Thái Cổ Thần Vương - Tần Vấn Thiên (Truyện FULL)

 

- Ô...ô...n...g. 

 

Ánh sáng lóng lánh, Tần Vấn Thiên vận dụng Yêu kiếm đeo sau lưng, tiếng kiếm ngâm vang lên, chỉ trong một giây, kiếm ý đã lan tràn khắp thiên địa. 

 

Tần Vấn Thiên giơ tay lên, hắn chém ra một kiếm, giống như chén đứt đoạn cả hư không, thạch đài màu vàng kia bị chém thành hai nửa. 

 

Thân thể Tần Vấn Thiên hóa thành một luồng ánh sáng, Tinh Thần Thiên Tượng xuất hiện, lập tức có kiếm uy bao phủ nơi này, trực tiếp bao phủ cả vùng không gian này, làm người khác phải khiếp sợ. 

 

 

 

Kiếm Thí Tinh Thần Thiên Tượng vừa xuất hiện, lập tức đè ép Tinh Thần Thiên Tượng của mọi người trong Tần gia, giống như chỉ cần có kiếm ở đây, tất cả các lực lượng khác đều mất đi lực lượng. 

 

- Gia tộc nhỏ như vậy lại đi lục đục với nhau, gà nhà bôi mặt đá nhau, nếu các ngươi đã tự tìm đường chết, ta thành toàn cho các ngươi. 

 

Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, Tinh Thần Thiên Tượng chứa kiếm uy có thể hủy diệt tất cả mọi thứ hàng lâm, kiếm khí xuyên thấu qua thân thể mọi người, giống như vạn kiếm xuyên thân, tiếng phốc phốc vang lên, mấy bóng người rơi từ không trung xuống, lập tức bị kiếm khí vô tận xé thành mảnh nhỏ, mất mạng tại chỗ. 

 

Đây là Tinh Thần Thiên Tượng, kiếm lĩnh vực, chỉ trong vài giây, chỉ còn lại hai gã cường giả Thiên Tượng tứ trọng còn sống, dù bọn họ còn sống cũng sợ vỡ mật, Tinh Thần Thiên Tượng của người này ẩn chứa lực lượng công phạt đáng sợ. 

 

Tần Vấn Thiên bước về phía trước, tay cầm Yêu kiếm, thân có cánh Kim Bằng rực rỡ muôn màu. 

 

Kim quang lóng lánh, Kim Bằng xuyên qua hư không, một ánh kiếm chém đứt hư không, một kiếm này giống như kiếm tuyệt mệnh, cả vùng không gian kia bị trấn áp, một Thiên Tượng tứ trọng cảm thấy toàn thân run rẩy, hắn sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, chỉ là Thiên Tượng nhị trọng, tại sao có thể mạnh như vậy. 

 

- Phốc... 

 

Kiếm chém xuống, người chết. 

 

Người cuối cùng hoảng sợ, hắn vội vàng xoay người bỏ chạy, cao thủ Thiên Tượng tứ trọng không chiến mà chạy. 

 

- Đi được sao? 



 

Tần Vấn Thiên cười lạnh một tiếng, toàn thân tỏa ra phù quang rực rỡ rót vào tay của hắn, khí tức đáng sợ lan ra, Tần Vấn Thiên nâng hai tay lên và gầm lên một tiếng, giống như Tiên Ma gào thét, chưởng ấn to lớn quét qua hư không, một tiếng nổ lớn vang lên và tiêu diệt thân thể đối phương, chỉ trong nháy mắt người kia bị đánh nát, ngay cả xương cốt cũng không còn. 

 

Tất cả cường giả bị Tần Vấn Thiên tiêu diệt trong thời gian ngắn. 

 

Cánh chim trên người Tần Vấn Thiên biến mất, hắn xuất hiện bên cạnh Tần Phong, lúc này Tần Phong đang ngây người, hắn ngơ ngác nhìn tất cả mọi chuyện đang diễn ra. 

 

- Tần đại ca... Không, sư tôn. 

 

Đôi môi Tần Phong run rẩy, Tần Vấn Thiên kéo cánh tay hắn, hắn bay lên trời, nhưng sau một lát hắn đi đến nơi giam cầm Tần Mộc, dùng một kiếm chém đứt nhà tù kiên cố không gì sánh bằng, ở bên trong, khí tức Tần Mộc yếu ớt, bị xiềng xích kiên cố giam cầm, thương thế của hắn nghiêm trọng hơn Tần Phong rất nhiều, tất nhiên là vì bọn chúng lo lắng Tần Mộc chạy trốn. 

 

Tần Vấn Thiên đi lên, hắn rút Yêu kiếm chém đứt xiềng xích, hắn lập tức lấy đan dược cho Tần Mộc ăn vào. 

 

Sau khi Tần Mộc uống đan dược thì sắc mặt khôi phục thật nhanh, hắn nhìn Tần Vấn Thiên, hắn muốn quỳ gối xuống tạ ơn nhưng lại bị Tần Vấn Thiên kéo lại. 

 

- Lúc trước ta đã biết các hạ không phải nhân vật tầm thường, vì vậy ta hi vọng Tần Phong và Tần Thanh có thể tiếp xúc nhiều với ngươi, nhưng lão phu cũng không ngờ lại có kết quả như vậy, tính mạng của chúng ta lại được các hạ cứu vớt. 

 

Mặc dù Tần Mộc bị Tần Vấn Thiên nâng dậy, hắn vẫn cúi người bái tạ như trước, qua cơn sóng gió lần này, hắn cảm thấy bản thân mình già đi mười tuổi. 

 

- Gia gia, tỷ tỷ nàng... 

 

Tần Phong vẫn không vui mừng nổi, mặc dù bọn họ an toàn nhưng Tần Thanh vẫn ở chỗ nguy hiểm. 

 

 

- Chuyện của Tần Thanh là như thế nào, ngươi nói cẩn thận cho ta nghe một chút. 

 

Tần Vấn Thiên hỏi. 

 

- Ừ. 



 

Tần Mộc gật đầu, lập tức kể rõ mọi chuyện. 

 

- Ở trong Vân Châu đại địa từng xuất hiện một vị tên là Khương Triều Luyện Khí Tông Sư, hắn luyện chế Thần binh Tiên giai ngay cả Tiên Đế đều cầu cũng không được, trong năm tháng khá dài, Khương Triều mở ra Khương thị nhất mạch, thực lực cường đại không ai sánh bằng, nhưng bởi vì Khương Triều làm người quá ngạo mạn, đắc tội một kẻ địch mạnh mẽ, cuối cùng hai người đồng quy vu tận, Khương thị nhất mạch lại lâm vào các biến cố khác, không ngừng suy vong, nhưng dù vậy, mãi cho đến vô số năm sau, Khương thị nhất mạch vẫn tồn tại trên Vân Châu đại địa trên như trước, được xưng là Thánh Địa luyện khí ở Vân Châu. 

 

- Mà bây giờ, cường giả Thánh Địa Khương thị nhất mạch đi đến Vô Ưu Thành, chuyện này làm cho người ở đây chấn động, phủ thành chủ muốn kiếm cơ hội kết giao với Khương thị nhất mạch nên không tiếc bất kì giá nào, lúc trước Tà Vũ đã từng tham dự đánh cuộc tranh đoạt Thiên Ma Giáp Cốt là vì làm chuẩn bị lễ vật cho lần này, mặc dù trong Khương thị nhất mạch không thiếu, nhưng hắn có thể tặng lễ vật này chắc chắn sẽ được ưu ái, ngoài chuyện đó ra, phủ thành chủ còn triệu tập mỹ nữ trong Vô Ưu Thành nghênh tiếp, làm người hầu hạ, tên súc sinh Tần Tiêu kia lại dám đề cử Tần Thanh, hắn cũng biết ta sẽ không đồng ý, sẽ xung đột với người phủ thành chủ và bị thương, Tần Thanh cũng bị đưa đi. 

 

- Phủ thành chủ cưỡng bức mang người đi? 

 

Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói. 

 

- Ừ, phủ thành chủ vì muốn lấy lòng Khương thị nhất mạch, làm sao quan tâm một Tần Gia nho nhỏ trong Vô Ưu thành chứ, ta lo lắng nhất chính là Tần Thanh bị Khương thị nhất mạch nhìn trúng, lúc hầu hạ được coi trọng, lúc đó tuyệt đối không phải chuyện gì tốt. 

 

Trong mắt Tần Mộc mang theo sự lo âu nồng đậm. 

 

Lấy tính cách của Tần Thanh, nếu bị người ta coi trọng thì cũng tuyệt đối sẽ không đi lấy lòng Khương thị nhất mạch, cứ như vậy, kết quả đúng thật sự làm người ta lo lắng. 

 

- Chuyện này, để ta suy nghĩ biện pháp. 

 

Trong lòng Tần Vấn Thiên than thở, Khương thị nhất mạch, phủ thành chủ đều là thế lực cường đại, nhưng nha đầu Tần Thanh kia bị bắt đi, hắn không thể không cứu. 

 

Tần Vấn Thiên cũng không phải là thánh nhân, nhưng Tần Thanh đã ở cạnh hắn thời gian khá dài, hắn không thể ngồi yên mà không để ý đến sự sống chết của thiếu nữ lương thiện xinh đẹp kia, mặc dù sẽ gặp phải nguy hiểm, nhưng hắn cũng không thể bỏ đi mà không thèm để ý! 

 

 

 

 

 

 

 

 
Advertisement
';
Advertisement