Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 Lúc này, trong lòng Tây Môn Thanh cảm thấy sợ hãi.  

 

 

Gã ta cũng đột nhiên hiểu ra, tại sao vị khách quý Tiên Vương tới nhà mình kia lại nói khoan hẵng giết chết Dương Bách Xuyên mà bảo gã ta đưa Dương Bách Xuyên về gặp mặt hắn ta. Khả năng là có hai nguyên nhân, một là mối lo về nữ tử áo đen kia, một là muốn lấy được đạo ngự kiếm từ tay Dương Bách Xuyên?  

 

Bất kể là nguyên nhân gì, giờ khắc này Tây Môn Thanh đã biết sợ, sau khi thấy Dương Bách Xuyên giết chết năm đại Tiên Quân, gã ta lập tức quyết định bóp nát bùa truyền tin của gia tộc. Hôm nay gã ta cảm thấy không thể ngăn cản được Dương Bách Xuyên rồi, nên truyền tin về để cầu viện binh, cũng như để vị khách quý Tiên Vương của gia tộc tự đến giải quyết!  

 

Mà giờ khắc này, gã ta cảm nhận được Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng ra tay ngự kiếm tấn công gã ta.  

 

Tây Môn Thanh không tự chủ được mà trán đổ mồ hôi lạnh, gã ta không biết liệu có thể chống lại ngự kiếm của Dương Bách Xuyên hay không?  

 

Gã ta đột nhiên thúc giục Huyết Hồ Lô trong tay, bộc phát ra lượng lớn sương mù máu bao phủ toàn thân, miệng hồ lô hướng về phía kiếm của Dương Bách Xuyên đang bay tới. Dù sao gã ta cũng là Tiên Vương cảnh, cấp độ cảnh giới vẫn cao hơn Tiên Quân một cấp bậc, tuy là kiếm của Dương Bách Xuyên nhanh như chớp nhưng vẫn bị gã ta bắt kịp.  

 

"Ầm ầm~"  

 

Một tiếng nổ trầm đục vang lên!  

 

Ánh mắt Dương Bách Xuyên hơi nheo lại, hắn nhìn thấy rõ ràng, Huyết Hồ Lô của Tây Môn Thanh phun ra lượng lớn sương mù máu và chặn thanh kiếm của hắn.  

 

Điều này khiến Dương Bách Xuyên thực sự ngạc nhiên, chẳng lẽ Huyết Hồ Lô của Tây Môn Thanh còn cao cấp hơn kiếm Đồ Long của mình?  

 

Suy nghĩ kỹ điều này cũng không có khả năng lắm~  

 

Nhưng ngay sau đó, hắn đã hiểu ra điều mấu chốt.  

 

Không phải tiên khí Huyết Hồ Lô của Tây Môn Thanh cao cấp hơn kiếm Đồ Long của mình, mà là giữa bọn họ có sự chênh lệch về tu vi và cảnh giới.  

 

Mặc dù tiên khí có mạnh đến đâu nhưng nó cũng cần có chủ nhân có tu vi và thực lực đủ mạnh mới có thể phát huy ra hết uy lực. Về thuộc tính của đồ vật, bản thân Dương Bách Xuyên đã từng trải nghiệm khi sử dụng thanh kiếm Đồ Long, dù biết kiếm Đồ Long có uy lực mạnh mẽ, nhưng nếu thực lực tu vi bản thân không đủ thì vẫn không thể phát huy hết sức mạnh của nó.  

 

Mặc dù Tây Môn Thanh có thể chặn được kiếm Đồ Long của mình là bởi vì trong tay gã ta có tiên khí Huyết Hồ Lô có thể phát huy hết sức mạnh trong đó.  

 

Trong tình huống này, có thể chặn được kiếm của hắn là điều bình thường.  

 

Hơn nữa, xung quanh Tây Môn Thanh có sự hội tụ của lực lượng thiên địa gần như thực thể hóa, đây chính là sức mạnh của Tiên Vương, chỉ cần nhấc tay là có thể điều động lực lượng thiên địa từ bốn phương tám hướng, hóa thành thực thể để tăng cường sức mạnh, vũ khí đang sử dụng và khả năng chiến đấu của bản thân, việc điều động được lực lượng thiên địa rất khủng bố.  

 

Hơn nữa, còn có thiên địa đại thế tồn tại, những thủ đoạn như thế này không phải là thứ mà hắn có thể thể hiện ra, đây là những thủ đoạn riêng của các tu sĩ cao cấp.  

 

Trên người Lạc Dương cũng có khí thế và sức mạnh cỡ này, nhưng trong tay Lạc Dương không có tiên khí thượng thừa như Huyết Hồ Lô của Tây Môn Thanh, vì vậy Lạc Dương mới bị Tây Môn Thanh áp đảo.  

 

Dương Bách Xuyên có thể tấn công Tây Môn Thanh, làm tâm trạng gã ta hỗn loạn, hoàn toàn là nhờ vào đạo ngự kiếm thượng thừa. Cũng giống như thần thông, uy lực mạnh mẽ cùng với uy lực của bản thân kiếm Đồ Long, hắn có thể giết chết Tiên Quân cảnh dù chỉ là một Hỗn Nguyên Đạo Tiên đại viên mãn, bây giờ hắn thậm chí còn có thể đối chiến với cường giả cấp bậc Tiên Vương.  

 

Tất nhiên, lợi thế lớn nhất của hắn là có thể ngự kiếm từ xa, giảm thiểu rủi ro và có thể tùy ý ngự kiếm để giết địch.  

 

Lạc Dương cũng tu luyện kiếm đạo, có thể khống chế phi kiếm, nhưng sáu thanh phi kiếm của nàng ta đã bị phá hủy lần trước rồi, bây giờ nàng ta lại chiến đấu với Tây Môn Thanh là người cùng cảnh giới, trong tay Tây Môn Thanh lại cầm Huyết Hồ Lô nên nàng ta bị áp chế cũng không có gì lạ.  

 

Mặc dù Tây Môn Thanh đã chặn được ngự kiếm tấn công của Dương Bách Xuyên, nhưng hắn vẫn chiếm phần thắng rất lớn. Sau khi lấy lại tinh thần, trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, một thanh kiếm Đồ Long lại bay ra lần nữa, như những tia chớp ập đến, vô cùng linh tính, có thể tấn công Tây Môn Thanh từ nhiều góc độ và nhiều phương hướng khác nhau, tạo ra sự phân tâm cho gã ta.  

 

Chỉ cần có thể khiến Tây Môn Thanh phân tâm thì mục đích của hắn đã đạt được rồi.  

 

Hắn tạo cơ hội cho Lạc Dương, hắn tin Lạc Dương có thể hạ gục được Tây Môn Thanh.  

 

Hai người phối hợp nhịp nhàng, một người tấn công từ xa, một người cận chiến, khiến cao thủ Tiên Vương sơ kỳ như Tây Môn Thanh cũng phải đau đầu, mặt mày biến sắc.  

 

Dưới sự khống chế của ý niệm, kiếm Đồ Long bạo phát, phát ra tiếng vù vù, lại lao tới tấn công.  

 

“Ầm ầm ầm…”  

 

Chỉ trong một hơi thở, Dương Bách Xuyên đã xuất ra mười kiếm liên tiếp từ nhiều góc độ khác nhau rồi mới dừng lại.  

 

Không thể không dừng lại, cơ thể hắn cũng bắt đầu loạng choạng, tuy là đạo ngự kiếm mà Hắc Liên truyền thụ rất cường đại, nhưng lại tiêu hao thần hồn quá lớn, khiến đầu óc hắn quay cuồng, pháp lực trong cơ thể cũng tiêu hao hơn phân nửa.  

 

Sau khi thu hồi kiếm Đồ Long, Dương Bách Xuyên có chút bực mình, chỉ trong một hơi thở đã xuất ra mười kiếm liên tiếp, thế mà vẫn không thể thương tổn Tây Môn Thanh.  

 

Toàn thân Tây Môn Thanh được bao phủ bởi sương mù máu do Huyết Hồ Lô phát ra, Huyết Hồ Lô trong tay gã ta bạo phát huyết quang, mơ hồ có thể nhìn thấy các minh văn lưu chuyển, rõ ràng đã được thúc động đến cực điểm.  

 

Mặc dù mười kiếm xuất ra của Dương Bách Xuyên không thể thương tổn Tây Môn Thanh nhưng đã làm tiêu hao phần lớn sương mù máu, nhìn qua rõ ràng nó đã mỏng manh hơn rất nhiều, cũng lay động hàng loạt.  

 

Làm được đến mức này cũng đã đủ rồi, bởi vì hắn đã tạo được cơ hội cho Lạc Dương.  

 

Trong cùng một cảnh giới, Lạc Dương thua kém về pháp khí, nhưng lúc này Dương Bách Xuyên đã làm suy yếu Huyết Hồ Lô của Tây Môn Thanh, Lạc Dương liền nắm bắt cơ hội, xuất chiêu ngay lập tức.  

 

“Tâm niệm thành kiếm, ba ngàn kiếm đạo, phá cho ta~”  

 

Chỉ thấy Lạc Dương hét lên, hai tay nàng ta vung lên rồi giang rộng ra, sau khi pháp lực hội tụ thì xuất hiện ba ngàn thanh phi kiếm pháp lực, trong quang mang sáng chói, chúng ngưng tụ thành hình, sau đó ba nghìn kiếm lập tức chém xuống Tây Môn Thanh.  

 

Đây là kiếm do ý niệm ngưng tụ, là đạo kiếm cao cấp.  

 

Dương Bách Xuyên nhìn thấy và nhận ra, kiến thức của hắn được mở mang, không ngờ kiếm đạo còn có thể sử dụng như vậy, nghĩ lại thì hắn không thể thi triển được như thế, đây là sự lĩnh ngộ kiếm đạo, cũng không giống với thần thông.  

 

Uy lực cũng không nhỏ, trước đó đã thấy Lạc Dương dường như chuẩn bị chiêu này, chuẩn bị rất lâu rồi. Cũng vì thấy vậy, hắn đã không tiếc giá mà một phát ngự kiếm tấn công Tây Môn Thanh mười lần để tạo cơ hội cho Lạc Dương tung đòn sát chiêu cuối cùng, bây giờ xem ra đúng là đại chiêu.

Advertisement
';
Advertisement