Sau khi tất cả xong xuôi, đám người Nam Hoàng thị rời đi, nơi này chỉ còn lại có các chư vị thủ hộ Thánh nữ cùng các cường giả được Nam Hoàng thị phân công bảo vệ cho Nam Hoàng Vân Hi. Đương nhiên, nơi này còn có ba người khác là Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần cùng Luyện Ngục.
Cha mẹ của Nam Hoàng Vân Hi sau khi dặn dò một ít chuyện xong thì cũng rời đi. Sau khi Nam Hoàng Vân Hi trở thành truyền thừa Thánh nữ thì đã không còn chỉ là hòn ngọc quý trên tay bọn họ nữa mà đã trở thành kỳ vọng tương lai của Nam Hoàng thị, trở thành chủ nhân của Tễ Nguyệt cổ điện.
Nam Hoàng Vân Hi nhìn chư Thánh nữ nhân bên cạnh mỉm cười nói:
- Về sau Vân Hi còn phải dựa vào chư vị tỷ muội nhiều hơn.
- Vân Hi, ta sẽ tiếp tục cố gắng tu hành, ta sẽ không tụt lại phía sau ngươi.
Đối với sự thất bại trong việc tranh đoạt vị trí truyền thừa Thánh nữ, Nam Hoàng Ngạo Tuyết dường như vẫn canh cánh trong lòng. Nàng vốn là đệ nhất Thánh nữ, là người có thực lực mạnh nhất nhưng cuối cùng người có cảnh giới thấp nhất là Nam Hoàng Vân Hi lại trở thành truyền thừa Thánh nữ còn mình lại thất bại.
- Cái này thì Ngạo Tuyết tỷ phải cố gắng hơn nữa.
Nam Hoàng Vân Hi không thèm để ý cười nói, nhưng ở bên cạnh Tần Vấn Thiên lại có chút khó chịu đối với thái độ của Nam Hoàng Ngạo Tuyết. Người này đã thua mà ngữ khí vẫn còn dám ngông cuồng như vậy, nếu Nam Hoàng Vân Hi là người không có khí độ thì đại khái có thể có vô số loại thủ đoạn để làm cho Nam Hoàng Ngạo Tuyết không ngẩng đầu lên được.
- Vân Hi ngươi cũng không nên khách khí như vậy, về sau chư bọn tỷ muội đều phải nghe mệnh lệnh của ngươi, mong ngươi quan tâm nhiều hơn.
Nam Hoàng Sanh Ca ôn nhu cười nói, bộ dáng có tri thức hiểu lễ nghĩa hơn nhiều.
Thấy vậy Nam Hoàng Vân Hi hé miệng cười một tiếng rồi lập tức nói ra:
- Ta phải đi ra ngoài một chút, Sanh Ca ngươi đi theo giúp ta một chút đi.
- Dạ.
Nam Hoàng Sanh Ca mỉm cười gật đầu nói. Sau đó Nam Hoàng Vân Hi lại nhìn về phía mấy cường giả hộ vệ phân phó nói một tiếng, lập tức có ba vị cường giả lĩnh mệnh đi theo.
Làm xong những thứ này, Nam Hoàng Vân Hi cũng đi đến bên người Tần Vấn Thiên nói:
- Chúng ta xuất phát đi?
- Cứ như vậy trực tiếp bỏ đi a, ngươi vừa mới nhập chủ Tễ Nguyệt điện mà.
Tần Vấn Thiên nói.
- Việc của ta xong rồi, dù sao lúc này cũng nên bắt đầu làm việc của ngươi đi thôi.
Nam Hoàng Vân Hi cười một tiếng nói rồi đi ra, Nam Hoàng Sanh Ca cũng đi đến bên cạnh Tần Vấn Thiên nhìn hắn nháy nháy mắt sau đó đi theo sau lưng Nam Hoàng Vân Hi.
Tần Vấn Thiên nhún vai, nói: - Đi thôi.
Nói xong hắn và ba người Quân Mộng Trần cũng đuổi theo, chỉ có chư Thánh nữ nhân lưu lại thì ai nấy thần sắc đều đầy vẻ nghi nghờ, Nam Hoàng Vân Hi muốn giúp Tần Vấn Thiên làm cái gì ?
Hẳn là, lúc trước khi Tần Vấn Thiên trợ giúp Nam Hoàng Vân Hi trong việc chiếm lấy vị trí truyền thừa Thánh nữ thì hai người đã từng có một thỏa thuận nào đó? Trong lòng các nàng dù rất ngạc nhiên nhưng cũng không có cách nào biết được sự thật vì Nam Hoàng Vân Hi chỉ mang theo Nam Hoàng Sanh Ca đi.
- Ngạo Tuyết tỷ về sau cũng không nên ăn nói như thế đối với Vân Hi, dù sao chúng ta bây giờ đều là hộ vệ cho Vân Hi. Nếu ngươi cứ như vậy thì trong trường hợp Vân Hi cố ý nhằm vào ngươi, tài nguyên tu luyện của Nam Hoàng thị chỉ sợ là sẽ không đến được với ngươi đâu, ngươi nên cố gắng tu hành thì hơn.
Nam Hoàng Thanh Nhược nhìn Nam Hoàng Ngạo Tuyết cười nói rồi cũng không đợi Nam Hoàng Ngạo Tuyết đáp lại mà liền quay người bỏ đi.
- Việc thay đổi thân phận cũng không dễ dàng như vậy nhưng mà được làm vua thua làm giặc, qua vô số đời rồi, Nam Hoàng thị đều sàng lọc tuyển chọn tinh anh như thế, nếu đã bại thì nên chấp nhận sự thật đi, không nên quên những vết xe đổ.
Thanh âm của Nam Hoàng Thanh Nhược truyền đến làm cho Nam Hoàng Ngạo Tuyết nhíu mày còn các thánh nữ khác thì trong lòng đều thầm cảm thán.
Nam Hoàng Thanh Nhược nói không sai, thay đổi thân phận đương nhiên không dễ nhưng ai bảo các nàng là kẻ thất bại chứ, thân phận thủ hộ thánh nữ bản thân nó cũng là một sự khảo nghiệm.
Trên đường đi trong Nam Hoàng tiên thành đang có một nhóm người khí chất phi phàm dạo bước khiến cho không ít người bị thu hút sự chú ý, trong đám người này thì ai nấy đều không tầm thường, nam tử thì tuấn tú, nữ tử thì xinh đẹp, làm cho người ta nhìn thấy mà xao lòng.
- Chúng ta đi đâu đây?
Tần Vấn Thiên hỏi.
- Khu vực phía nam Tiên Vực có một nơi tên là Thần Thủ sơn trang, chủ nhân sơn trang là một vị Tiên Đế có tiễn thuật siêu tuyệt, danh hào của hắn là Vũ Đế. Vị Vũ Đế này rất ít khi hỏi đến việc trong Tiên Vực mà thường một mình tu hành, hắn cũng thường xuyên rời khỏi Tiên Vực đi thăm các nơi, có vẻ rất thần bí, phảng phất như người không tranh quyền thế vậy. Sơn trang này cũng thu nhận không ít môn nhân, đặc biệt là vị Vũ Đế này tuy có dạy bảo không ít người có thiên phú xuất chúng về tiễn thuật nhưng lại không thu đệ tử. Theo đó đã có rất nhiều người thụ ân huệ của hắn, tất cả mọi người tại khu vực Tiên Vực này đều cho rằng Vũ Đế là một người hiền lành nhưng vì tu vi của hắn rất cường đại nên tự nhiên cũng có ít người dám quấy rầy sự thanh tu của hắn.
Nam Hoàng Vân Hi chậm rãi mở miệng nói :
- Lần này nơi chúng ta đi chính là Thần Thủ sơn trang.
- Thần Thủ sơn trang...
Tần Vấn Thiên thì thào nói nhỏ một tiếng, Thần chi thủ, Thần Thủ sơn trang, đây thật sự là sự trùng hợp sao? Xem ra cũng không phải là như thế, Thần Thủ sơn trang và vị Vũ Đế này chỉ sợ cũng có quan hệ không đơn giản cùng Cổ Đế Nghệ.
Nam Hoàng Sanh Ca nghe hai người nói chuyện thì hơi nghi hoặc một chút rồi đưa mắt nhìn nhìn Tần Vấn Thiên cùng Nam Hoàng Vân Hi mà thầm nghĩ bọn họ muốn đi Thần Thủ sơn trang làm cái gì đây?
Bất quá Tần Vấn Thiên lại nghe được rõ ràng, chỉ sợ là tuyệt học Thần chi thủ hoàn chỉnh đang ở ngay tại Thần Thủ sơn trang.
- Phượng Tổ có nói cho ta biết, mọi người đều cho rằng Nghệ Đế chỉ am hiểu Thần chi thủ bởi vì Thần chi thủ có thể diễn hóa ra ngàn vạn năng lực khiến các năng lực khác của Dịch Đế đều bị lu mờ đi mà trên thực tế, tại thời điểm Dịch Đế còn trẻ thì tiễn thuật của hắn đã phi thường lợi hại rồi.
Nam Hoàng Vân Hi truyền âm nói với Tần Vấn Thiên, nghe được vậy thì hai mắt Tần Vấn Thiên sáng lên. Phượng Tổ không hổ là lão quái vật đã sống vô số năm, cái gì cũng biết, bất quá cái này chỉ sợ là có liên quan đến việc năm đó Dịch Đế sinh sống tại khu vực phía nam Tiên Vực.
Lúc này, ở một địa phương cách Tần Vấn Thiên cùng Nam Hoàng Vân Hi mấy trăm dặm địa, bên trong một cái khách sạn Nam Hoàng tiên thành có một đạo thân ảnh tuấn dật phi phàm đang ngồi xếp bằng, hai mắt của hắn nhắm chặt, hai lỗ tai dựng thẳng đứng dường như đang có một cỗ lực lượng vô hình từ trong hai lỗ tai của hắn tràn ra hóa thành sóng âm mà có thể nghe được thanh âm bát phương.
Thậm chí, ở bên tai hắn còn có kim sắc phật quang phù văn mơ hồ lập loè, sau đó thân ảnh này mở hai mắt ra, bên trong để lộ ra một vòng dị sắc, trong ánh mắt thâm thúy thần bí còn mang theo một tia tiếu dung.
- Thần chi thủ, Thần Thủ sơn trang; Dịch Đế, Vũ Đế, thật không nghĩ tới a.
Thanh niên này thì thào nói nhỏ rồi lập tức lại hô nói:
- Người đâu.
Hắn vừa dứt lời, lập tức có một bóng người hạ xuống trong sân nhìn thanh niên nói:
- Dục thiếu.
Nguyên lai thanh niên này chính là thanh niên thiên kiêu Khương Tử Dục thuộc Khương thị nhất tộc, một trong tam đại cổ thị tộc tại Nam Hoàng thị. Hắn đã từng giao phong với Tần Vấn Thiên mà không rơi vào hạ phong, có thể nói là nhân vật có chiến lực cường đại và thần bí khó lường.
- Thông tri cho gia tộc biết, Vũ Đế có quan hệ với Dịch Đế, tại Thần Thủ sơn trang rất có khả năng có tuyệt học của Dịch Đế.
Khương Tử Dục khóe miệng nhếch lên rồi nở nụ cười thản nhiên nói.
- Dạ.
Vị cường giả kia ánh mắt sáng lên có chút kinh ngạc, tin tức như vậy mà Dục thiếu cũng có thể có được, xem ra Khương Tử Dục này cực kỳ lợi hại khiến cho trong lòng hắn run lên. Bây giờ tại Khương thị nhất mạch, trong đám thiên kiêu có tu vi Tiên Đài, người có thể sánh vai cùng Dục thiếu này không có mấy. Khương Tử Dục có thể nói là nhân vật kiệt xuất nhất của Khương gia trong vòng mấy trăm năm nay, tương lai tất thành châu báu.
Rất nhiều người chỉ biết là ánh mắt Khương Tử Dục lợi hại mà lại không biết lỗ tai của hắn đồng dạng cực kỳ lợi hại. Lực lượng của Phật môn tuyệt học do Khương thị nhất mạch truyền thừa lại nên cũng chỉ có người nhà họ Khương mới tự mình biết được sự lợi hại của nó.
Vị cường giả kia chuẩn bị rời đi thì lại thấy Khương Tử Dục gọi lại nói:
- Chờ chút đã.
- Dục thiếu còn có gì phân phó ?
Người kia hỏi thì lại thấy trên mặt Khương Tử Dục xuất hiện nụ cười thần bí nói tiếp:
- Thay mặt ta thông báo đến người của tứ đại thế lực và bắt bọn hắn trả giá cap một chút khi trao đổi tin tức tình báo này. Nhớ kỹ, giá nhất định phải cao, tuy nhiên sau đó lại tung tin ra cho tất cả các đại thế lực khác.
Vị cường giả kia hai mắt sáng lên, vẻ mặt mờ mịt có chút không hiểu Khương Tử Dục vì sao phải làm như thế.
- Cứ theo ta phân phó đi làm là được.
Khương Tử Dục phất phất tay ý nói chuyện này hắn đã quyết định, cứ đi chấp hành là được.
- Dạ.
Người kia lui ra vì đã rõ ràng nên làm như thế nào rồi. Khương Tử Dục làm việc thật đúng là hung ác, làm như vậy thì chỉ sợ rất nhiều đại thế lực tại Nam Bộ sẽ có động tác lớn một phen, thậm chí sẽ còn khiến tất cả các thế lực tại khu vực Nam Bộ Tiên Vực liên luỵ vào, thí dụ như thế lực của Tử Đế hay thế lực của Đông Thánh Tiên Đế.
...
Vùng đất phía nam Tiên Vực là khu vực có diện tích bao la vô tận nhưng chỉ do tam đại cổ lão thị tộc phân chia ảnh hưởng với nhau, ba thị tộc này bao gồm Nam Hoàng thị, Khương thị cùng Doanh thị, mỗi nhà chiếm cứ một phương, ai nấy đều có phạm vi thế lực riêng của mình. Ngoài ra có một điểm đáng nói khác là cho dù các khu vực không bị các thế lực như Nam Hoàng thị cùng Khương thị trực tiếp quản hạt nhưng lấy vị trí bọn hắn làm trung tâm, vô số địa phương bát ngát xung quanh đều bị bọn họ ảnh hưởng nên trên thực tế đều xem như thuộc về phạm vi thế lực của bọn hắn, nơi đó bọn hắn có được quyền khống chế cực mạnh.
Trong tam đại thế lực này thì Doanh thị có phạm vi thế lực ảnh hưởng là rộng lớn nhất.
Đương nhiên, ngoại trừ tam đại thế lực này ra thì còn có không ít nhân vật Tiên Đế khác cũng có ảnh hưởng rất mạnh đối với thế lực chung quanh lực, xuống chút nữa chính là rất nhiều cường giả cấp Tiên Vương cũng mở ra tông môn thế lực và bọn hắn đồng dạng cũng không ngừng tranh phong với nhau.
Thần Thủ sơn trang ở gần phạm vi thế lực của Nam Hoàng thị bất quá sự khống chế của tam đại cổ tộc đối với các khu vực cũng không đồng đều và mạnh mẽ, ngoài ra còn có thêm một vị Tiên Đế Vũ Đế tại đây nên thế lực của Nam Hoàng thị cũng không có chân chính với tới đây.
Nơi này ngoại trừ Thần Thủ sơn trang có lực ảnh hưởng lớn nhất ra thì còn có không ít thế lực của các Tiên Vương nên khung cảnh có chút phồn hoa.
Đám người Tần Vấn Thiên mượn một cái Tiên binh ngự không mà đi, Tiên binh này có tốc độ cực nhanh, nó chính là một cái khôi lỗi Phượng Hoàng sống động như thật vậy. Con khôi lỗi Phượng Hoàng này có giá trị không nhỏ vì nó chính là thần binh có cấp bậc Tiên Vương và không chỉ có năng lực ngự không phi hành mà còn có thể tiến hành công thủ nữa. Sau khi Nam Hoàng Vân Hi trở thành truyền thừa Thánh nữ thì được gia tộc ban cho cái này.
- Tiên Vực thật đúng là rộng lớn, chúng ta cần bao lâu thời gian nữa mới có thể đến được a.
Quân Mộng Trần mở miệng hỏi, đây là khu vực thuộc về Nam Hoàng thị, bọn họ mượn nhờ lực lượng cường đại của Tiên binh mà cũng phải đi rất mất nhiều thời gian rồi.
- Nhìn địa đồ thì cũng không lâu nữa đâu, đại khái trong thời gian một ngày nữa là có thể đến nơi.
Nam Hoàng Vân Hi nói rồi nàng quay đầu lại nhìn thoáng qua Tần Vấn Thiên lúc này đang nhắm mắt tu hành mà thầm nghĩ, gia hỏa này thật đúng là tên cuồng tu luyện. Đúng vậy, thiên tài cũng cần phải cố gắng, nếu không thì cho dù thiên phú có cao hơn thì thành tựu cuối cùng cũng có hạn.
Bởi vì mọi người một mực chạy đi nên đám người Nam Hoàng Vân Hi cũng không biết, bây giờ đã có một số thế lực cực kỳ cường đại cũng đang cùng bọn hắn đi về phía cùng một cái phương hướng, thẳng tiến đến phương hướng Thần Thủ sơn trang.
Điểm này đúng là rất bất ngờ, vô luận là Nam Hoàng Vân Hi hay là Tần Vấn Thiên cũng sẽ không ngờ tới việc Khương Tử Dục có được Phật môn Thần thông Thần nhĩ có thể nghe được thanh âm ngoài ngàn dặm, hơn nữa, Khương Tử Dục hiển nhiên đã nhìn chằm chằm vào bọn họ, kiên nhẫn chờ đợi thời điểm bọn hắn ra khỏi Nam Hoàng thị!