Thái Cổ Thần Vương - Tần Vấn Thiên (Truyện FULL)

Lạc Vân Hải thật sự cảm thấy rất bất ngờ.

Tuy rằng thực lực mà Tần Vấn Thiên để lộ trước đó không tệ chút nào, nhưng Lạc Vân Hải căn bản không ngờ Tần Vấn Thiên có thể đánh bại cháu trai Lạc Thiên Thu của hắn.

Ngày xưa huynh trưởng Lạc Thiên Nhai của hắn có thiên tư cỡ nào, đi ra từ học viện Đế Tinh. Được Cửu Huyền cung coi trọng bồi dưỡng, đưa hắn vào trong nội cung của Cửu Huyền cung.

Lần này hắn phụng lệnh của Cửu Huyền cung và lời dặn dò của Lạc Thiên Nhai. Đến nước Sở này tham gia Quân Lâm yến, hắn phải xem Lạc Thiên Thu giành được hạng nhất, không cho phép thất bại.

Nếu như hắn mà lường trước Tần Vấn Thiên có chiến lực như thế thì lúc ấy cứ trực tiếp dùng lý do đến trễ để loại Tần Vấn Thiên cho rồi. Dù sau này Tần Vấn Thiên có đánh bại Tư Không Minh Nguyệt nhưng vẫn chỉ dùng kế sách phụ, dùng thủ đoạn dơ bẩn để đối phó Tần Vấn Thiên. Khiến cho hắn không thể nào phát huy được chiến lực, vì để Lạc Thiên Thu giành được hạng nhất, tất cả mọi cái giá đều xứng đáng.

Nhưng cuối cùng Tần Vấn Thiên lại đột phá, mở ra được luân mạch hoàn toàn mới, cướp được vị trí đứng đầu từ trong tay của Lạc Thiên Thu.

Hắn thật sự rất xem trọng thiên phú của Tần Vấn Thiên, hắn muốn dẫn Tần Vấn Thiên vào trong nội cung của Cửu Huyền cung, đáng tiếc Tần Vấn Thiên lại từ bỏ cơ hội này.

- Vạn chúng chú mục à?

Lạc Vân Hải nhìn thiếu niên trên đài, đúng là kẻ ngu xuẩn mà. Vì vinh quang ngắn ngủi phút chốc mà dám cãi lời của Cửu Huyền cung sao?

Hành vi như thế thật sự rất ngu xuẩn.

Phần lớn mọi người không biết điều Lạc Vân Hải đang nghĩ. Thậm chí chỉ có những người của các thế lực lớn mới biết rõ sự tồn tại của cường giả Cửu Huyền cung như Lạc Vân Hải.

Ánh mắt của họ dán chặt vào thiếu niên trên chiến đài, trên mặt đều mang theo vẻ kính nể lẫn chúc mừng. Tần Vấn Thiên của Tần phủ thành Thiên Ung, hắn đi đến cuối cùng, giành được vị trí đứng đầu trong Quân Lâm yến khi chỉ mới mười bảy tuổi, đây có thể nói là cực kỳ hiếm thấy trong lịch sử Quân Lâm yến.

Thiếu niên kia tên là Tần Vấn Thiên, Tần phủ, Tần Vấn Thiên.

Nụ cười của Tần Vấn Thiên vô cùng xán lạn và ấm áp như ánh mặt trời chiếu rọi. Hắn nhìn thấy các trưởng lão của học viện Đế Tinh đang mỉm cười, thấy Mạc Khuynh Thành đang giơ nắm đấm nhỏ lên với hắn, thấy vẻ chúc mừng trong mắt Mục Nhu. Thấy Phàm Nhạc mập mạp đang vui mừng hét vang, hắn thật sự rất vui vẻ, dù là hư vinh cũng được, kiêu ngạo cũng chẳng sao. Nói tóm lại, hắn không hề khiến những người quan tâm hắn thất vọng.

Cho nên hắn rất vui vẻ.

Nhưng hắn vui vẻ thì lại có kẻ bực dọc.

Có một cỗ sát ý cường đại vẫn một mực nhắm thẳng vào hắn. Tên thanh niên Nguyên Phủ cảnh bước lên chiến đài lại tiến lên một bước. Ầm vang một tiếng, nhấc lên một cơn sóng gió ngay trên chiến đài.

- Hửm?

Mọi người đang chìm đắm trong rung độn vì Tần Vấn Thiên giành được hạng nhất trong Quân Lâm yến đều giật mình. Họ chợt nhớ ra trước khi Tần Vấn Thiên đánh bại Lạc Thiên Thu thì có một người đã leo lên chiến đài.

- Quân Lâm yến đã chấm dứt, tới lúc phải tuyên bố kết quả rồi. Các hạ tự ý xông lên chiến đài Quân Lâm yến như thế là không thèm nể mặt hoàng gia nước Sở sao.

Cổ lão phía học viện Đế Tinh đứng dậy, lạnh lùng mở miệng hỏi. Ánh mắt của mọi người nhìn về phía Sở Thiên Kiêu đang ngồi trên long ỷ thanh ngọc, chỉ thấy Tư Không Minh Nguyệtk vẫn bình tĩnh ngồi im ở đó giống như những gì đang xảy ra chẳng liên quan gì tới hắn.

Sở Thiên Kiêu hắn không muốn bị kéo vào vũng nước đục này, đây là chuyện giữa học viện Đế Tinh và Cửu Huyền cung.

Lúc này Sở Thiên Kiêu đang nghĩ Tần Vấn Thiên cướp lấy vị trí đứng đầu của Quân Lâm yến như thế, Cửu Huyền cung sao có thể dung tha hắn được.

Không ai ngăn cản tên thanh niên trên chiến đài, thanh âm phía học viện Đế Tinh dường như bị hoàng thất lơ hẳn.

- Đồng môn tranh đấu mà lại ra tay tàn nhẫn như thế.

Thanh niên kia nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, lại bước ra thêm một bucớ nữa. Hắn giơ tay tung ra một quyền, sức mạnh khủng bố quay cuồng, Tần Vấn Thiên giơ Phương Thiên Họa Kích lên muốn ngăn cản, nhưng cỗ lực lượng đáng sợ kia đánh Phương Thiên Họa Kích suýt văng ra, thân thể Tần Vấn Thiên run lên dữ dội, liên tục lùi lại phía sau.

Lạc Thiên Thu và Tần Vấn Thiên đều là người của học viện Đế Tinh, cho nên có thể coi như là đồng môn.

Nhưng cái lý do đối phương nói ra đúng là nực cười. Tuy bọn họ là đồng môn, nhưng khi xưa Lạc Thiên Thu đối đãi với Tần Vấn Thiên như thế nào chứ? Bây giờ bị đánh bại thì lại giở trò mở miệng nói chuyện đồng môn, chẳng qua là lấy cớ để ra tay mà thôi.

- Đúng là to gan!

- Nực cười!

Rất nhiều người quát lớn. Mấy người Cố lão và Mạc Thương bên học viện Đế Tinh đều lục tục đạp không đi về phía chiến đài.

Nhưng tỏng nháy mắt này bọn họ chỉ thấy trên chiến đài xuất hiện thêm một đạo thân ảnh khác, chính là Lạc Vân Hải vẫn luôn đứng bên cạnh Sở Thiên Kiêu.

Hắn im lặng đứng đó, một cỗ khí thế bùng lên tận trời, cuốn phăng hư không, thân ảnh của mấy người Cố lão đều cứng lại giữa không trung, mặt mày tái nhợt.



- Các ngươi coi chiến đài của Quân Lâm yến là nơi nào thế hả?

Lạc Vân Hải bình tĩnh nói, lúc cỗ khí thể lăng thiên này bộc phát ra thì khắp hư không trở nên lặng ngắt như tờ. Tất cả mọi người giống như có thể cảm nhận được rõ ràng cỗ khí thế này khủng bố ra sao, nó đủ nghiền nát tất cả mọi thứ.

- Lạc Vân Hải!

Cố lão lạnh giọng nói:

- Lạc Thiên Thu thua chính là thua, Cửu Huyền cung các ngươi trả thù kiểu đó trước mặt mọi người có phải là đê tiện quá hay không.

- Lạc Vân Hải, hắn cũng họ Lạc, chẳng lẽ hắn là người thân của Lạc Thiên Thu sao?

Vẻ mặt của những người khác cứng lại.

- Yên tâm đi, ta chỉ giúp học viện Đế Tinh các ngươi dạy dỗ một kẻ tàn nhẫn không biết niệm tình đồng môn thôi chứ chẳng làm gì hắn đâu.

Giọng điệu của Lạc Vân Hải vẫn bình thản như trước.

Sự cố thế này khiến cho mọi người đều lộ ra vẻ khó hiểu.

Nước Sở đã từng tổ chức Quân Lâm yến rất nhiều lần, nhưng mấy năm gần đây Quân Lâm yến chưa từng có sự cố hay gian lận gì, cũng chẳng có ai rỗi hơi đi gây sự làm gì.

Nhưng hôm nay hình như thế cục này đã bị phá vỡ, có người muốn gây rối ở Quân Lâm yến.

Hơn nữa hoàng thất nước Sở lại ngoảnh mặt làm ngơ, giống như không hề nhìn thấy.

Sở Thiên Kiêu vẫn ngồi im ở đó, như thể hắn chỉ là một kẻ ngoài cuộc mà thôi.

- Cửu Huyền cung!

Có không ít người đã từng nghe nói về Cửu Huyền cung, không khỏi kinh hãi từng cơn. Hóa ra là thế, Lạc Thiên Thu cư nhiên là người của Cửu Huyền cung, như vậy thì trận Quân Lâm yến này e là đã được lên kế hoạch sẵn từ trước rồi.

Trước kia Quân Lâm yến không hề xảy ra sự cố nào là vì Quân Lâm yến lựa chọn nhân tài ở Quân Lâm yến, nên mới không có mâu thuẫn gì với Quân Lâm yến.

Nhưng lần này thì khác, lần này Cửu Huyền cung nhất định đòi lấy cho bằng được vị trí đứng đầu trong Quân Lâm yến, nhưng nào ngờ lại bị Tần Vấn Thiên phá hỏng.

- Chín người đứng đầu trong Quân Lâm yến đều lên đây cả đi.

Lạc Vân Hải bình tĩnh mở miệng. Chỉ một thoáng đám người Tư Không Minh Nguyệt, Lạc Thiên Thu, Sở Trần, Âu Thần đều bước lên chiến đài. Duy chỉ có Đệ Nhị Kiếm bị giết chết và Cô Tinh, Nhược Hoan là không có nghe theo lệnh của bọn chúng.

Hắn trực tiếp ra lệnh với Quân Lâm yến như thế khiến cho những người có mặt ở đây rung động dữ dội, giống như thế này mới cảm nhận được Cửu Huyền cung là nơi như thế nào.

- Cửu Huyền cung ta dõi theo Quân Lâm yến của nước Sở bao năm nay, mỗi năm Quân Lâm yến đều có vô số thiên tài kiệt xuất được mời tham gia Cửu Huyền cung của ta, đến đó tu hành. Năm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ rồi.

Lạc Vân Hải thản nhiên nói, giống như ngạo thị thiên địa. Cửu Huyền cung bọn họ đúng là có tư cách ngạo thị thiên hạ ở nước Sở này đúng là

Ở nơi này, bọn họ chính là vua, một ông vua không ngai.

- Hôm nay nhân cơ hội này ta cũng tuyên bố luôn, Sở Thiên Kiêu, Tiêu Luật đã là đệ tử của Cửu Huyền cung bọn ta.

Lạc Vân Hải thản nhiên mở miệng, tiếng nói quanh quẩn khắp nơi như đang tuyên cáo cho địa vị vương giả của bọn họ.

Thái tử nước Sở là Sở Thiên Kiêu và thái tử Tiêu Luật của nước Tuyết Vân đều là đệ tử của Cửu Huyền cung.

Đây là quốc vương tương lai của hai nước, nhưng đồng thời bọn họ vẫn còn một thân phận khác là đệ tử của Cửu Huyền cung.

- Lạc Thiên Thu cũng thế, hôm nay ta muốn hỏi Tư Không Minh Nguyệt, Sở Trần, Âu Thần, Hầu Thiết, các ngươi có nguyện ý gia nhập Cửu Huyền cung hay không?

Lạc Thiên Thu không thèm để ý đến sự kinh ngạc của mọi người, tiếp tục mở miệng hỏi. Mời đám kiệt xuất nhất của Quân Lâm yến gia nhập.

- Ta nguyện ý!

Tư Không Minh Nguyệt khom người gật đầu.

- Ta nguyện ý!

Sở Trần đồng ý.



- Ta nguyện ý!

Âu Thần đồng ý.

- Ta nguyện ý!

Hầu Thiết đồng ý.

Từng giọng nói đanh thép vang lên, thậm chí cả Sở Thiên Kiêu lẫn Tiêu Luật cũng bước xuống từ vị trí cao cao tại thượng kia đi tới chiến đài, giống như muốn chứng tỏ sự tôn trọng của mình đối với Cửu Huyền cung.

- Được lắm! Kể từ hôm nay các ngươi có thể tới Cửu Huyền cung bất cứ lúc nào. Đương nhiên, nếu như cac sngươi muốn lịch lãm ở bên ngoài vài năm thì Cửu Huyền cung cũng sẽ không nói gì, đây là quyền tự do của các ngươi.

Lạc Vân Hải cười nói:

- Lần Quân Lâm yến này lại có nhiều tài tuấn như thế đúng là việc đáng mừng. Mong rằng các ngươi sau này có thể giúp đỡ lẫn nhau, kính trọng đồng môn. Đừng có như những kẻ khác, ra tay độc ác với đồng môn như thế.

Lạc Vân Hải ám chỉ trắng trợn như thế khiến mọi người lại nhìn về phía Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên đứng đầu trong Quân Lâm yến nay lại bị Cửu Huyền cung bài xích, có vẻ cực kỳ cô đơn.

Hắn vốn nên là người chói mắt nhất, nhưng Cửu Huyền cung hình như lại cố ý hạ nhục hắn. Bởi vì hắn không làm theo điều mà Cửu Huyền cung muốn.

Cửu Huyền cung đã cho hắn cơ hội, nhưng Tần Vấn Thiên lại không nhận lấy.

Vẻ mặt của mấy người bên học viện Đế Tinh vô cùng khó coi. Bọn họ thật sự không ngờ Cửu Huyền cung lại chơi trò này. Giống như muốn thể hiện bản thân với tư thái vương giả làm cho Tần Vấn Thiên bị lu mờ.

Mà Cửu Huyền cung quả thật có đủ bản lĩnh này.

- Ầm!

Lại thêm một tiếng vang động trời phát ra, gió bụi bốc lên. Tên thanh niên Nguyên Phủ cảnh kia lại bước thêm một bước về phía Tần Vấn Thiên.

Cửu Huyền cung nói sẽ chẳng làm gì Tần Vấn Thiên, chỉ là giáo huấn một phen. Nhưng loại giáo huấn này sẽ có mức độ thế nào đây?

Phế bỏ tu vi của Tần Vấn Thiên à?

Cường giả của học viện Đế Tinh sao có thể bằng lòng, bọn họ đều bước ra. Nhưng tên Lạc Vân Hải kia lại bay lên trời, khí tức Nguyên Phủ cảnh đỉnh phong điên cuồng quét ngang thiên địa, khí thế kia khiến cho người ta sinh ra xúc động muốn thần phục.

Chỉ sợ vị kia của Mạc gia mà không ra, viện trưởng của học viện Đế Tinh không tới thì chẳng mấy ai có thể chống lại hắn được.

- Đây chính là sức mạnh của Cửu Huyền cung sao?

- Cường đại, bá đạo, vô lý.

Đây là thực lực! Trên đời này không có đúng hay sai, không có đạo lý gì cả, chỉ có thực lực mà thôi.

- Cửu Huyền cung làm việc, ai dám quấy rối.

Lạc Vân Hải hét lớn một tiếng, toàn bộ đất trời dường như đều yên tĩnh lại.

Đám người nhìn Lạc Vân Hải rồi lại nhìn Tần Vấn Thiên, không biết trong lòng đang nghĩ gì.

- Aiz, Cửu Huyền cung chỉ có chút tiền đồ ấy thôi sao?

Chỉ nghe trong đám người có tiếng thở dài vang lên. Thanh âm không lớn như lại như một cơn gió truyền vào tai của tất cả mọi người.

Trong đám người mênh mông tự động tách ra một con đường, một vị lão giả tóc bạc phơ khoan thai bước ra.

Lão giả ngẩng đầu nhìn bóng dáng cô đơn của thiếu niên trên chiến đái, nở nụ cười ấm áp.

- Nếu ngươi đã giành được hạng nhất trên Quân Lâm yến thì hôm nay ta sẽ cùng ngươi quân lâm thiên hạ!

Lời nói bình thản của lão giả như một cơn gió lốc gào vang bên tai mọi người.

Hôm nay ta sẽ cùng ngươi quân lâm thiên hạ!
Advertisement
';
Advertisement