Thái Cổ Thần Vương - Tần Vấn Thiên (Truyện FULL)

 

 

- Khốn nạn. 

 

Thần sắc của Tể Hiên có vẻ rất khó coi. Tần Vấn Thiên xuất hành không ngờ lại mang theo nhiều khôi lỗi bên cạnh như vậy. 

 

Những khôi lỗi này đều là khôi lỗi đỉnh cấp bậc năm, cần nhiều cường giả thiên tượng đỉnh cấp vây đánh mới có thể đối kháng. Người hắn dẫn theo làm sao có thể chống lại? 

 

Chỉ thấy đầu Kim Long khôi lỗi vươn móng vuốt sắc nhọn chụp giết tới hư không, bao phủ ánh sáng không gian vô tận vùng hư không này, như muốn ngăn cách nơi này với thế giới bên ngoài. 

 

Những người khách đến từ ngoại vực đều thay đổi thần sắc. Huyết Lệ phẫn nộ quát: 

 

- Thổ dân, ngươi dám đối phó với chúng ta sao? 

 

- Giết hắn đi. 

 

Tần Vấn Thiên quét đôi mắt qua, nhìn Huyết Lệ chằm chằm. Trong tròng mắt lộ ra hàn mang khiến người ta cảm thấy lạnh phá lệ. 

 

Tần Vấn Thiên vừa ra mệnh lệnh. Một Đại Bằng khôi lỗi mở ra hai cánh, chém giết tới hư không. Huyết Lệ cấp tốc né tránh thân thể. Tuy hắn thực lực mạnh mẽ, nhưng làm sao có thể so được sự mạnh mẽ cùng khôi lỗi. Nơi không gian hắn đang đứng dường như bị xé rách. Thân thể Huyết Lệ bị chém thành nhiều đoạn. Hắn chết cực thảm. 

 

Những cường giả đi theo hộ vệ cho hắn thấy thế, tháo chạy cũng không kịp, không thể nào phản kháng được, chưa nói gì đến cứu Huyết Lệ. 

 

- Ngươi dám giết chúng ta. 

 

Một người bạn tốt của Huyết Lệ sắc mặt trắng bạch, điên cuồng hướng thoát ra ngoài. Nhưng vùng ánh sáng không gian màu vàng mặc dù chỉ là một cú đánh tùy ý, vẫn như cũ không dễ dàng phá vỡ được. Một Mãng Giao (thuồng luồng) khôi lỗi trực tiếp xông lên, há miệng cắn chết hắn. Không lưu tình chút nào. 

 

- Thật thống khoái. 

 



Người trong quán rượu hưng phấn nói to. Giết chết những vị khách đến từ ngoại vực này đi. Bọn họ quá kiêu ngạo rồi. 

 

Hoàng cấp Thánh tông trợ giúp làm điều xấu. Không ngờ lại trợ giúp những vị khách ngoại vực tà ác kia bắt mỹ nữ Thánh Hoàng thành. Thật đáng ghét. Tần Vấn Thiên nguyện giết chết những vị khách ngoại vực, ra mặt thay cho người của Thánh Hoàng thành. Đương nhiên là bọn họ cao hứng. 

 

Oàng… 

 

Một tiếng động thật lớn. Cường giả Hoàng cấp Thánh tông phá mở không gian, hộ vệ bốn phía cho Tể Hiên, dẫn hắn thoát ra bên ngoài, vọt thẳng về phương xa. 

 

Ấy thanh niên tà dị cũng muốn đi, nhưng mấy lần công kích đều trốn không thoát. 

 

- Ngươi còn muốn sống sao? 

 

Tần Vấn Thiên truyền ra âm thanh. Thanh niên tà dị đổi ánh mắt qua, nhìn Tần Vấn Thiên, lập tức một Tinh Thần Thiên Tượng lóng lánh chói mắt lướt qua. Lập tức hắn cảm thấy đưa thân thể ở trong một thế giới khác. Chính là Mộng Giới Tinh Tượng của Tần Vấn Thiên, trực tiếp dẫn thanh niên tà dị đi vào trong thế giới tinh tượng. 

 

Mộng Giới Tinh Tượng, chính là một lĩnh vực tinh tượng. 

 

Thanh niên tà dị hơi biến đổi thần sắc, nhìn thoáng qua mảnh không gian này. Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nói: 

 

- Công pháp ta tu hành có thể nói là vô cùng kỳ diệu, có ngự nữ chi thuật, hưởng thụ nhân gian vui vẻ, còn có thể tăng cao tu vi. Ngươi có muốn tu hành hay không? 

 

Tần Vấn Thiên giơ tay lên. Một bàn tay ấn bay thẳng đến đối phương chụp xuống mà giết. Thanh niên tà dị khẽ biến sắc, ngón tay chỉ lên hư không. Một đoàn huyết quang lượn lờ, đánh trên dấu bàn tay, không ngờ lại khiến cho dấu bàn tay oanh sát của Tần Vấn Thiên hóa thành màu máu, lập tức nứt ra. 

 

- Công pháp này có thể làm cho bất kỳ mỹ nữ nào cũng trở thành nữ đày tớ của ngươi. Ví như vị mỹ nữ bên cạnh ngươi, chỉ cần ngươi dùng công pháp tu hành của ta ngự nàng. Nàng yêu cầu gì ngươi đều thỏa mãn. Ngươi thật không động lòng ư? 

 

Thanh niên tà dị tiếp tục nói, đồng thời có Tinh Thần Thiên Tượng phun trào. Từng luồng tà quang vương vãi xuống, dường như mang dẫn một cổ khí tức kỳ diệu, đi tới Tần Vấn Thiên. 

 

- Hạng người yêu tà. Giết! 

 



Tần Vấn Thiên lên tiếng lạnh như băng. Lúc này đã không còn sự che chở của Tể Hiên. Thanh niên yêu tà không còn chỗ dựa, sắc mặt trong nháy mắt khó coi, lạnh lùng nói: 

 

- Ta chính là đệ tử Tà Dục giáo Tiên vực. Nếu ngươi giết ta, Tà Dục giáo sẽ khiến ngươi rất thảm, biến nữ nhân của ngươi thành nữ nô, ngươi nghĩ thông suốt hay không. 

 

- Ngươi dọa ta à? Nếu Tà Dục giáo cho ngươi tới đánh, bên cạnh ngươi cũng sẽ không có ngay cả một tên hộ vệ nào. Ngươi bị áp chế tại Tiên vực, đến Hoàng cấp Thánh vực ta giương oai. Giết. 

 

Thần sắc của Tần Vấn Thiên trước sau như một. Đều rét lạnh. Một hoàng kim lợi trảo vô cùng to lớn xé rách tới. Thanh niên tà dị lộ vẻ sợ hãi, lập tức tiếng phốc thử truyền ra. Đầu của hắn bị cào rách, chân chính chết không có chỗ chôn. 

 

- Thật là quyết đoán a. 

 

Người chung quanh tửu lâu nhìn Tần Vấn Thiên trực tiếp hạ lệnh giết chết. Không chừa một mống. Không hổ là tuyệt đại thiên kiêu kiệt xuất nhất Hoàng cấp Thánh vực. Mặc dù là khách đến từ ngoại vực, làm nhiều chuyện bất nghĩa như vậy giết cũng không tha. 

 

Lâm Tiên Nhi đứng bên cạnh Tần Vấn Thiên cười cười. Xem như trước đây nàng coi như nhìn lầm rồi, không ngờ cho rằng Tần Vấn Thiên không ưu tú hơn tám đại thiên kiêu trấn áp thời đại. Hiện giờ xem ra, tám người kia vẫn không so sánh nổi với Tần Vấn Thiên. Người này sẽ trở thành tượng trưng cho một thời đại. Ở thời đại này, không ai có năng lực sánh vai cùng hắn, trở thành truyền kỳ của Hoàng cấp Thánh vực. 

 

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn Tể Hiên trong hư không. Tể Hiên chính là Thánh Hoàng tử Hoàng cấp Thánh tông. Hoàng cấp Thánh tông bảo vệ cho hắn có thể nói là phí hết tâm tư, đội hình cường đại. Hộ vệ bên cạnh hắn đều là các thực lực siêu cường. Khôi lỗi nhất thời không thể bắt giữ được đối phương. 

 

Dĩ nhiên do hiện nay đang là thời kỳ chiến tranh giữa Hoàng cấp Thánh tông và Dược Hoàng cốc. Nếu là trước đây, người Hoàng cấp Thánh tông ai dám động đến? Tể Hiên xuất hành không hề cần đến hộ vệ. 

 

- Tể Hiên, ngươi tự xưng là người Tiên vực, gọi ta là thổ dân. Ngươi Thiên Tượng tam trọng cảnh giới, có dám đánh một trận không? 

 

Tần Vấn Thiên nhìn Tể Hiên nói. Hai tròng mắt Tể Hiên như hàn băng, cái mũi nhọn sắc bén như lưỡi dao bắn ra, như muốn cắt Tần Vấn Thiên thành ngàn mảnh. 

 

- Ngươi cảnh giới Thiên Tượng nhất trọng, ta không muốn khi thường ngươi. 

 

 

 

 

 
Advertisement
';
Advertisement