Thái Cổ Thần Vương - Tần Vấn Thiên (Truyện FULL)

Tần Vấn Thiên quay đầu lại nhìn thoáng qua thì chỉ thấy thân ảnh của Phàm Nhạc liên tục nhảy qua nhảy lại trên các tàng cây, động tác vẫn mạnh mẽ và nhanh nhẹn như cũ.

- Lợi hại thật.

Tần Vấn Thiên mỉm cười với Phàm Nhạc.

Phàm Nhạc ổn định thân hình, sau đó kéo căng dây cung lần nữa, trên dây cung có ba mũi tên.

- Mập mạp ta là thiên tài đấy nhé.

Phàm Nhạc nhếch môi cười nói, Tần Vấn Thiên không thể không thừa nhận rằng cái tên mập mạp có vẻ bỉ ổi này quả thực là một thiên tài.

- Tốt nhất là ngươi đừng có chõ mũi vào chuyện của người khác, bằng không nhất định sẽ chết rất thê thảm.

Ánh mắt của Âu Phong nhìn về phía Phàm Nhạc lộ ra vẻ tàn nhẫn.

- Đối phó với cái tên bên cạnh trước đã.

Phàm Nhạc vẫn nhếch môi cười như cũ, giống như không hề nghe thấy lời Âu Phong đã nói, Tần Vấn Thiên gật đầu rồi lập tức nhìn về phía gã thiếu niên bên cạnh Âu Phong, ánh mắt lạnh lẽo như băng.

Trong nháy mắt khi Phàm Nhạc vừa dứt lời thì ba mũi tên trên cung của hắn cũng đồng thời xé không bắn ra, hóa thành ba mũi lợi kiếm bắn về phía Âu Phong, trong nháy mắt khi mũi tên bắn ra thì Phàm Nhạc lại vói tay ra sau lưng rút thêm ba mũi tên nữa, động tác vô cùng thuần thực, lúc này trên đỉnh đầu của hắn cũng có Tinh Hồn xuất hiện, ánh sáng phát ra vô cùng chói mắt.

Trên chín dãy ngân hà có vô số ngôi sao, mỗi ngôi sao ấy đều là ngôi sao Võ Mệnh, mặc ngôi sao Võ Mệnh nào cũng đều có khả năng tồn tại, Tinh Hồn của Phàm Nhạc chính là kết nối với một ngôi sao hình cung tiễn ngưng tụ lại mà thành.

Trong nháy mắt này, mũi tên trong tay Phàm Nhạc được phủ thêm ánh sáng của tinh thần, sau đó xé gió bay ra.

Tần Vấn Thiên đã giao thủ với gã còn lại, hai người nhanh chóng phóng Tinh Hồn của mình ra, Thiên Chuy Tinh Hồn vô cùng bắt mắt, còn Tinh Hồn của đối phương là một ngọn núi băng sừng sững, mỗi lần hắn tấn công thì đều mang theo cảm giác rét buốt.

- Bùm!

Lúc hai người va chạm với nhau thêm lần nữa thì Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy có một cỗ sức mạnh hàn băng len lỏi vào trong thân thể như muốn đông cứng tinh mạch của hắn lại, còn đối phương thì bị đâm sầm vào khiến cho cánh tay run lên bần bật, Tần Vấn Thiên có thực lực Luyện Thể cảnh tầng tám nhưng sức mạnh lại cực kỳ khủng bố.

- Xảy ra chuyện gì thế này?

Tần Vấn Thiên đột nhiên nhíu mày lại, dường như có một cỗ yêu khí rất đáng sợ đang xông về phía bên này.

- Có đàn yêu thú, Tần Vấn Thiên, giết thôi.

Phàm Nhạc lộ ra vẻ ngưng trọng, lúc này hắn cũng bỏ mớ mũi tên tự chế đi và trực tiếp dùng tinh thần chi lực làm mũi tên, phá không bắn tới chỗ đối thủ của Tần Vấn Thiên, trực tiếp cắt đứt đường lui của đối phương.

- Ầm ầm!

Tinh thần chi lực trong cơ thể của Tần Vấn Thiên cũng trở nên cuồng bạo hơn, tuôn ra cuồn cuộn từ trong tinh mạch đã được khai thông, toàn thân hắn giống như một con nộ long há miệng gầm lớn, mái tóc dài bay phấp phới, muốn sát phạt toàn bộ.

Sắc mặt của gã thiếu niên đứng đối diện hắn tái mẹt, trên không có một mũi tên bắn về phía hắn, hai tay của hắn ngưng tụ ra hai thanh trường mâu bằng hàn băng, chia ra phóng tới bên cạnh và trên không.

- Chết đi.

Tần Vấn Thiên gào lên một tiếng, sức lực vô biên của hắn trực tiếp phá hủy trường mâu, một lòng tiến tới, không màn tới cơn đau đớn trên tay, lực lượng khủng bố chấn động đẩy lùi thân thể của đối phương, đúng lúc có một mũi tên tinh thần bắn xuống, trực tiếp xuyên thủng đầu của hắn, cắm hắn dính chặt trên mặt đất.

Âu Phong tận mắt nhìn thấy đồng bọn bỏ mạng, nhưng lại bị vô số mũi tên do Phàm Nhạc bắn ra ngăn cản, tuy rằng uy lực từ mấy mũi tên do Phàm Nhạc bắn ra không mạnh lắm, nhưng khả năng khống chế của hắn thật sự vô cùng đáng sợ, lại còn có thể đổi hướng khiến người ta khó mà đề phòng.

Lúc này yêu khí khủng bố đã áp sát vào mặt, Tần Vấn Thiên chuyển mắt nhìn tới thì chỉ thấy có một đàn Yêu Lang đang phóng tới, hóa thành một cơn sóng yêu thú vô cùng đáng sợ.

- Chạy thôi.

Phàm Nhạc trực tiếp bắn ra ba mũi tên, sau đó lập tức nhảy xuống khỏi gốc cổ thụ, xoay người bỏ chạy, Tần Vấn Thiên cũng kịp phản ứng lại nên cũng quay đầu chạy thục mạng.



- Giết chết bọn chúng!

Âu Phong đứng phía sau tức giận gầm to, lúc này có thể nói là hắn đã mất hết mặt mũi, bốn người bọn họ đuổi giết Tần Vấn Thiên, ngoại trừ hắn ra thì ba người còn lại đã bỏ mạng, đáng chết hơn chính là hắn có thực lực mạnh hơn đối phương nhưng căn bản không hề có cơ hội phát huy, từ đầu chí cuối đều bị mấy mũi tên do Phàm Nhạc bắn ra trói chân.

Tần Vấn Thiên nghe thấy hắn gào lên như thế thì giật mình, đưa mắt nhìn Phàm Nhạc đứng bên cạnh.

- Ta đứng trên cao nhìn thấy sau lưng đàn Yêu Lang kia có người, có thể là bọn chúng đã khống chế lang vương, hẳn là trong số bọn họ có người ngưng tụ được Tinh Hồn loại ngự thú đấy.

Trên mặt Phàm Nhạc đầy vẻ buồn bực, hắn quay sang nói với Tần Vấn Thiên:

- Nhưng Tinh Hồn của ngươi cũng bá đạo thật đấy, Luyện Thể cảnh tầng tám mà có thể sở hữu lực lượng mạnh mẽ nhường ấy.

Mập mạp này lại còn nghĩ được đến thế, Tần Vấn Thiên câm nín nhìn hắn:

- Trước tiên hãy nghĩ xem nên trốn kiểu gì đi đã, ở trong này thì Yêu Lang có được ưu thế về tốc độ nhanh hơn chúng ta nhiều lắm, hơn nữa với sức của yêu thú thì chúng có thể dễ dàng phá hủy cổ thụ, nên có leo lên trên cây cũng vô dụng mà thôi.

- Không trốn thoát được đâu.

Mập mạp nhăn nhó nói.

Rất nhanh, từng con Yêu Lang xẹt qua bên cạnh bọn họ như ảo ảnh, sau đó lập tức chạy lên chặn đầu của bọn họ lại, rõ ràng là đám Yêu Lang này đã coi bọn họ như con mồi, chuẩn bị bao vây tiêu diệt.

Lúc trước mặt và hai bên đều bị Yêu Lang chặn đầu thì đám Yêu Lang ở phía trước rốt cuộc cũng ngừng lại, xoay người nhe bộ răng nanh bén nhọn khát máu ra với Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc, trong đôi mắt hung tợn chứa đầy lệ khí đáng sợ.

- Xoẹt xoẹt...

Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc đồng thời dừng lại, hai chân lê dài trên mặt đất để giảm tốc, sau đó lập tức xoay người, chỉ thấy Phàm Nhạc ném luôn cung tên trong tay đi, sau đó lập tức có một cây cung tiễn phát sáng lấp lánh được tạo ra từ Tinh Hồn xuất hiện trong tay hắn.

Truyện được. dịch tại iRE.A.D.vn.- Cháy lên đi, thiếu niên.

Phàm Nhạc vừa dứt lời thì dường như thân thể hắn thật sự cháy bùng lên, một cỗ khí tức khủng bố lấy hắn là trung tâm lan ra khắp bốn phía, trong nháy mắt, đám Yêu Lang kia thoáng lùi bước, trong mắt lộ ra vẻ kiêng kị, còn khí tức trên người Phàm Nhạc thì cũng đang điên cuồng bốc lên cao.

- Huynh đệ, yểm hộ ta giết lang vương thôi.

Ánh mắt sắc bén của Phàm Nhạc nhìn chằm chằm vào con yêu thú to nhất dẫn đầu.

- Ông!

Ánh sáng ngôi sao chói lóa đột nhiên xé rách không gian, bắn về phía cự lang lớn dẫn đầu ở phía trước như một ngôi sao băng, cự lang tru dài một tiếng, lợi trảo khủng bố phá ra ánh sáng lạnh lẽo, nhưng căn bản không cách nào ngăn được mũi sáng chói phát ra ánh sáng vì sao kia đang bắn thẳng tới đầu của hắn.

- Gràoo!!!

Thân thể của cự lang lùi lại tránh né, nhưng mũi tên kia giống như có mắt vậy, vội xoay tròn lại, căn bản không thể nào ngăn cản được.

Trên mặt cự lang lộ ra vẻ sợ hãi, lập tức giơ lang trảo khổng lồ lên che ở trước đầu, ngay sau đó mũi tên đột nhiên đổi hướng, cắm thẳng vào đùi của cự lang, phát ra một tiếp phập, thân thể của cự lang bị cự lực đáng sợ cắm cứng ngắc trên mặt đất.

Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc đều nhào tới chỗ cự lang, mấy con Yêu Lang khác cũng nhào lên ngăn cản Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc.

- Cút đi!

Tinh Hồn của Tần Vấn Thiên cũng xuất hiện, trong tay ngưng tụ ra một cái chùy tinh thần, thân thể nhảy vọt lên vũ động giữa hư không, chiếc chùy tinh thần trực tiếp nện xuống đầu của một con Yêu Lang, khiến cho thân thể của con Yêu Lang kia trực tiếp bị đánh rơi xuống, máu me văng tung tóe.

Động tác của Tần Vấn Thiên không hề dừng lại, trực tiếp dùng đến thiên chuy bách luyện chi pháp, điên cuồng đánh về phía bầy Yêu Lang kia, mở ra một con đường cho Phàm Nhạc.

Phàm Nhạc chạy thẳng tới bên cạnh con cự lang bị ghim trên mặt đất kia, ba mũi tên vận sức chờ phát động nay đồng loạt xé gió bắn ra, cự lang còn định dùng lợi trảo che đầu, nhưng uy lực của mấy mũi tên bắn từ khoảng cách gần cuồng bạo đến cỡ nào chứ, thế là ngay cả cự trảo của nó cũng bị bắn nổ, sau đó mũi tên tinh thần cuối cùng cũng bắn thủng cái đầu sói khổng lồ của nó.

- Tuyệt lắm.



Tần Vấn Thiên vui vẻ mỉm cười, con cự lang kia chính là yêu thú cấp bốn, thực lực vượt xa cường giả Luân Mạch cảnh tầng hai, lại bị Phàm Nhạc giết chết tại chỗ, lúc này bóng dáng của tên mập mạp kia giống như đã trở nên cao lớn hơn rất nhiều.

- Grào...

Đúng lúc này lại có một tiếng sói tru vang lên khiến toàn bộ cánh rừng rúng động, chỉ thấy sau lưng bầy sói kia xuất hiện một thiếu niên da thú mặt mày lạnh như tiền, dưới chân của thiếu niên đó cũng là một con Yêu Lang khổng lồ.

Bên cạnh hắn là Âu Phong đang cười lạnh với Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc, giống như đang nhìn hai người chết.

- Không ngờ trong số tân sinh của học viện Đế Tinh lần này lại có được một người sở hữu huyết mạch chi lực.

Âu Phong nhìn Phàm Nhạc với vẻ khá bất ngờ.

Phàm Nhạc là người có huyết mạch chi lực.

- Là sức mạnh huyết mạch.

Tần Vấn Thiên nghĩ thầm trong lòng, hắn đi theo Hắc Bá bao năm nên đương nhiên biết rõ về sức mạnh huyết lực.

Người theo võ đạo kết nối với ngôi sao Võ Mệnh ngưng tụ ra được Tinh Hồn là dựa vào lực cảm giác, thiên phú và nghị lực, còn người sỡ hữu huyết mạch thì lại nhờ vào di truyền là nhiều, một số cường giả có được sức mạnh huyết mạch cường đại sẽ truyền sức mạnh này lại cho hậu nhân, ẩn giấu ở bên trong huyết mạch, có người có thể đánh thức được chúng, nhưng có người thì lại không thể, vậy cho nên có một số người cách mấy đời mới kích phát sức mạnh huyết mạch, còn có thể vì huyết mạch biến dị mà xuất hiện sức mạnh huyết mạch.

Hơn nữa, huyết mạch chi lực cũng có nhiều loại khác nhau, khiến năng lực võ tu có được cũng khác, huyết mạch chi lực của Phàm Nhạc hình như là loại khả năng chiến đấu có thể bùng lên thiêu cháy khiến hắn mạnh mẽ hơn.

- Xúi quẩy quá, giết nhầm mất rồi.

Phàm Nhạc thấp giọng mắng một tiếng, sau đó lập tức nhích tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, nói:

- Huyết mạch của ta là huyết mạch Đế Diễm, có thể thiêu đốt chiến lực, ta có thể rót huyết mạch Đế Diễm vào trong cơ thể ngươi, khiến cho huyết dịch của ngươi sôi trào trong một quãng thời gian ngắn, có được hiệu quả tăng cường chiến lực của huyết mạch Đế Diễm.

- Được.

Tần Vấn Thiên gật đầu, trong bàn tay Phàm Nhạc lập tức bùng lên huyết mạch chi lực, bàn tay của hắn hóa thành huyết chưởng, trực tiếp in dấu lên lưng của Tần Vấn Thiên.

Huyết mạch Đế Diễm chi lực rót vào trong cơ thể của Tần Vấn Thiên, nháy mắt Tần Vấn Thiên cảm giác máu trong người mình sôi sục lên, khí tức của hắn cũng bị kéo lên.

- Ầm!

Nhưng trong nháy mắt này, thân thể của Tần Vấn Thiên thoáng run lên một cái, trên người của hắn đột nhiên xuất hiện một cỗ khí tức khiến lòng người run sợ.

- Hửm?

Phàm Nhạc dường như phát hiện ra điều gì nên nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, sau đó hắn lập tức nhìn thấy thân thể của Tần Vấn Thiên run lên, mặt mày đỏ ngầu như sắp nhỏ ra cả máu, còn trên người hắn thì giống như xuất hiện một cỗ lực lượng tựa như hung thú hồng hoang, muốn cắn nuốt toàn bộ thân thể Tần Vấn Thiên.

- Chuyện gì thế này?

Phàm Nhạc hỏi thử.

- Không biết nữa, trong máu của ta có một cỗ lực lượng đang thôn phệ huyết mạch chi lực của ngươi, ta không thể khống chế được.

Thân thể của Tần Vấn Thiên ngày càng run dữ hơn.

- Mụ nội ngươi, huyết mạch đối kháng, như vậy cũng được sao?

Thịt mỡ trên mặt mập mạp run run, Tần Vấn Thiên cũng có sức mạnh huyết mạch, hơn nữa rất có thể huyết mạch này còn cao cấp hơn huyết mạch Đế Diễm của hắn nữa!

Phàm Nhạc hiểu rõ sức mạnh huyết mạch bình thường đều ẩn nấp bên trong cơ thể, chỉ khi nào gặp phải tình huống đặc biệt thì mới có thể xúc phát được nó, bên trong cơ thể của Tần Vấn Thiên rõ ràng cũng có sức mạnh huyết mạch đang ẩn nấp, chính bản thân Tần Vấn Thiên cũng không biết, đúng lúc bị huyết mạch Đế Diễm của hắn kéo ra.

Không biết lần này có thể kích phát hoàn toàn sức mạnh huyết mạch ở trong cơ thể của Tần Vấn Thiên ra không nữa, nếu như có thể thì sau này Tần Vấn Thiên có thể tùy ý sử dụng sức mạnh huyết mạch, còn nếu như không thể thì sức mạnh huyết mạch sẽ tiếp tục ẩn nấp!
Advertisement
';
Advertisement