Thái Cổ Thần Vương - Tần Vấn Thiên (Truyện FULL)

 

 

 

 

 

 

Cường giả xếp hạng trước mười trên Đăng Tiên bảng hiện thân, rất dễ tạo ra oanh động, mọi người lập tức đều chú ý tới. Huống hồ Tiêu Lãnh Nguyệt không chỉ là cường giả top 10 trên Đăng Tiên bảng, mà còn là một vị mỹ nữ tuyệt sắc, mức độ chú ý liền sẽ càng cao . 

 

Có điều lại không người dám chủ động bắt chuyện, bởi đám thanh niên bên cạnh Tiêu Lãnh Nguyệt có mấy người cũng là cường giả trên Đăng Tiên bảng giả, hơn nữa xếp hạng so với Kỷ Lam Sơn đang chiến đấu chỉ cao chứ không thấp. 

 

- Tên Kỷ Lam Sơn này mà cũng dám tự thân sáng lập tông môn, tự rước lấy nhục . 

 

Lúc này chợt thấy một thanh niên trong đó thản nhiên nói, giọng điệu có vẻ khinh thường Diệt Thần cung, dù lời này nghe rất chói tai, nhưng trên thực tế Diệt Thần cung chỉ có mỗi cung chủ Kỷ Lam Sơn là cường giả có tên trên Đăng Tiên bảng, ở trước mặt thế lực như Tiêu Môn quả thực không cách nào so sánh . 

 

- Chẳng qua trận pháp gia hỏa này đúng thật không yếu, thế mà chỉ có cảnh giới Thiên Tượng tầng thứ bảy . 

 

Có một người đưa mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên, thần sắc lộ vẻ rất hứng thú . 

 

- Lãnh Nguyệt, ngươi có hứng thú với người này? 

 

Thanh niên bên cạnh thấy Tiêu Lãnh Nguyệt nhìn sang bên kia bèn hỏi. 

 

Tiêu Lãnh Nguyệt thần sắc bình tĩnh, trong đôi mắt đẹp không có gợn sóng, chỉ lặng lẽ quan sát đại chiến phía trước, bình tĩnh nói: 

 

- Cứ xem xem thế nào cái đã . 

 

Mấy người khẽ gật đầu, đều bồi cùng Tiêu Lãnh Nguyệt quan chiến, chiến đấu phía trước vẫn đang tiếp diễn, Tần Vấn Thiên càng chiến càng hăng, không hề có vẻ rơi xuống hạ phong, trận uy ngập trời, cuồng bạo đến cực điểm. Trái lại cường giả Diệt Thần cung, ngoại trừ Kỷ Lam Sơn có thể chính diện chống lại công kích từ trận pháp ra, những cường giả khác đều có vẻ luống cuống tay chân, chiến đấu mà cứ tiếp diễn thế này, sợ rằng bọn hắn không cách nào đương cự với Tần Vấn Thiên quá lâu. 

 

- Kỷ Lam Sơn, ngươi đủ chưa . 

 

- Đúng vào lúc này, một tên thanh niên bên cạnh Tiêu Lãnh Nguyệt hai tay vòng trước ngực, nhàn nhạt mở miệng nói. Thân thể Kỷ Lam Sơn lập tức lui ra sau, ngưng lại chiến đấu, cường giả Diệt Thần cung cũng dồn dập triệt thoái ra sau, Tần Vấn Thiên liền thuận thế ngừng tay, chiến đấu cuồng bạo đột nhiên lắng xuống. 

 

Ánh mắt Kỷ Lam Sơn trông hướng đám người Tiêu Lãnh Nguyệt, thần sắc hắn có phần có coi, trận chiến này, rất mất mặt. 

 

- Đối phó người mới chẳng những không bắt được, còn thương đến người mình, Kỷ Lam Sơn, nếu ta là ngươi chắc đã tiếp tục sống ở chỗ này . 

 

Thanh niên hai tay ôm ở trước ngực kia cười nhạt nói, giọng điệu lộ ra mấy phần châm chọc. 



 

Kỷ Lam Sơn ánh mắt bén nhọn, nhìn chằm chằm người nói chuyện, lạnh nhạt nói: 

 

- Liên quan gì tới ngươi . 

 

- Đương nhiên không liên quan, người mất mặt cũng đâu phải ta . 

 

Người kia nhàn nhạt đáp. 

 

Tiêu Lãnh Nguyệt chuyển mắt nhìn về phía Kỷ Lam Sơn, mở miệng nói: 

 

- Các ngươi rời khỏi đây đi. 

 

Kỷ Lam Sơn thoáng nhìn Tiêu Lãnh Nguyệt, dù hắn là cường giả trên Đăng Tiên bảng, nhưng hiển nhiên không khả năng đương cự nổi đám người Tiêu Lãnh Nguyệt, trong đôi mắt chớp qua một mạt phẫn nộ, quét về phía Tần Vấn Thiên nói: 

 

- Chuyện hôm nay Kỷ Lam Sơn ta nhớ kỹ . 

 

- Ngươi tính kéo hết người Diệt Thần cung tới đối phó ta ? 

 

Tần Vấn Thiên lành lạnh đáp, ý châm chọc trong đó mặc ai đều có thể nghe ra được, Diệt Thần cung đối phó một kẻ Thiên Tượng tầng thứ bảy, vậy mà cần kéo ra hết toàn bộ cường giả của Diệt Thần cung. 

 

- Rút lui . 

 

Kỷ Lam Sơn không mặt mũi nào tiếp tục ở lại đây nữa, hạ lệnh rời đi, lập tức mấy vị cường giả Diệt Thần cung nhao nhao lấp lóe mà đi. 

 

- Chó nhà có tang . 

 

Chỉ nghe thanh âm non nớt của Tiểu Hỗn Đản truyền ra, lập tức khiến sắc mặt chúng cường giả Diệt Thần cung chuẩn bị rời đi đen lại, hận không thể ăn tươi nuốt sống con yêu thú kia. 

 

Thân hình Tần Vấn Thiên huyễn hóa lại như thường, quần áo trên người lưu động từng luồng tinh quang, đây là thần binh y sam, co dãn mười phần, có thể tùy ý khuếch trương, chẳng qua hắn vẫn lấy ra một bộ trường bào từ trong giới chỉ trữ vật, khoác lên thân, tròng mắt quay sang trông hướng Tiêu Lãnh Nguyệt. 

 

- Nữ nhân này đẹp thật. 

 

Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm khen một tiếng, 

 

Tiêu Lãnh Nguyệt không hổ là mỹ nhân hiếm thấy, hơn nữa cực có khí chất, vóc dáng cong cong hoàn mỹ tuy mê người, nhưng cỗ khí chất kia lại khiến người không sinh ra tà niệm, không dám tùy tiện khinh nhờn, đôi mắt nàng rất đẹp, vừa khéo cũng nhìn về phía Tần Vấn Thiên, phảng phất như có thể câu đi hồn phách người đối diện. 



 

- Thực lực trận pháp của ngươi rất không sai, hơn nữa chiến lực bản thân hẳn cũng rất mạnh, chỉ là cảnh giới tương đối thấp, nếu không nhờ vào trận pháp, e rằng đã chịu thiệt trước mặt Kỷ Lam Sơn. 

 

Bước chân Tiêu Lãnh Nguyệt tiến về phía trước, nhịp bước cực ưu nhã khiến người nhìn mà mê say. 

 

Đôi mắt một mực đặt trên thân Tần Vấn Thiên, nói với Tần Vấn Thiên: 

 

- Nếu các ngươi đều là người mới tới Cổ Đế chi thành, không ngại gia nhập chúng ta, Tiêu Môn ta đủ để bảo hộ các ngươi, nếu các ngươi gia nhập, Kỷ Lam Sơn tuyệt không dám quấy rối . 

 

- Tiêu Lãnh Nguyệt cánh nhiên chủ động mời hắn gia nhập, xem ra là coi trọng năng lực của hắn . 

 

Có người lộ vẻ kinh ngạc, mỹ nữ mời, rất khó cự tuyệt a. 

 

- Chậc chậc, ta đều không có được đãi ngộ như thế. 

 

Thanh niên hai tay ôm ở trước ngực kia thấp giọng nói . 

 

- Lãnh Nguyệt coi trọng trận pháp của hắn à? Nhưng Cổ Đế chi thành rốt cục vẫn phải nói chuyện dựa vào thực lực, trận pháp chung quy là tiểu đạo . 

 

Một thanh niên cao ngạo cạnh đó nhàn nhạt mở miệng, ngữ khí có mấy phần lãnh đạm. 

 

- Tiêu Môn . 

 

Tần Vấn Thiên nhớ tới tư liệu trong ngọc giản, Tiêu Môn tựa hồ chính là tông môn do con gái Tiêu Đế Tiêu Lãnh Nguyệt sáng lập, mỹ nữ trước mắt hẳn là Tiêu Lãnh Nguyệt, một trong tam mỹ. 

 

Trước đó nữ tử kia nói qua Tiêu Lãnh Nguyệt vì bị Thanh Nhi vượt trên bảng xếp hạng nên một mực muốn tìm Thanh Nhi chiến một trận nhằm chứng minh bản thân, bởi vậy Tần Vấn Thiên mới phá lệ lưu tâm tin tức về Tiêu Lãnh Nguyệt. 

 

Vị mỹ nữ kinh diễm trước mặt này không ngờ lại bị Thanh Nhi vượt qua trên Đăng Tiên bảng, xem ra, Thanh Nhi quả ngày càng xuất chúng . 

 

- Trước kia, là ta để lỡ Thanh Nhi tu hành . 

 

Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, lúc ở thế giới Lạp Tử, Thanh Nhi một mực lẳng lặng thủ hộ bên cạnh hắn, hiển nhiên để lỡ tu hành tự thân, con đường võ đạo không phải chỉ cần một lần là xong, mà cần thực sự đầu nhập vào trong đó . 

 

 

 

 

 
Advertisement
';
Advertisement