Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 Nó có thể nhảy xa mười mấy mét, cao 3 mét, thật sự khủng bố. 

 Dương Bách Xuyên vừa ngây người nó đã nhảy đến đỉnh đầu anh. 

 “Tao không tin không đánh chết được một con súc sinh như mày ~” Sau khi nói xong, lại ngưng tụ chân khí lần thứ hai, tung ra một chưởng: “Chưởng Khai Thiên ~” 

 “Ầm ~” 

 Chân khí của Dương Bách Xuyên hóa thành chưởng, tổng cộng ba chưởng, chưởng sau lợi hại hơn chưởng trước, chưởng Khai Thiên là chưởng thứ hai, 

 Không ngờ chưởng thứ hai này vừa lao đi, lại cảm giác được yêu khí cường đại tản ra từ trên người con gấu chí, lực lượng của nó cũng tăng lên. 

 Lần này chưởng Khai Thiên không đánh trúng gấu chó khi nó nhảy lên trên không trung, chỉ sau một tiếng gầm, chưởng Khai Thiên đã hóa thành vô hình. Gấu chó lấy tốc độ nhanh như chớp xông đến, trực tiếp đập vào trên đầu Dương Bách Xuyên. 

 Lần này Dương Bách Xuyên bị dọa chết khiếp. 

 Cũng may có Hạ Lộ đứng sau ra tay. 

 Dương Bách Xuyên cũng nhìn thấy một ánh sáng lạnh lẽo lóe lên. 

 “Leng keng ~” 

 Khóe mắt liếc thấy tia lửa văng khắp nơi. 

 “Grào ~” 

 Gấu chó ăn đau, gào lên, thân thể khổng lồ không tự chủ được nghiêng sang một bên. 

 Lúc này Dương Bách Xuyên mới nhìn thấy, không biết từ lúc nào trên tay của Hạ Lộ xuất hiện một thanh kiếm mềm, đứng sóng vai với anh. 

 Gấu chó đứng chổng ngược cách 3 mét, lông tóc không hao tổn gì, nhìn chằm chằm hai chân. Chân trước của nó có một vết thương đang chảy máu, nhưng nhìn qua chỉ rách da, miệng vết thương không quá sâu. 

 Lúc này Dương Bách Xuyên hít một hơi thật sâu, anh biết Hạ Lộ là bẩm sinh tầng hai, vậy mà một kiếm của cô không thể chặt bỏ được chân của gấu chó, chỉ tạo ra được một miệng vết thương không quá sâu. 

 “Rốt cuộc con súc sinh này mạnh đến mức nào?” Dương Bách Xuyên không nhịn được nói. 

 “Chúng ta cùng nhau liên thủ, đừng mất cảnh giác. Tôi có thể cảm nhận được yêu lực trong cơ thể con gấu chó này rất cường đại, hơi thở không hề yếu hơn tôi.” Hạ Lộ ngưng trọng nói. 

 Dương Bách Xuyên ngơ ngác gật đầu, lúc đầu anh có chút coi thường, dưới cái nhìn của anh, đây chỉ là một con gấu chó mà thôi. 

 Bây giờ không dám nghĩ như vậy, trước mắt chính là một con gấu chó, nhưng nó đã sống không biết bao nhiêu năm. Cắn nuốt tinh hoa trời đất mở ra linh trí, cùng với ăn rất nhiều linh dược mỗi năm. 

 Có lẽ sau khi bị một kiếm của Hạ Lộ đâm trúng, có chút kiêng kị, lúc này Gấu yêu không sốt ruột nhào lên, cong một hai chân trước thô tráng, hai mắt đỏ rực tỏa định hai người. 

 Lúc này Dương Bách Xuyên mới thấy rõ móng vuốt sắc bén của con súc sinh này. Năm móng tay đen nhánh, mỗi một cái dài bảy tám tấc, nhìn qua rất khủng bố, có lẽ độ sắc bén và cứng rắn không kém đao kiếm là bao. 

 Đúng lúc này, âm thanh của sư phụ Vân Thiên Tà vang lên trong đầu của Dương Bách Xuyên: “Nhược điểm của nó là hai mắt, đánh vào chỗ khác không có hiệu quả mấy, có thể giết thì giết. Yêu thú mở linh trí không thường thấy trong thế giới này, da lông tinh huyết đều là tài liệu luyện chế phù chú, mật gấu có thể luyện đan, con có thể dùng để luyện chế đan Trúc Cơ, hiệu quả sẽ rất tốt.” 

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement