Linh thức tăng lên cũng làm chất biến hóa, anh có thể sử dụng linh thức truyền âm cho nhiều việc.
Ngược lại với sự vui mừng của Dương Bách Xuyên.
Nhìn thấy vẻ mặt hoảng sợ của đồ đệ Võ Kiếm, Dương Bách Xuyên cười ha ha, nói: “Võ Kiếm, đừng sợ, là sư phụ.”
“Sư phụ?”
Võ Kiếm kinh ngạc hô lên, lần này anh ta cũng đã nghe ra được đây là âm thanh của sư phụ, nhưng chưa từng nghĩ đến sư phụ Dương Bách Xuyên còn có bản lĩnh cỡ này.
Không lẽ là truyền âm ngàn dặm?
Trong lòng Võ Kiếm nghĩ như vậy.
Lúc này linh thức của Dương Bách Xuyên lại đi đến mật thất trong tiền viện, tìm đạo trưởng Phương đang luyện đan.
Anh muốn hỏi đạo trưởng Phương xem tình hình luyện chế đan Bồi Nguyên thế nào rồi.
“Lão Phương, xuất quan đến tiền viện đi.”
“Ai?”
…...
Phản ứng giống như Võ Kiếm, đạo trưởng Phương cũng bị thần thông truyền âm của Dương Bách Xuyên dọa sợ, sau khi Dương Bách Xuyên giải thích, cuối cùng ông ta cũng tiếp nhận, vội vàng đi ra mật thất.
Giống với suy nghĩ của Võ Kiếm, sau khi đạo trưởng Phương chứng kiến thủ đoạn của Dương Bách Xuyên, trong lòng vô cùng vui mừng. Dương Bách Xuyên càng lợi hại, Vân Môn cũng càng cường đại, ông ta cũng có thể học hỏi được càng nhiều.
Sau khi thông báo cho đạo trưởng Phương, Dương Bách Xuyên nhấc chân đi đến tiền viện.
Cuối cùng Võ Kiếm cũng nhìn thấy người, vội vàng đi lên ôm quyền hành lễ nói: “Chúc mừng sư phụ xuất quan, luyện được thần công.”
Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười nói: “Thằng nhóc nhà cậu cũng bị sư huynh cậu ảnh hưởng, học được nịnh nọt, ha ha.”
Thành công đột phá Trúc Cơ, có linh thức truyền âm, tâm trạng của Dương Bách Xuyên không tệ.
Võ Kiếm mỉm cười, không nói dĩ, anh ta vốn dĩ không phải người nói nhiều, có thể nói được một câu như vậy thật sự là bị Độc Cô Hối ảnh hưởng.
“Phương Mãnh bái kiến môn chủ, chúc mừng môn chủ xuất quan, luyện được thần công.”
Đạo trưởng Phương đi ra từ một căn phòng ở tiền viện, chào hỏi Dương Bách Xuyên.
“Ha ha, lão Phương, ông cũng không tệ, vừa rồi xem thủ pháp luyện đan của ông đã rất thành thục, nhưng vẫn phải tiếp tục cố gắng. Con đường luyện đan là một đại đạo tu chân, thành tựu tương lai của ông cũng sẽ không kém. Chờ một khoảng thời gian nữa tôi sẽ truyền thụ cho ông cách luyện đan chân chính.” Dương Bách Xuyên cười ha ha, trong lòng đàn nghĩ truyền đan Tụ Khí cho đạo trưởng Phương.
Chỉ mới gần một tháng không gặp, phương đạo Trường đã là Luyện Khí kỳ tầng tám, có vẻ ông ta đã hoàn thành chuyển hóa nội lực, tu vi tiến bộ vượt bậc.
“Bần đạo có thể có được ngày hôm nay, tất cả đều nhờ sự dạy dỗ của môn chủ, sau này tôi chắc chắn sẽ phục vụ tận tụy vì Vân Môn.” Đạo trưởng Phương có kinh nghiệm vào đời phong phú, rất khéo đưa đẩy trong đạo xử thế, vội vàng tỏ thái độ. Nhưng đây cũng chính là lời nói trong lòng của ông ta, trong khoảng thời gian này thông qua luyện đan, tu vi của ông ta cũng đã tiến bộ vượt bậc.
“Không có gù, ông là luyện đan sư của Vân Môn chúng ta, không cần để ý tình thế. Đúng rồi, giao dịch đan Bồi Nguyên với các gia tộc lớn đã hoàn thành chưa?” Dương Bách Xuyên hỏi ông ta.
“Tôi cũng đang định báo lại với môn chủ, nửa tháng trước đã hoàn thành hết tất cả các giao dịch, bây giờ đang luyện chế nhóm đan Bồi Nguyên thứ hai. Hơn nữa các thế lực lớn nghe tin đến nên đã đặt trước mười hai lò đan Bồi Nguyên tiếp theo của chúng ta. Tổng cộng đạt được 40 viên linh thạch bẩm sinh, đều ở trong tay của lão phu nhân.” Đạo trưởng Phương cười nói.
“Lão phu nhân?” Dương Bách Xuyên ngây ra một lúc, tại sao lại toát ra một lão phu nhân rồi?”