Doanh thị nhất tộc giáng lâm làm cho Thần Thủ sơn trang đã trở thành tâm bão của Tiên Vực Nam Bộ. Tam tộc Nam Bộ tề tụ, đây chính là sự kiện cực kỳ hiếm thấy, chỉ có tuyệt học của Cổ Chi Đại Đế mới có thể có được sức hiệu triệu như vậy.
Không chỉ như thế, trong một thời gian kế tiếp, Thần Thủ sơn trang còn đón tiếp rất nhiều cường giả từ các thế lực khác tại Nam bộ Tiên Vực, ngoại trừ tam đại tộc mạnh nhất ra thì có thể nói là tất cả các thế lực Tiên Đế lớn còn lại cũng lần lượt cử cường giả đến đây.
Sau khi cường giả của Tử Đế, Đông Thánh Tiên Đế đến thì cường giả của Nam Hoàng thị cũng không tiếp tục ẩn tàng trong chỗ tối nữa mà mà trực tiếp hiện thân để hộ vệ cho Nam Hoàng Vân Hi. Tình hình của Thần Thủ sơn trang bây giờ có thể nói là thực sự quá hỗn loạn, lúc này đã không chỉ có đám cường giả hậu bối giáng lâm nữa mà còn có rất nhiều nhân vật cấp bậc Tiên Vương cũng lần lượt đến rồi. Ngoài ra còn có vô số cường giả từ một nơi bí mật gần đó nhìn chằm chằm vào, giám thị nhất cử nhất động bên trong Thần Thủ sơn trang.
Tình hình như vậy làm cho Tần Vấn Thiên rất là không vui, Khương Tử Dục để lộ tin tức này ra ngoài như vậy đã gây ra cục diện khó khăn như bây giờ, điều này khiến cho việc Tần Vấn Thiên muốn lấy được Thần chi thủ lại khó hơn không biết bao nhiêu lần rồi. Tần Vấn Thiên biết bây giờ Vũ Đế tất nhiên đã rõ ràng thế cục của Thần Thủ sơn trang nhưng lại chậm chạp không lộ diện chỉ vì chuyện bây giờ đã liên lụy đến tất cả các đại thế lực tại Tiên Vực Nam Bộ, cho dù thân là Tiên Đế cường giả cũng không thể không cẩn thận làm việc.
Một ngày này, Lô quản gia rốt cục thông báo là Vũ Đế đã trở về, sắp đi gặp mọi người.
Thần Thủ sơn trang một khu vực rộng bao la, trong tất cả các đình đài đều đầy bóng người, số lượng chừng có đến mấy trăm người và tất cả đều là cường giả tới từ các phương thế lực cường đại. Trong khi đó phía ngoài sơn trang còn có nhiều người hơn, bọn hắn thậm chí không có tư cách đặt chân vào sơn trang vì người trong sơn trang đều là môn nhân hoặc là siêu cấp cường giả của các đại thế lực tại Tiên Vực Nam Bộ, nhân vật tầm thường sao dám vào đây tranh đoạt?
Đám người Tần Vấn Thiên cùng Nam Hoàng Vân Hi ngồi ở trong một tòa đình đài, sau lưng bọn họ có cường giả Nam Hoàng thị thủ hộ.
- Nhiều người như vậy tại đây, có chút phiền phức.
Quân Mộng Trần nhìn thoáng qua đám cường giả xung quanh nói. Đội hình như vậy cực kỳ cường đại, cho dù Vũ Đế thật sự có Thần chi thủ và muốn giao riêng cho bọn hắn căn bản cũng là chuyện không thể nào. Nếu làm như vậy thì không thể nghi ngờ là sẽ đắc tội với tất cả các thế lực khác.
Tần Vấn Thiên đang ngồi ở đó thì đột nhiên cảm giác được có một tia khí tức rét lạnh rọi vào trên người, hắn đưa mắt nhìn nhìn qua thì thấy Tử Đạo Long đang nhìn mình. Tử Đạo Long này chính là huynh trưởng của Tử Đạo Dương, cũng là con trai của Tử Đế, là nhân vật cấp Tiên Vương.
- Ngươi cho rằng Nam Hoàng thị có thể che chở cho ngươi được bao lâu ?
Tử Đạo Long đạm mạc nói ra.
- Tử Đế ?
Tần Vấn Thiên khóe miệng lộ ra một tia cười châm chọc nói ra mà không có trực tiếp trả lời đối phương, điều này khiến cho thần sắc Tử Đạo Long lóe lên nói :
- Ngươi cười cái gì ?
- Ta cười Tử Đế là kẻ hữu danh vô thực.
Tần Vấn Thiên nhàn nhạt nói ra:
- Thủ phạm giết Tử Đạo Dương tất cả mọi người đều biết, đó là Ma Tà ở Vạn Ma đảo, tuy nhiên các ngươi lại không dám tới Vạn Ma đảo tìm Ma Tà báo thù, ngược lại đi tìm bắt ta làm dê thế tội, cho dù các ngươi có thể giết được ta thì bất quá cũng là một trò cười mà thôi.
- Không cần khích tướng ta, Ma Tà ta tự sẽ tru sát, về phần ngươi đồng dạng cũng không thể tha thứ.
Tử Đạo Long lạnh lùng uy hiếp nói.
- Tử Đạo Long, về sau ngươi tốt nhất là đừng tìm ai để khiêu chiến.
Tần Vấn Thiên không thèm để ý châm chọc nói:
- Ngươi mà khiêu chiến với người khác thì tất cả sợ là đều phải nhường ngươi vì nếu không cẩn thận đánh bại ngươi, sau đó ngươi không hiểu sao chết đi thì Tử Đế lại đi tìm người đánh bại ngươi để báo thù, cái đó thật sự là hết sức xui xẻo.
- Xì....
Quân Mộng Trần cười ra tiếng, Nam Hoàng Sanh Ca cũng hé miệng cười. Nghe Tần Vấn Thiên nói thì không ít người đều đưa mắt nhìn sang Tử Đạo Long. Trong việc này Tử Đế xác thực là không có gì hay ho nhưng bọn hắn nhưng cũng có thể hiểu được. Đây chính là Tử Đế cao cao tại thượng, con của hắn bị người giết, nhân vật cao ngạo như hắn sao có thể ngồi yên không đi tìm những người liên lụy trong đó mà giết đi. Đây chính là sự bá đạo của nhân vật cường quyền, không để ý tới lý lẽ vì ai bảo nắm đấm của hắn lớn.
- Ngươi tựa hồ đắc tội với không ít người, ta nghe bọn hắn nói, ngươi còn tu hành Thần chi thủ ?
Một thanh âm đột nhiên truyền đến, đó là Doanh Đằng đang ngồi ở một bên khác với đám đệ tử Doanh thị cổ tộc. Hắn phát hiện ra Tần Vấn Thiên rất có ý tứ vì Khương Tử Dục rồi người của Đông Thánh Đình và Tử Đế nữa đều có ân oán với Tần Vấn Thiên.
- Các hạ chỉ sợ cũng đã đắc tội với không ít người, chỉ là rất nhiều người không dám tìm tới ngươi thôi.
Tần Vấn Thiên tùy ý cười nói, hiếp yếu sợ mạnh vốn là thiên tính của con người, nếu như hắn là người dòng chính của Nam Hoàng thị thì đám môn nhân này còn dám tìm đến mình gây phiền phức sao? Lúc đó thì chỉ sợ ngay cả Tử Đế cũng sẽ cho mình chút ít mặt mũi, Tử Đạo Dương dù sao cũng không phải là do hắn giết.
- Tần huynh nói lời ấy có lý, không bằng ngươi gia nhập vào Khương thị nhất mạch ta đi, ta cam đoan những phiền toái kia sẽ do Khương thị nhất mạch ta thay Tần huynh giải quyết, như thế nào ?
Khương Tử Dục lại mở miệng nói. Khương Tử Dục này là nhân vật thần bí khó lường, nửa người nửa quỷ, cũng không giống địch nhân lại không giống bằng hữu, sự tình hắn làm đều làm cho người ta khó hiểu nhưng không thể nghi ngờ hắn là một nhân vật lợi hại. Tuy nhiên Tần Vấn Thiên cũng quả quyết là không có khả năng đi gia nhập vào Khương gia.
- Khương huynh có hảo ý, Tần mỗ xin tâm lĩnh chỉ là không có phúc tiếp nhận mà thôi.
Tần Vấn Thiên cười cự tuyệt nói, trong ngữ khí của hai người nói chuyện với nhau không có chút hỏa khí nào.
Khương Tử Dục giống như đã sớm biết được đáp án nên chỉ cười nhạt một tiếng rồi không nói gì.
Lúc này, đột nhiên hình như có một cỗ khí tức kỳ diệu hạ xuống rồi lập tức có một đạo thanh âm mờ mịt vang lên trong khắp mảnh không gian này.
- Chư vị đều là khách nhân đường xa mà đến, nếu đã đến thì vô luận là người nào đều mời vào sơn trang một chuyến, không cần khách khí.
Thanh âm này bao phủ trong một khu vực rộng lớn, cho dù là cách đó mấy trăm dặm thì mọi người đều có thể nghe được rõ ràng. Sau đó lại có thân ảnh từng vị cường giả hạ xuống, trên người ai nấy để lộ ra khí tức phi phàm, tất cả đều nhân vật cấp bậc Tiên Vương.
Đồng thời, phía ngoài sơn trang, rất nhiều người từ các thế lực tại Tiên Vực Nam Bộ cũng nhao nhao đi về phía sơn trang, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủn, trong Thần Thủ sơn trang đã xuất hiện vô số thân ảnh. Cũng may là sơn trang này cực kỳ rộng, khu vực đất trống kéo dài ra tận sơn mạch phương xa, đừng nói là số lượng người như vậy mà cho dù là mười vạn đại quân cũng có thể chứa được.
Giờ phút này, bên phe Khương gia có một đạo thân ảnh giáng lâm, lập tức tất cả người Khương đều nhao nhao đứng dậy cung kính hành lễ, tuy nhiên vị cường giả kia liền đưa mắt nhìn nhìn vào trên người Khương Tử Dục.
- Thúc tổ.
Khương Tử Dục mỉm cười hô nói.
- Tử Dục.
Vị cường giả của Khương gia này nhìn Khương Tử Dục khẽ gật đầu rồi truyền âm nói:
- Ta nghe nói ngươi lấy được tin tức này từ Nam Hoàng thị sau đó cố ý để lộ ra ngoài, vì sao lại muốn tận lực để tin tức này khuếch tán ra như vậy ?
- Thúc tổ, tuyệt học của Cổ Chi Đại Đế, ta không tin là Nam Hoàng thị không có lòng mơ ước đến. Nếu như bọn hắn đã biết tuyệt học ở chỗ này, chẳng lẽ trước kia chưa từng tới đây, nếu nói như vậy thì thúc tổ ngươi có tin được hay không ?
Khương Tử Dục cười trả lời nói mà vị thúc tổ của hắn cũng khẽ vuốt cằm không nói gì, như vậy chỉ có một khả năng, đó là quá trình thương lượng giữa Nam Hoàng thị cùng Vũ Đế chỉ sợ không đạt được kết quả gì.
- Ta nghĩ chắc là sau khi Tần Vấn Thiên xuất hiện thì Nam Hoàng thị mới nói cho hắn biết nơi tuyệt học hạ lạc vì Tần Vấn Thiên có tu hành một bộ phận của Thần chi thủ.
Khương Tử Dục tiếp tục truyền âm nói, nghe vậy vị thúc tổ của hắn không có nói gì thêm. Thần Thủ sơn trang gần Nam Hoàng thị hơn, nếu như Khương thị bọn họ đi tranh đoạt cùng Nam Hoàng thị thì khả năng đạt được Thần chi thủ của Nam Hoàng thị là cao hơn do vô luận là từ khoảng cách địa lý hay là từ việc Tần Vấn Thiên đã tu hành bộ phận của Thần chi thủ. Bởi vậy, một khi Khương Tử Dục tận lực làm lớn chuyện thì chuyện này sẽ không còn chỉ là sự tranh đoạt giữa Khương thị nhất mạch hắn cùng Nam Hoàng thị nữa rồi.
- Chư vị bằng hữu nhất định phải để ta đi mời từng người thì mới bằng lòng đi ra hay sao.
Đạo thanh âm mờ mịt kia lần thứ hai vang lên ? Lập tức trong hư vô có không ít tiếng cười cởi mở vang lên rồi có thêm mấy đạo thân ảnh giáng lâm, mọi người thậm chí nhìn không ra được thân pháp của bọn hắn như thế nào, không biết bọn hắn từ đâu mà đến.
Tất cả người Nam Hoàng thị bao gồm cả Nam Hoàng Vân Hi đều đứng dậy nhìn lấy nữ tử xuất hiện ở trước mắt. Nữ tử này trên người khoác phượng bào tôn quý, khí độ bất phàm, bộ dáng cao quý, có được khí tràng cường đại.
- Bái kiến Cô Hồng Thánh nữ.
Đám người Nam Hoàng thị có chút khom người hô. Nam Hoàng Cô Hồng chính là một trong các Thánh nữ thủ hộ cho đương kim Nữ Đế, hơn nữa nàng đã bước chân vào Tiên Đế cảnh giới, thực lực cường đại, ngoài ra nàng còn chính là tâm phúc của Nữ Đế, có rất nhiều chuyện Nữ Đế đều giao cho Thánh nữ thủ hộ của mình đi làm.
Cô Hồng Thánh nữ giáng lâm, chắc là do Nữ Đế bày mưu đặt kế rồi.
- Vân Hi.
Nam Hoàng Cô Hồng đưa mắt nhìn về phía Nam Hoàng Vân Hi, thần sắc bình tĩnh, nói:
- Gia tộc ban thưởng cho ngươi Tễ Nguyệt điện, ngươi phải cố gắng cho thật tốt.
- Vân Hi đã biết.
Nam Hoàng Vân Hi nhẹ nhàng gật đầu nói.
- Sanh Ca, chư vị thủ hộ Thánh nữ các ngươi cũng vậy, hảo hảo tận tụy thủ hộ cho nàng nhưng đồng dạng chớ có quên việc tu hành.
Nam Hoàng Cô Hồng vừa nhìn về phía đám người Nam Hoàng Sanh Ca dặn dò một tiếng. Nam Hoàng Sanh Ca gật đầu, Cô Hồng Tiên Đế trước mắt chính là tấm gương của nàng, cho dù là thủ hộ Thánh nữ nhưng vẫn có thể đặt chân vào Đế Cảnh, đi theo làm tả hữu cho Nữ Đế.
Thấy tình hình này, trong ánh mắt Tần Vấn Thiên hình như có vẻ suy tư. Nam Hoàng thị nói cho mình biết nơi tuyệt học hạ lạc, ngoại trừ việc hồi báo hắn ra thì hiển nhiên còn có dụng ý khác. Bất quá cái này cũng là điều bình thường, năm đó Nghệ Đế bằng đại công phạt chi thuật này quét ngang Tiên Vực nên có nào lực cường đại thế có thể buông bỏ được chứ ? Nam Hoàng thị cũng không ngoại lệ.
Không chỉ có Khương thị cùng Nam Hoàng thị, Doanh Thị Gia Tộc đồng dạng có Tiên Đế giáng lâm thì Tần Vấn Thiên còn nhìn thấy thân ảnh một vị quen thuộc, đó là Đông Thánh Tiên Đế cũng tự mình đến rồi.
Sau khi Đông Thánh Tiên Đế xuất hiện ở trước người Đông Thánh Đình thì thần sắc hắn vẫn bình tĩnh nhưng trong lúc lơ đãng đưa mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên bên này. Tần Vấn Thiên rõ ràng, trong lòng vị Đông Thánh Tiên Đế này chỉ sợ đang hận không thể trực tiếp đập chết chính mình nhưng Đông Thánh Tiên Đế hắn không thể không tự kiềm chế lại. Ở mặt ngoài Tần Vấn Thiên là người của Thiên Biến tiên môn, Tiên Đế không thể trực tiếp chen chân vào chiến đấu giữa hai thế lực lớn. Nếu Đông Thánh dám trực tiếp ra tay giết Tần Vấn Thiên thì Thiên Biến Đế Quân liền dám ra tay giết Đông Thánh Đình, đây là ước định của song phương.
Cách Đông Thánh Tiên Đế bên không xa có một vị Tiên Đế cường giả phi thường uy nghiêm xuất hiện. Vị cường giả này Tần Vấn Thiên đã nhìn thấy qua tại Cổ Đế chi thành, bất quá lúc đó hắn chỉ nhìn thấy tiên niệm của người này mà thôi, lần này thì mới gặp được bản tôn.
Tử Đế người này mặc trường bào màu tím, dáng người thon dài, trong đôi mắt để lộ ra tử quang nhàn nhạt, khí tức uy nghiêm cực nồng. Tử Đế hắn lần này tự mình đến mà không để thuộc hạ đến đây.
Ngoại trừ Tử Đế ra thì còn có mấy nhân vật cấp Tiên đế khác như Huyền Đế, Tiêu Đế cùng mấy vị Tiên Đế khu vực miền nam Tiên Vực tự mình giáng lâm. Cái này khiến cho Tần Vấn Thiên chân chính cảm nhận được tuyệt học Thần chi thủ hoàn chỉnh có được lực hấp dẫn như thế nào, có thể khiến cho nhân vật Tiên Đế các phương tự mình giá lâm.
- Vũ Đế, giá đỡ của ngươi thật là quá lớn chút đi.
Chỉ thấy Tử Đế uy nghiêm cực thịnh, nhàn nhạt mở miệng nói ra. Thanh âm của hắn vừa vang lên thì lập tức trong sơn trang có tiếng cười cởi mở truyền đến rồi từ bên trong có mấy đạo thân ảnh đi ra phía ngoài. Người đi đầu có bộ dáng tiên phong đạo cốt, đầu tóc bạc trắng, toàn thân có khí tức mờ mịt bao phủ, đó chính là Vũ Đế.
Vũ Đế này chính là nhân vật sống cùng thời với Cổ Chi Đại Đế Nghệ, chân chính là nhân vật đã sống không biết bao nhiêu năm tháng rồi.