Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
- Hắn chính là Tần Vấn Thiên.
Cường giả Tinh Hà công hội nhìn bóng người Tần Vấn Thiên, nói:
- Năm đó hắn cũng chỉ là mượn thế lực của người khác, hiện tại có thể thế nào, có gì đáng sợ chứ.
Khóe miệng của tên cường giả thế lực bá chủ Đại Hạ khẽ co giật, người Tinh Hà công hội không sợ Tần Vấn Thiên, nhưng người Đại Hạ hoàng triều bọn họ lại biết Tần Vấn Thiên đáng sợ tới nhường nào.
Chỉ có điều, lúc này Tần Vấn Thiên lại không để ý tới bọn họ, vẫn may hắn tới kịp lúc, đám người Thanh Mị tiên tử quả thực ở đây, nhưng lại không thấy Dược Hoàng và Khuynh Thành đâu, chỉ có điều nhìn thấy các bằng hữu đều ổn, hắn cuối cùng cũng gỡ được mối lo trong lòng.
- Nhược Hoan tỷ.
Tần Vấn Thiên nhìn Nhược Hoan cười nói, sau đó vừa nhìn về phía những người khác kêu:
- Thanh Mị tiền bối, Âu Dương, Bàn Tử, Vân Mộng, Bạch Lộc Di... Ta đã trở về.
- Biết trở về là tốt rồi.
Nhược Hoan vừa cười vừa nói, mắt hồng hồng, nhìn thấy được thần sắc của nàng, Tần Vấn Thiên bước lên một bước, đi tới bên cạnh Nhược Hoan nói:
- Sư tỷ, tỷ phải chịu uỷ khuất rồi, sư phụ không có ở đây sao?
- Ta và Thanh Mị tiền bối ở cùng một chỗ, sư phụ và những người ở Đế Tinh học viện không phải là mục tiêu lớn, chắc hẳn là không có người nào để ý tới, ta cũng không biết ở đâu.
Nhược Hoan lắc đầu nói.
- Ừm.
Tần Vấn Thiên gật đầu, nhìn thấy được mọi người có thể tập trung lại một chỗ, trong lòng hắn cũng có chút vui vẻ.
- Lão đại, ngươi trở lại bằng cách nào vậy?
Phàm Nhạc Bàn Tử tràn ngập nghi vấn, thật quá thần kỳ rồi.
- Ta vốn cũng dự định trở về một chuyến, vừa lúc gặp được người Trượng Kiếm tông, biết các ngươi gặp phải nguy hiểm.
Tần Vấn Thiên nói:
- Chuyện này nói sau, trước mắt giải quyết chính sự đã.
- Được.
Mọi người đều gật đầu, chỉ thấy ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn về phía minh chủ Thiên Tuyệt Minh, đôi mắt kia hiện lên các tia sáng sắc bén lạnh lùng đến cực điểm.
- Lời ngươi nói lúc nãy, ta không nghe rõ, nói lại lần nữa xem.
Giọng nói của Tần Vấn Thiên lạnh giá, đám người Thiên Tuyệt Minh sắc mặt khó coi, minh chủ nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Tần Vấn Thiên, chúng ta cũng là bất đắc dĩ, Tinh Hà công hội uy ép thiên hạ, ai dám không theo, phản kháng chỉ có con đường chết, hiện tại nếu ngươi đã trở về, Thiên Tuyệt Minh ta cam tâm tình nguyện rút khỏi trận chiến đấu này.
- Rút khỏi?
Tần Vấn Thiên cười to, nộ khí ngất trời:
- Thiên Tuyệt Minh muốn thuận theo thời thế, trở thành kẻ phản bội tiêu diệt thế lực hoàng tộc Đại Hạ của ta, hiện tại nhìn thấy ta lại muốn rút lui hay không?
- Thực sự vô liêm sỉ.
Thần sắc điện chủ Huyền Âm điện cũng lạnh lùng, mở miệng nói:
- Bất đắc dĩ sao? Cứ cho rằng Tinh Hà công hội có thế lực lớn nên bản thân các ngươi muốn rời đi, vậy ai có thể ngăn cản các ngươi, nói vậy chỉ có thể xem như là các ngươi tham sống sợ chết, nhưng hiện tại, lại là phản bội trắng trợn, ngươi bán đứng chúng ta cho Tinh Hà công hội, hại chết các huynh đệ ra ngoài điều tra, muốn dùng mạng chúng ta tới tranh công để không bị Tinh Hà công hội ghen ghét ghi hận, đây là thuận theo thời thế sao? Là bất đắc dĩ sao?
Sắc mặt minh chủ Thiên Tuyệt Minh khó xử, biến đổi không ngừng, nói:
- Tần Vấn Thiên, Tinh Hà công hội đã thống nhất thiên hạ, rất nhiều ý niệm tiên nhân Dược Hoàng cốc hiện thân, bọn họ có một mệnh lệnh loại bỏ tất cả, cảnh cáo những tiên nhân kia không nên xen vào việc của người khác, thế lực như vậy chúng ta sao có thể chống lại được? Cho dù ngươi có trở về, cũng làm sao có thể chống lại được chứ?
- Sau đó thì sao?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói.
- Ngươi căn bản không thể thay đổi được cục diện của thế giới này, nếu như có cường giả Tiên cảnh giúp đỡ, lại dẫn bọn họ rời khỏi thế giới này, không cần lại tham gia vào trận đấu này nữa, cũng không cần đắc tội Tinh Hà công hội, để tránh khỏi bị bọn họ truy sát.
Minh chủ Thiên Tuyệt Minh khuyên nhủ:
- Tất cả đều đã được quyết định, ngươi không thể xoay chuyển trời đất.
- Tiên sao?
Tần Vấn Thiên nhìn minh chủ Thiên Tuyệt Minh, một uy thế khủng khiếp từ trên người hắn phóng cuốn ra, tiên quang lập lòe, phóng xạ phát ra, toàn thân hắn dường như khoác thêm hào quang, chói lòa vô tận, trong nháy mắt bao phủ tất cả mảnh không gian này, mọi người nhìn trên người Tần Vấn Thiên không ngừng phóng ra vòng tiên quang, tim chợt đập mạnh. Giọng nói của minh chủ Thiên Tuyệt Minh ngừng lại, sắc mặt trắng bệch, những người Tinh Hà công hội cũng lộ ra thần sắc khó coi.
Tiên? Không ngờ người thanh niên này lại là tiên.
- Ta chính là tiên.
Tần Vấn Thiên nhìn minh chủ Thiên Tuyệt Minh, ngạo nghễ nói:
- Tất cả những điều này chỉ là mới bắt đầu mà thôi.
- Cho dù ngươi là tiên cũng không có khả năng chống lại được Tinh Hà công hội.
Sắc mặt minh chủ Thiên Tuyệt Minh trắng bệch, hắn hình như còn muốn ra ám thị với bản thân rằng sự lựa chọn của hắn là không sai.
- Tự trấn an bản thân mình sao?
Tần Vấn Thiên nhìn hắn nói:
- Ta không muốn chứng minh với ngươi cái gì, chỉ muốn nói rằng, Thiên Tuyệt Minh sẽ vì ngươi mà bị chôn vùi.
- Là ta ra quyết định, ngươi cần gì giận chó đánh mèo tới toàn bộ Thiên Tuyệt Minh, hãy xem như nể chút tình xưa nghĩa cũ, buông tha cho Thiên Tuyệt Minh.
Thân thể Minh chủ Thiên Tuyệt Minh run rẩy.
- Tình nghĩa? Lúc các ngươi lựa chọn làm kẻ phản bội, có từng nghĩ đến chuyện tình nghĩa hay không? Bọn họ, tất cả những người đứng sau lưng ngươi, hiển nhiên đều đã có lập trường kiên định ủng hộ trận lần làm phản này. Nếu như ta không xuất hiện, không hề nghi ngờ gì bọn họ sẽ giơ đồ đao lên xông về phía những người bên cạnh ta, những trưởng bối, bằng hữu, người thân của ta. Hiện tại ngươi nói cho ta biết, bọn họ là vô tội sao?
Trên người Tần Vấn Thiên có kiếm khí cuồn cuộn, lộ ra sát ý ngập trời. Thân thể minh chủ Thiên Tuyệt Minh khẽ run lên, sắc mặt các cường gia Thiên Tuyệt Minh phía sau hắn cũng tái nhợt.
- Thuận theo thời thế, ta không có làm sai. Cho dù hôm nay Thiên Tuyệt Minh diệt vong, chỉ là thời vận chưa tới mà thôi. Ta thấy ngươi vừa bước vào Tiên Đài trở về hạ giới, nhưng ngươi thành tiên chưa bao lâu, dựa vào cảnh giới của ngươi, vẫn sẽ bị Tinh Hà công hội huỷ diệt, đây là ông trời muốn tiêu diệt Thiên Tuyệt Minh ta.
Minh chủ Thiên Tuyệt Minh nhìn về phía hư không, hắn không phục, nhưng thời vận chưa tới, hắn không thể làm gì được.
- Nói không sai.
Lúc này, một giọng nói đột nhiên từ trên trời cao vang vọng xuống. Cường giả Tinh Hà công hội giống như chết đi sống lại.
- Ta bảo đảm, Thiên Tuyệt Minh sẽ không bị tiêu diệt, còn bọn họ hôm nay sẽ bỏ mạng tại đây.
Một giọng nói truyền đến. Rất nhanh, trên hư không xuất hiện một vị tồn tại Tiên Đài trên thân thể được tiên quang bao quanh, toàn thân hắn có ánh sáng lập lòe, không ai bì nổi, đó chính là nhân vật cảnh giới Tiên Đài nhị trọng cường đại, hắn có tướng mạo uy nghiêm, thoạt nhìn khoảng bốn năm mươi tuổi gì đó, không giận vẫn lộ ra vẻ uy nghiêm, hắn từ trong không trung quan sát xuống phía dưới, ánh mắt giống như nhìn con kiến hôi.
- Tần Vấn Thiên, không nghĩ tới ngươi lại xuất hiện nhanh như vậy, ngược lại cũng bớt chút việc, bắt ngươi trở lại phục mệnh, ta cũng không cần phải lần theo tung tích của lão nhân Dược Hoàng kia và thê tử của ngươi nữa.
Ánh mắt của cường giả Tiên Đài rơi trên người Tần Vấn Thiên, Dược Hoàng lão nhân kia ngược lại trốn rất kỹ, không chỉ có người thế giới căn bản không tìm được, mà đến hắn tự thân xuất mã cũng không thể tìm thấy được, không biết trốn ở góc nào rồi.
- Ngươi ngăn cản được ta sao?
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía hư không.
- Ngươi dám giết một người, ta sẽ khiến cho những bằng hữu thân nhân này của ngươi sống không bằng chết.
Cường giả đứng chắp tay trong hư không, ngạo nghễ nói, sắc mặt Thanh Mị tiên tử lập tức trở nên khó coi, nàng không nghĩ tới sẽ gặp phải cường giả Tiên Đài xuất hiện. Lần này thảm rồi.
- Trời không diệt ta.
Minh chủ Thiên Tuyệt Minh cười như điên, nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Ta đã từng nói, ta thuận theo đại thế thì có chỗ nào sai. Tần Vấn Thiên, ngươi không thoát khỏi kiếp nạn này đâu.
Tinh Hà công hội cùng với những người truy sát đều thở phào nhẹ nhõm, trên người bọn họ đều đầy mồ hôi lạnh, nhưng giờ phút này, bọn họ đều lộ ra vẻ tươi cười, tất cả đều kết thúc rồi, thật đúng là kinh tâm động phách, lúc trên người Tần Vấn Thiên có vòng tiên quang phóng ra, bọn họ cho rằng mình gần như tuyệt vọng, chết chắc rồi, không nghĩ tới mọi chuyện thay đổi không thể đoán trước được, cường giả Tiên Đài của Tinh Hà công hội đã đến.
- Ngươi thật là lạc quan.
Tần Vấn Thiên nhìn minh chủ Thiên Tuyệt Minh, hắn vung bàn tay lên, một đạo tiên quang chém qua, phụt một tiếng, máu tươi phóng ra, minh chủ Thiên Tuyệt Minh kêu thảm một tiếng.
- Ngươi điên rồi sao?
Minh chủ Thiên Tuyệt Minh giận dữ hét:
- Ngươi không thể vì Thanh Mị tiên tử bọn họ mà cầu xin tha mạng hay sao.
- Ngươi đã chọc giận ta.
Trong hư không, cường giả Tiên Đài ngạo nghễ mở miệng, uy áp trên người hắn phóng về phía khoảng không bên dưới.
- Ngươi mong hắn cứu ngươi sao?
Tần Vấn Thiên chỉ về phía cường giả Tiên Đài trong hư không, ánh mắt lại nhìn minh chủ Thiên Tuyệt Minh, nói:
- Ngươi nhìn cho rõ ràng đi.
Vừa dứt lời, thân thể Tần Vấn Thiên phóng lên cao, đối diện với cường giả Tiên Đài trong hư không, trên người hắn có uy lực Thánh Tiên Đài phóng ra một cách hoàn mỹ, một bước đạp ở trên trên hư không, tiên quang trên người cường giả cảnh giới Tiên Đài nhị trọng dường như cũng bị áp chế, cuối cùng thu lại vào bên trong, hắn chỉ cảm thấy Tiên Đài của mình chấn động mạnh mẽ, hình như có một tiên uy kinh người trực tiếp hạ xuống Tiên Đài của hắn, đây là uy áp của Tiên Đài cao giai.
- Làm sao có thể?
Sắc mặt hắn biến hóa, khí thế trên người cuồng bạo phát ra.
- Ầm!
Lại là một tiếng kinh thiên động địa vang lên, trong hư không, cường giả Tiên Đài của Tinh Hà công hội cũng điên cuồng run rẩy, dường như muốn vỡ nát rơi xuống vậy, uy lực Thánh Tiên Đài trên người Tần Vấn cuồng bạo phóng ra. Người hắn còn chưa tới, dường như có một tòa Tiên Đài như ẩn như hiện, đã ép cho cường giả Tinh Hà công hội phải thở dốc.
Các cường giả cảnh giới thấp bị cường giả cảnh giới cao áp chế, một tích tắc này, sắc mặt của nhân vật Tiên Đài Tinh Hà công hội trắng bệch.
- Phụt...
Một thanh Phương Thiên Họa Kích mạnh mẽ đâm tới, hiện ra lực lượng hủy diệt kinh người, toàn thế giới dường như đều chỉ còn lại một kích này. Giờ phút này, cường giả Tiên Đài nhị trọng của Tinh Hà công hội càng không dám chống lại, thân thể hắn lui về phía sau, không dám chiến đấu.
- Ầm ầm ầm!
Phương Thiên Họa Kích tăng vọt, từ trong tay Tần Vấn Thiên bay ra, từng ánh sáng hủy diệt trực tiếp xuyên qua thân thể đối phương, trong nháy mắt hủy diệt Tiên Đài, phá huỷ cơ hội sống sót của đối phương, toàn thân người kia run rẩy kịch liệt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, ngón tay chỉ về phía hắn, nói:
- Ngươi, ngươi... làm sao có thể!
Vừa dứt lời, những tiếng động cực lớn ầm ầm kéo đến, thân thể của hắn trực tiếp nổ tung bị hủy diệt rơi xuống, hồn phi phách tán, từ bá đạo hạ xuống đến hủy diệt tử vong lại chỉ trong một thời gian ngắn như vậy.
- Thình thịch, thình thịch...
Đám người phía dưới cảm thấy tim đập rộn lên, sắc mặt của minh chủ Thiên Tuyệt Minh trắng bệch như tờ giấy, sắc mặt những người Tinh Hà công hội như tro tàn, Tần Vấn Thiên chỉ dùng thời gian ngắn, lại khiến cho bọn họ từ hi vọng nhìn thấy được tuyệt vọng.
Một khắc này, bọn họ từ thiên đường trực tiếp rơi xuống địa ngục.
Bóng dáng Tần Vấn Thiên lóe lên, lại trở lại phía trước minh chủ Thiên Tuyệt Minh nói:
- Trời không diệt ngươi?
Trên mặt minh chủ Thiên Tuyệt Minh cắt không còn giọt máu, hắn bất chợt cảm thấy mình thật không có làm sai sao? Sự lựa chọn của hắn là đúng sao?
- Không cần tìm lý do bao biện cho sự vô sỉ của mình, nếu hôm nay ngươi không tạo phản, Thiên Tuyệt Minh sẽ trở thành một trong những bá chủ của toàn bộ thế giới căn bản. Nhưng hiện tại, chỉ có hủy diệt!
Giọng nói của Tần Vấn Thiên vang vọng thiên địa, vang vọng ở trong đầu Thiên Tuyệt Minh minh chủ, khiến cho linh hồn hắn chấn động, sau một khắc, bàn tay của Tần Vấn Thiên vung lên, kiếm chém xuống, giết chết!