“Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể” là do sư phụ thu thập được ở giới tu chân, nói không hề khoác lác là đặt ở địa cầu chính là một phần võ học bảo điển chân chính, điểm này Dương Bách Xuyên tự mình tu luyện nên rất rõ ràng.
Sau khi nhận được lời hứa của Lý Đại Nghị, Dương Bách Xuyên viết ra “Thuật Ngũ Hành Dẫn Thể” và giao cho anh ta, hơn nữa còn tỉ mỉ giảng giải cho anh mấu chốt tu luyện trong đó.
Mãi đến khi Lý Đại Nghị hiểu được cơ bản mới thôi, nhìn thời gian sắc trời đã hoàng hôn rồi, Dương Bách Xuyên muốn trở về, còn phải đến nhà u Dương Ngọc Thanh đón con chồn Hương Hương.
Mà Lý Đại Nghị cảm thấy thỏa mãn rời đi, anh ta trở về thu dọn đồ đạc, buổi tối bắt đầu đi làm, trực tiếp ở công ty, tạm thời công ty Vân Kỳ không có nhân viên bảo vệ, anh ta muốn gánh vác trách nhiệm này, đây là báo ơn cho Dương Bách Xuyên và Lưu Tích Kỳ.
Dương Bách Xuyên lái xe thẳng đến nhà u Dương Ngọc Thanh, Nhạc Nhạc muốn đưa đến nhà bà nội của con bé, con chồn không có người trông coi, Dương Bách Xuyên cũng sợ con chồn sẽ làm u Dương Ngọc Thanh bị thương, dù sao nó cũng là sủng vật hoang dã.
Đúng lúc đi, u Dương Ngọc Thanh cũng chuẩn bị đưa Nhạc Nhạc đến chỗ bà nội của con bé, sau khi Dương Bách Xuyên đi qua, dứt khoát đưa các cô đến đó, dù sao cũng tiện đường lái xe.
Đối với chuyện Dương Bách Xuyên hiện tại đã giàu có, đêm qua trong lúc hai người nói chuyện phiếm Dương Bách Xuyên đã nói cho cô ấy biết, nhưng biết thì biết, sau khi tận mắt nhìn thấy chiếc BMW mới của Dương Bách Xuyên, trong mắt u Dương Ngọc Thanh vẫn hiện lên sự kinh ngạc.
Dương Bách Xuyên là người nghiên cứu và phát triển đan Trú Nhan, nghe thấy thế, trong lòng cô ấy vẫn thấy chấn động, nhưng Dương Bách Xuyên giải thích là trong nhà anh có sách thuốc cổ nên tìm được phương thuốc từ trong đó.
Cho dù thế nào, có thể nhìn thấy Dương Bách Xuyên thành công như hôm nay, u Dương Ngọc Thanh vẫn vui mừng thay anh.
Sau khi đưa mẹ con các cô qua, Dương Bách Xuyên tự mình lái xe trở về, u Dương Ngọc Thanh muốn ở lại nhà ba mẹ cô ấy một đêm, điều này làm cho Dương mỗ có chút thất vọng.
Thời gian kế tiếp, Dương Bách Xuyên sống rất phong phú, thời gian học tập thì vẫn học tập, thời gian tu luyện thì vẫn tu luyện, tiện thể luyện chế ra phần đan Trú Nhan tiếp theo giao cho nhà họ Liễu.
Mỗi một tuần, thẻ ngân hàng của anh đều tăng lên mấy trăm vạn nhờ lợi nhuận của đan Trú Nhan Đan.
Chớp mắt thời gian đã đến ngày tốt nghiệp, mọi người đều bận rộn tìm việc làm, tìm đơn vị thực tập.
Dương Bách Xuyên nhìn mấy nhà cũng không quá vừa lòng, cũng may Lưu Tích Kỳ biết Dương Bách Xuyên sau khi tốt nghiệp muốn tìm đơn vị thực tập, đã lập tức liên hệ với lớp trưởng Tưởng Chấn ở tập đoàn Triệu thị, liên hệ với công ty đấu giá Triệu thị, về công việc thực tập cuối cùng cũng quyết định xong rồi.
Vào ngày tốt nghiệp, cả lớp đã tổ chức một bữa tiệc.
Dẫn đầu là Liễu Linh Linh, mới sáng sớm đã nhận được điện thoại của cô thúc giục anh vội vàng đi qua.
Dương Bách Xuyên biết, Liễu Linh Linh sẽ ra nước ngoài, lần này sau khi tốt nghiệp, vẫn không biết khi nào có thể gặp mặt. Sau khi rửa mặt xong anh lập tức đi ngay, anh không lái xe, anh lựa chọn khiêm tốn ở trước mặt các bạn học.
Địa điểm liên hoan là một nhà hàng cách trường học không xa. Khi Dương Bách Xuyên bắt xe tới đó mới phát hiện hầu hết các nhà hàng xunh quanh đều có sinh viên tụ tập.