, đến đôi tay gầy guộc cũng có da có thịt hơn.
Ngô Bình thả lỏng tay, trông anh có vẻ mệt mỏi: “Phí Liêm, giờ ông ổn rồi đấy, về nghỉ đi”.
Phí Liêm vô cùng cảm kích quỳ dưới đất: “Cảm ơn ti mệnh”.
Ngô Bình: “Ông là sát thủ của Thiên Tử Hạo, cũng là sát thủ mạnh nhất của Thiên Sát
Châu Á, tôi hi vọng ông có thể tiến bộ thêm”.
“Nhất định tôi sẽ trung thành với cậu, tận tâm tận tuy”, Phí Liêm nói.
Phí Liêm đi rồi, Ngô Bình ngồi nghỉ một lát rồi lên tầng trên cùng. Trong chín người luyện Quỷ Bộ thì có sáu người đã nằm vật ra đất bất động, ba người còn lại vẫn luyện những mặt thì trắng bệch.
Ngô Bình lắc đầu nói: “Toàn đám ăn hại, hôm nay dừng ở đây thôi, mọi người về nghỉ đi, sáng mai tập trung”.
Chín người ủ rũ rời đi, chỉ còn Lý A Tứ ở lại.
Lý A Tứ gãi đầu hỏi: “Timệnh, khi nào cậu sẽ giúp tôi trở thành cao thủ tuyệt thế?”
Ngô Bình: “Bây giờ”.
Sau đó, anh hỏi: “Lý A Tứ, ai đặt tên cho anh thế?”
Lý A Tứ đám là ông nội mình, ông nội anh ta làm nông, không có học thức, sau khi anh ta ra đời không lâu thì cả nhà lén chuyển đến Cảng Thành.
Gia đình họ đã phải sống nhiều năm vất vả đây, trước khi Lý A Tứ gia nhập Thiên Sát, cả nhà đều chui rúc trong một cái phòng bé tẹo chỉ có vài mét vuông.
Ngô Bình nói: “Tôi đặt tên khác cho anh nhé, sau này anh hãy dùng tên Lý Huyền Bá”.
Lý A Tứ ngẩn ra rồi mừng rỡ nói: “Lý Huyền Bá, tên hay quá! Tôi rất thích, cảm ơn ti mệnh”.
Ngô Bình gật đầu: “Huyền Bá, tu vi của anh không cao, sao Thiên Sát lại nhận anh?”
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!