Thời gian từ lúc diễn ra việc tranh đoạt vị trí truyền thừa Thánh nữ của Nam Hoàng thị đã qua được một tháng, trong thời gian này Tần Vấn Thiên chủ yếu đi du lịch tại Nam Hoàng tiên thành, toà cổ thành cổ lão uy nghiêm đã làm cho hắn được mở rộng tầm mắt.
Bất quá có một điều làm cho Tần Vấn Thiên có chút buồn bực là Nam Hoàng Vân Hi ở tại tổ địa vẫn chậm chạp chưa đi ra. Hắn vẫn mong chờ thông tin về tuyệt học Thần chi thủ của Nghệ Đế, hắn mới tu hành Thần chi thủ ở trình độ nhập môn mà đã mạnh mẽ như vậy, nếu có thể có được tuyệt học hoàn chỉnh của Cổ Chi Đại Đế thì lực công kích có thể càng đáng sợ hơn.
Tại Nam Hoàng thị, đám người Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần cùng Luyện Ngục đang dạo bước về phía một quần thể kiến trúc uy nghiêm cổ lão và chọn một tòa nhà để đi đến. Không bao lâu sau mọi người liền đi đến nơi này, vừa đến mọi người đã nghe thấy trong viện có tiếng đàn du dương vọng ra, thanh âm êm tai động lòng người. Có một thị nữ nhìn thấy đám người Tần Vấn Thiên đi đến thì mỉm cười nói:
- Tiểu thư nói nếu Tần công tử đến rồi thì có thể trực tiếp đi vào, không cần bẩm báo.
- Đa tạ.
Tần Vấn Thiên nhìn thị nữ cười một tiếng rồi lập tức theo tiếng đàn đi vào trong nội viện, đi vào một chỗ phong cảnh ưu nhã thì thấy có một cô gái xinh đẹp đang ngồi ở trên một hòn hòn giả sơn phía trước hồ nước đánh đàn. Tiếng đàn hay, người đẹp, phong cảnh như vẽ làm cho người ta lọt vào trong đó không cách nào tự kềm chế được bản thân.
Lúc này, tiếng đàn đột nhiên dừng lại, Tần Vấn Thiên khen nói :
- Sanh Ca tiểu thư không chỉ có thư hoạ nhất tuyệt, cầm nghệ cũng cực kỳ cao siêu.
Nguyên lai nữ tử này chính là Nam Hoàng thị Thánh nữ Nam Hoàng Sanh Ca. Ngày trước sau khi cuộc chiến tranh đoạt truyền thừa Thánh nữ kết thúc thì mọi người cũng không ở lại hưởng dụng Tiên yến mà liền đều cáo từ rời đi. Bọn hắn thân là người hộ chiến bảo vệ Thánh nữ nhưng lại không thể đoạt được vị trí truyền thừa Thánh nữ nên không muốn ở lại lâu và cũng không muốn ở lại Nam Hoàng thị làm khách. Duy chỉ có Tần Vấn Thiên muốn chờ Nam Hoàng Vân Hi nên còn ở lại Nam Hoàng thị. Lúc Nam Hoàng Vân Hi không ở đây thì đều do Nam Hoàng Sanh Ca phụ trách tiếp đãi Tần Vấn Thiên.
Nam Hoàng Sanh Ca là người huệ chất lan tâm, ưu nhã thông minh, có tri thức hiểu lễ nghĩa khiến người ta cảm thấy rất dễ dàng thân cận. Bất quá Tần Vấn Thiên cũng không có ngồi đợi tại Nam Hoàng thị cả ngày mà chỉ ngẫu nhiên thi thoảng đến chơi còn phần lớn thời gian đều ở bên trong Nam Hoàng tiên thành.
- Đều là bàng môn tả đạo mà thôi, Tần công tử quá khen rồi.
Nam Hoàng Sanh Ca mỉm cười nói.
- Ta mặc dù không có ở Nam Hoàng thị được mấy ngày nhưng biết Sanh Ca tiểu thư ngươi không chỉ có cầm họa siêu tuyệt mà thổi địch thổi tiêu cũng đều ưu nhã dễ nghe, bên ngoài Võ đạo đồng dạng cũng làm cho người ta phải khâm phục.
Tần Vấn Thiên từ đáy lòng khen nói, có thể có được thành tựu như vậy trong lĩnh vực âm nhạc cho thấy Nam Hoàng Sanh Ca rất có thiên phú. Ngày đó lực lượng của nàng và Nam Hoàng Vân Hi là ngang nhau, nếu không phải là Khổng Diệp bị bại vào trong tay hắn thì Nam Hoàng Sanh Ca cùng Nam Hoàng Vân Hi ai có thể thắng được vẫn là chuyện không thể biết được.
- Sanh Ca tiểu thư lại giễu cợt ta.
Tần Vấn Thiên nhún vai nói :
- Nói chung thời gian truyền thừa Thánh nữ ở lại trong tổ địa thường bao lâu, đã hơn một tháng rồi đó.
- Tần công tử thực sự là một ngày không gặp như là ba năm.
Nam Hoàng Sanh Ca ôn nhu cười nói:
- Bất quá, hẳn là sẽ không quá lâu đâu, Tần công tử rất nhanh liền có thể nhìn thấy Vân Hi.
Nam Hoàng Sanh Ca đang nghĩ, Tần Vấn Thiên một mực không bỏ đi là do muốn gặp Nam Hoàng Vân Hi, chắc hẳn hai người có tình cảm với nhau. Tuy nhiên khi thấy được vẻ mặt nàng giống như cười mà không phải cười, Tần Vấn Thiên nói:
- Sanh Ca tiểu thư ngươi chớ suy nghĩ lung tung, ta và Vân Hi thật sự có chuyện.
- Ta suy nghĩ cái gì đâu?
Nam Hoàng Sanh Ca lông mi chớp chớp nói khiến Tần Vấn Thiên im lặng lắc đầu, Nam Hoàng thị Sanh Ca này vốn mỹ lệ như vẽ vậy, bây giờ còn mang theo vài phần hoạt bát, lực sát thương đúng là rất mạnh.
Nhìn thấy Tần Vấn Thiên im lặng, Nam Hoàng Sanh Ca cười nói:
- Nói đến, Thánh nữ Nam Hoàng thị ta rất ít khi đi lại bên ngoài, phần lớn thời gian đều sinh hoạt tại trong Nam Hoàng tiên thành, bởi vậy những nhân vật thiên kiêu mà chúng ta có thể nhận biết được ngoại trừ trong Nam Hoàng tiên thành ra thì đại khái chỉ còn tại Cổ Đế chi thành. Vân Hi và ngươi chính là gặp nhau tại Cổ Đế chi thành, nếu như ta nhận biết ngươi trước thì ngươi có đến đây hộ chiến cho ta hay không ?
- Sanh Ca tiểu thư mỹ lệ ưu nhã, nếu trước đó đã là bằng hữu của ta thì ta tự nhiên là không có khả năng cự tuyệt rồi.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Vậy ta cám ơn nhiều.
Nam Hoàng Sanh Ca cười yếu ớt nói, tựa hồ đối với câu trả lời của Tần Vấn Thiên có chút hài lòng.
Tại thời điểm Tần Vấn Thiên cùng Nam Hoàng Sanh Ca nói chuyện, bên ngoài Nam Hoàng thị uy nghiêm có thật nhiều thân ảnh đồng thời giáng lâm. Những thân ảnh này tựa hồ đến từ các phương khác nhau nên chia làm từng cái trận doanh rồi bọn hắn trực tiếp đi về phía đại môn Nam Hoàng thị, ai nấy thần sắc đều cực kỳ trang nghiêm, tựa hồ như có việc mà phải đến Nam Hoàng thị.
Phía ngoài Nam Hoàng thị lập tức có thủ vệ xuất hiện ngăn cản lại.
- Chư vị là người phương nào ?
Có người mở miệng hỏi, những người này đều có khí chất bất phàm, tựa hồ đều là nhân vật không tầm thường.
- Là môn hạ của Tử Đế.
Trong đó có một người mở miệng nói ra khiến cho đám thủ vệ ai nấy thần sắc đại biến. Tử Đế là một vị Tiên Đế phi thường cường đại mà những người này lại là môn hạ của Tử Đế.
- Môn hạ của Đông Thánh Tiên Đế.
Lại có một người thanh niên mở miệng nói, ánh mắt của hắn sắc bén nhìn chăm chú về phía trước khiến cho đám thủ vệ cảm thấy một chút không bình thường. Thanh danh của Đông Thánh Tiên Đế mặc dù không có lớn như Tử Đế nhưng cũng là một vị Tiên Đế cường giả, mở Đông Thánh tiên môn, thống ngự một phương.
- Chúng ta là môn nhân của Huyền Đế.
Lại có người mở miệng nói ra.
- Môn nhân của Tiêu Đế.
Lại có một phương cường giả mở miệng nói ra khiến các thủ vệ động dung. Trước mắt lại có môn hạ của bốn vị Tiên Đế đến đây bái kiến, đây cũng không phải là việc nhỏ.
- Chư vị để cho ta vào thông báo.
Một tên thủ vệ mở miệng nói ra rồi lập tức đi vào trong Nam Hoàng thị, những người bên ngoài vẫn kiên nhẫn chờ đợi, bộ dáng cũng không sốt ruột.
Không qua bao lâu sau liền có một nhóm cường giả đi đến đây, bọn hắn đưa mắt nhìn quét qua chư vị môn nhân của các Tiên Đế. Thực lực của đám môn nhân này cũng không phải là rất mạnh, hiển nhiên cũng không phải là muốn nhắm vào Nam Hoàng thị mà đến, nếu muốn nhằm vào Nam Hoàng thị thì sợ là cả bốn vị Tiên Đế phải tự mình đến mới đủ phân lượng.
- Ra mắt Nam Hoàng thị tiền bối.
Đám người mới tới cũng khá là khách khí nhìn về phía cường giả Nam Hoàng thị khẽ khom người nói.
- Chư vị tuấn kiệt xin mời.
Cường giả Nam Hoàng thị cũng không hỏi cái gì mà trực tiếp mời đám người đi vào, vô luận những người này có mục đích gì thì chí ít Nam Hoàng thị hắn phải làm đủ cấp bậc lễ nghĩa.
- Phân phó người, chuẩn bị tốt Tiên yến.
Có người phân phó nói rồi một đoàn người đi về phía bên trong Nam Hoàng thị mà đến.
Nam Hoàng thị là thế lực cường đại, hiệu suất làm việc rất cao, trong chốc lát đã chuẩn bị xong Tiên yến, mọi người ngồi xuống rồi một vị quản sự Nam Hoàng thị đưa mắt nhìn đám người đối diện nâng ly rượu mời và hỏi:
- Không biết các vị tuấn kiệt đến Nam Hoàng thị ta là có chuyện gì ?
- Tiền bối, xin hỏi Tần Vấn Thiên có còn ở tại Nam Hoàng thị ?
Một vị môn hạ của Tử Đế mở miệng hỏi khiến ánh mắt cường giả Nam Hoàng thị sáng lên, những người này là vì Tần Vấn Thiên mà tới.
- Ta không rõ ràng lắm, Tần công tử là khách nhân cr Nam Hoàng thị ta, có lẽ vẫn ở tại đây, chư vị tìm hắn là có chuyện gì sao ?
Có người đáp lại nói.
- Không dối gạt tiền bối, Tần Vấn Thiên cùng cái chết của Thiếu chủ ta có quan hệ, chúng ta muốn dẫn hắn trở về.
Môn hạ của Tử Đế nói ra lời này khiến cường giả Nam Hoàng thị cau mày lại và rồi lại nhìn về phía những người khác hỏi:
- Chư vị thì có mục đích gì?
- Tần Vấn Thiên tru sát mấy trăm đệ tử của Đông Thánh tiên môn ta, cừu hận rất sâu.
- Tần Vấn Thiên hắn giết chết đệ đệ Huyền Tinh của ta.
Con trai Huyền Đế là Huyền Dương tự mình đến đây nói.
Từng đạo từng đạo thanh âm vang lên khiến cho cường giả Nam Hoàng thị chau mày. Những người này đồng thời giáng lâm đến đây hỏi tội muốn bắt Tần Vấn Thiên. Sao lại có sự trùng hợp như vậy chứ, huống hồ Tiên Vực sao mà to lớn, cho dù đối với nhân vật Tiên Đế mà nói cũng cực kỳ bao la, không thể nào tất cả mọi người đều biết Tần Vấn Thiên đang ở phương nào.
Chỉ có một cách giải thích đó là đã có người thông báo cho bọn hắn việc Tần Vấn Thiên đang ở tại Nam Hoàng thị, đồng thời thông tri cho tất cả đại cường địch của Tần Vấn Thiên. Như vậy người này hiển nhiên hiểu rất rõ Tần Vấn Thiên.
Cường giả Nam Hoàng thị lập tức rõ ràng, có người muốn hại Tần Vấn Thiên mà người đó có khả năng chính là một trong những người tháng trước đã tham gia cuộc chiến tranh đoạt truyền thừa tổ địa.
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhìn cường giả Nam Hoàng thị nhưng vị cường giả Nam Hoàng thị kia lại đưa mắt nhìn một người bên cạnh, hỏi:
- Tần Vấn Thiên hiện tại có ở trong tộc hay không ?
- Đang ở chỗ Sanh Ca tiểu thư.
Có người thấp giọng nói ra.
- Ngươi đi mời Tần Vấn Thiên tới đây một chuyến.
Cường giả dặn dò một người, người này gật đầu rời đi và cũng không lâu lắm sau đó, trong nội viện của Nam Hoàng Sanh Ca, Tần Vấn Thiên đã liền biết được việc cường giả tứ đại thế lực giáng lâm. Trong con ngươi của hắn hiện lên một đạo lãnh mang, thấp giọng nói:
- Xem ra là trong trận chiến tranh đoạt truyền thừa Thánh nữ kia Tần mỗ đã đắc tội với người rồi.
- Thật là hèn hạ, thủ đoạn như vậy cũng nghĩ ra được.
Quân Mộng Trần khó chịu nói ra.
Nam Hoàng Sanh Ca lông mày cũng nhíu lại, lập tức nói:
- Yên tâm đi, Nam Hoàng thị sẽ không biết giao người ra đâu, ta cùng đi với ngươi nhìn xem.
- Đa tạ.
Tần Vấn Thiên rõ ràng Nam Hoàng Sanh Ca có hảo ý, Nam Hoàng Sanh Ca không thèm để ý cười cười rồi một đoàn người cùng một chỗ mà đi. Cũng không lâu lắm sau đó, đám người Tần Vấn Thiên cùng Nam Hoàng Sanh Ca đã đi tới chỗ yến hội và còn thấy được mấy vị người quen.
- Tần Vấn Thiên.
Huyền Dương phản ứng nhanh nhất, hắn bật đứng dậy, ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú vào Tần Vấn Thiên. Trong khi đó ở bên cạnh hắn, con gái Tiêu Đế là Tiêu Lãnh Nguyệt đồng dạng đưa đôi mắt đẹp lạnh lùng nhìn về phía Nam Hoàng Sanh Ca bên cạnh Tần Vấn Thiên. Trong lòng nàng thầm mắng, xem ra Tần Vấn Thiên này cuộc sống rất vui vẻ, bên người xưa nay không thiếu mỹ nữ, Nam Hoàng Sanh Ca này sắc đẹp cũng không kém gì Nam Hoàng Vân Hi, cực kỳ xinh đẹp.
- Chư vị ngàn dặm xa xôi mà đến, thực sự là vất vả.
Tần Vấn Thiên nhìn lướt qua đám người ánh mắt lạnh lùng nói, khi ánh mắt của hắn dừng lại trên người một vị thanh niên thì người này cũng đưa mắt nhìn lạnh lùng nhìn lại, hai bên phong mang lấp lóe.
- Nguyên lai, cảnh giới của ngươi lại thấp như vậy.
Tần Vấn Thiên nhìn thanh niên đối diện mở miệng nói ra, khóe miệng nhếch lên lộ ra vẻ châm chọc. Người này chính là con trai của Đông Thánh Tiên Đế, là Đông Thánh Đình.
Trong ánh mắt của Đông Thánh Đình hiện lên một đạo hàn quang, nói:
- Tu vi của ngươi là Tiên Đài nhất trọng, dám nói cảnh giới của ta thấp ?
- Năm đó khi ngươi cao cao tại thượng ở trên bầu trời quan sát ta, ta có cảnh giới gì ? Là đê giai Thiên Tượng, còn bây giờ thì sao?
Tần Vấn Thiên cười lạnh nói :
- Huống hồ, ngươi mặc dù có cảnh giới mạnh hơn ta một chút nhưng mà ta còn thực sự không để ngươi, con trai của Đông Thánh lão cẩu vào mắt.
- Oanh.
Thanh âm của Tần Vấn Thiên vừa vang lên thì một cỗ sát ý từ trên người Đông Thánh Đình cực kỳ rét lạnh bộc phát ra.
Tuy nhiên Tần Vấn Thiên vẫn không thèm để ý chút nào mà đưa mắt nhìn đối phương, nếu là có khả năng, hắn hận không thể đánh chết Đông Thánh Đình ngay tại chỗ này.
Ngày đó khi Đông Thánh Tiên Đế không thèm để ý đến tính mệnh thương sinh tại thế giới nhỏ bé Tần Vấn Thiên đã thề, sẽ nhổ tận gốc Đông Thánh tiên môn!