Thái Cổ Thần Vương - Tần Vấn Thiên (Truyện FULL)

 

 

 

 

Ý thức Tần Vấn Thiên lần thứ ba bị cuốn vào thế giới màu máu kia, trong hư không con ngươi của ma vương lạnh như băng, hắn nhìn Tần Vấn Thiên rồi xuất thủ, một lần nữa nắm ma đao vào trong tay. 

 

Ánh mắt Tần Vấn Thiên lạnh như băng ngó chừng ma vương trong hư không, trong ánh mắt lộ ra sự cố chấp đáng sợ, giọng lạnh lung nói: 

 

- Ngươi chém ý thức của ta, giống như lấy đi tính mạng của ta, để cho tâm thần của ta bị hao tổn, dễ dàng đánh lui ta, khiến ta nhắm mắt lại cũng không dám nhìn thẳng vào hai tròng mắt của Ma điêu. 

 

Thanh âm của hắn vô cùng lạnh lẽo, ý thức của hắn đi vào là ma vương trực tiếp chém giết. 

 

- Ngươi muốn dùng một kích làm cho ta lui bước sao, đặt xếp hạng của ta ở cuối cùng, là người cuối cùng, ngươi rốt cuộc là người phương nào? 

 

Tần Vấn Thiên lạnh lẽo nói. 

 

Thanh âm của hắn vừa dứt, một cố hơi thở kinh khủng buông xuống, ma vương không có bất kỳ lời nào, chẳng qua là lấy đôi mắt màu máu nhìn chằm chằm hắn, lại một đao chém qua, tiếng xì xì vang lên, một cánh tay của hắn bị chém xuống, có thấy được chỗ cụt tay đang có máu không ngừng rơi xuống, vô cùng đau đớn. 

 

- Ngươi quả nhiên có ý thức tự chủ. 

 

Tần Vấn Thiên đưa mắt nhìn ma vương trong hư không, lúc trước hắn chỉ chất vấn nhưng bây giờ hắn đã có thể hoàn toàn xác định. 

 

Đầu Ma điêu này là nhấn vật cấp ma vương, có ý thức tự chủ, nếu không làm sao có thể chuẩn xác như vậy, một đao chém cánh tay của hắn, đối với hắn hành hạ đến chết. 

 

Ý thức Tần Vấn Thiên bị cuốn vào nơi này, các tri giác đều có được, loại hành hạ đến chết này là muốn để cho Tần Vấn Thiên trong thống khổ giãy dụa, để cho hắn thất bại rồi bị loại. 

 

Lại một đao khác chém xuống, chặt đứt cánh tay còn lại của Tần Vấn Thiên, hắn vẫn như cũ đứng ở đó, cả người mặc dù bởi vì đau đớn mà co quắp, nhưng mắt hắn vẫn nhìn về phía trước. 



 

Một mũi nhọn màu máu chém qua, trực tiếp rơi xuống, từ trên đỉnh đầu Tần Vấn Thiên đánh xuống từng chút một, dường như cố ý ở thời điểm chém giết Tần Vấn Thiên thả chậm lại để hành hạ ý chí hắn. 

 

Bên ngoài, Tần Vấn Thiên phát ra thanh âm kêu rên, thậm chí ở khóe miệng còn có tia máu tràn ra, vẻ mặt của hắn trắng như tờ giấy, bước chân từ từ lui về phía sau, ý thức không ngừng bị cắn nuốt vào, sau không ngừng bị chém giết, loại hành hạ này đủ khiến ý chí của người ta hỏng mất, đây là hành hạ kiểu luyện ngục. 

 

- Ha ha, không nghĩ tới pho tượng cũng có ý thức tự chủ, biết hành hạ ta đến chết như thế nào, lại đến a. 

 

Tần Vấn Thiên điên cuồng cười nói, ma đồng lộ ra lực lượng vô cùng kinh khủng đáng sợ, dòng xoáy trong mắt trực tiếp để cho hắn đắm chìm trong đó, lại một lần nữa cuốn ý thức của hắn vào trong đó, chỉ có thanh âm Tần Vấn Thiên là vẫn quanh quẩn trong hư không. 

 

Vẻ mặt mọi người cả kinh, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn thân ảnh Tần Vấn Thiên, trong mắt không ít cường giả đều lóe lên ánh sáng. 

 

Pho tượng có ý thức tự chủ? Hành hạ hắn đến chết? 

 

Có người ánh mắt lặng lẽ nhìn về phía Đông Thánh Đình, chỉ thấy vẻ mặt Đông Thánh Đình như thường nhìn không ra bất kỳ dị thường nào, thản nhiên nói: 

 

- Khảo nghiệm ở đầu Ma điêu này cực kỳ khó khăn, đối với tất cả các thiên kiêu đều giống nhau, hành hạ ý thức đến chết, để cho bọn họ trải nghiệm chém giết chân chính, xem ai có thể kiên trì được. 

 

Dường như Đông Thánh Đình cố ý giải thích cho mọi người nghe, nhưng mà sự thật nhưu thế nào? Sức thừa nhận ý chí của Tần Vấn Thiên là yếu nhất trong mười người? Nếu không, vì sao phản ứng của hắn lại mạnh mẽ như vậy. 

 

Còn cso, trong miệng Tần Vấn Thiên nói ý thức tự chủ là xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ là Tần Vấn Thiên bịa đặt sao! 

 

Tuy nhiên, mặc dù trong lòng có nghi ngờ, các tiên vương cũng sẽ không nói nhiều, đây là thịnh yến của Đông Thánh Tiên môn, quy tắc là do Đông Thánh Đình tới chế định, cường giả Đông Thánh Tiên môn tự nhiên hiểu nên làm cái gì, mà những cường giả đến đây dự tiệc càng sẽ không ăn nói lung tung. 

 

Đám người chỉ thấy Tần Vấn Thiên lại một lần nũa bị đánh lui, máu tươi ở khóe miệng không ngừng tràn ra rơi trên mặt đất, không chỉ có Tần Vấn Thiên, những người khác cũng lần lượt xuất hiện tình hình như vậy, dường như cũng phải chịu thống khổ rất lớn. 

 

Cuối cùng có một người không thể chịu đựng được nữa mà dời ánh mắt đi, bất ngờ là Diệp Thiên Trần đứng thứ nhất Càn Châu. 

 

Cường đại như Diệp Thiên Trần, lại thành người thứ nhất bị loại bỏ ở vòng này. 



 

Ma điêu này đến cùng ẩn chứa uy năng đáng sợ như thế nào. 

 

Chỉ thấy ở trong chỗ sâu Đông Thánh Tiên môn, có một tòa cung điện, ở bên trong đấy có một bong dáng khoanh chân ngôi khổng lồ mà uy nghiêm, đó là một ma tu cường đại, hai mắt hắn nhắm chặt, cả người hắn ma khí lượn lờ, nhưng mà tại lúc này, dường như ý thức của hắn cũng không có ở chỗ này mà là tập trung ở một nơi xa, đó là trên Cổ chiến đài. 

 

- Thật là ngoan cường. 

 

Ma thân này thốt ra một thnah âm rét lạnh, hai tròng mắt mở ra hiện lên một vẻ lạnh lùng, cặp ma đồng màu máu như vực sâu kia mơ hồ cùng thân ảnh ma vương trong pho tượng Ma điêu kia có mấy phần giống nhau. 

 

Hắn đã dung hết mọi cách, lấy các loại thủ đoạn hành hạ đối phương đến chết, thế nhưng mà tiểu tử kia vẫn không chịu buông tha, hắn cũng phải ra tay đối với những người khác, nếu không tính nhắm vào là quá rõ ràng, nếu không điện hạ trước mặt tiểu tử kia cũng không được tốt lắm. 

 

Đáng tiếc, hắn miêm phong ở bên trong Ma điêu là không thể thẩm thấu ra ngoài, nếu không sẽ lập tức bị các tiên vương phát hiện, như vậy khác gì đánh vào mặt mũi Đông Thánh Tiên môn, loại chuyện này tự nhiên hắn sẽ không làm. 

 

- Bản thân ta muốn nhìn xem ngươi có thể kiên trì bao lâu. 

 

Người ma tu này mở miệng lạnh lùng nói, lại một lần nữa phá hủy ý thức của Tần Vấn Thiên, người làm bằng ý chí sắt đá cũng không thể thừa nhận loại hành hạ liên mien này. 

 

Pho tượng Ma điêu kia nếu có ý thức tự chủ, hắn cũng có thể làm giống như vòng khảo hạch thứ nhất. 

 

Ở vòng thứ nhất, chỉ cần Mộng Yểm vương nguyện ý, hắn có thể dễ dàng quyết định xếp hạng, bởi vì mộng cảnh của hắn trực tiếp bao phủ mười đại thiên kiêu. 

 

Vòng thứ hai này, mặc dù đang tiến hành âm thầm, ít nhất ở bên ngoài, mười đại thiên kiêu vẫn đứng ở đó và phản ứng của họ mọi người đều thấy rõ ràng, mà ý chí của oho tượng ma tu lại không thể lao ra ma điêu, vì vậy mà nhận lấy rất nhiều hạn chế, nhưng ít ra hắn cũng có thể dễ dàng khống chế được tình hình, như là đối với người nào công kích nặng nhất. 

 

 

 

 

 
Advertisement
';
Advertisement