Đoạn này nói xong, trong ánh mắt Võ Kiếm tinh quang bạo xạ, nhìn Dương Bách Xuyên cả người đều phát run.
Nhưng nhìn vào mắt mọi người chính là kích động.
Mà Võ Kiếm ở trước mắt bao người, ôm quyền về phía Dương Bách Xuyên nói: “Võ Kiếm nguyện ý bái tiền bối làm sư phụ ~”
Một câu nói khiến cho sắc mặt của mấy đại Tiên Thiên khác đều đen.
Không rõ, Dương Bách Xuyên nói đến huyết khí là ý gì, nhưng rõ ràng là nguyên nhân Võ Kiếm bái sư.
Đối với những điều kiện hứa hẹn đầy ưu đãi cho Võ Kiếm, vậy mà còn kém với Dương Bách Xuyên một chút, chẳng khác nào một câu nói đánh bại năm đại Tiên Thiên tranh đoạt, một câu thắng lợi.
Rất nhiều người không hiểu vì sao Võ Kiếm sẽ lựa chọn Dương Bách Xuyên, muốn bái anh làm thầy, gia nhập Vân Môn?
Chỉ có Võ Kiếm rõ ràng, Dương Bách Xuyên là người hiểu anh ta nhất.
Hoặc nói cách khác Dương Bách Xuyên có một bí mật giống anh ta.
Đây mới là nguyên nhân Võ Kiếm kích động, là nguyên nhân Võ Kiếm muốn bái Dương Bách Xuyên làm thầy.
Mười năm trước, sư phụ nhận nuôi Võ Kiếm mất, trước khi lâm chung sư phụ đã nhờ Võ Kiếm mang tro cốt của bà ấy về quê quán an táng.
Quê của đạo cô nhận nuôi Võ Kiếm ở núi Long Hổ Giang Tây, một vùng núi sâu.
Vận mệnh của Võ Kiếm cũng thay đổi vào ngày đó, hoàn toàn thay đổi vào ngày an táng sư phụ đạo cô kia.
Anh ta nhớ rất rõ, ngày đó sau khi an táng tro cốt của sư phụ đạo cô ở nơi gió thoảng qua tạo ra âm thanh, nước chảy không có dấu vết theo di nguyện của bà ấy.
Thật ra trước khi lâm chung đạo cô đã nói kỹ càng tỉ mỉ với Võ Kiếm về nơi này. Leo lên một ngọn núi ở quê quán, Võ Kiếm tìm được rất dễ dàng.
Khi đó vừa đi vào sơn cốc, đây là một sơn cốc rất đặc biệt, giống y như lời nói của sư phụ.
Gió thoảng qua tạo ra âm thanh, nước chảy không dấu vết.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!