Sư phụ tôi là thần tiên - Dương Bách Xuyên (full) - Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới

 

 Nghĩ vậy, hai người bình tĩnh ngồi xuống sàn, tiến vào trạng thái tu luyện, bởi những dịp bắt gặp sức mạnh thiên địa dày đặc như trong sân nhà lúc này cực kỳ hiếm hoi, không tận dụng thì phí lắm.  

 

Không biết trong lúc Dương Bách Xuyên bế quan đã làm gì mà lại thu hút lượng lớn sức mạnh thiên địa tề tựu về đây tới vậy, nhưng chắc hẳn quá trình tu luyện hắn đang diễn ra vô cùng thuận lợi.  

 

Cũng may là trong thời gian này, ý thức Ma Thần không chạy ra gây rắc rối, khiến Cảnh Xán có thể thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng.  

 

Vào một ngày nọ, sức mạnh thiên địa cuối cùng cũng dừng lại. Vài phút sau, ngoài cổng lớn vang lên tiếng gõ, kế tiếp, một giọng nói vang lên: “Đông Phương Thiết Nhân thuộc gia tộc Đông Phương ở Tiên Thành Hỗn Loạn tới đón Dương đạo hữu.”  

 

Cảnh Xán lập tức đề cao cảnh giác, Lạc Dương híp mắt nói: “Lần này tiểu sư thúc gây ra động tĩnh quá lớn, xem chừng đã làm kinh động một số thế lực ở Tiên Thành Hỗn Loạn Nếu người ta đã mò tới tận cửa, là phúc không phải họa, là họa tránh chẳng qua, Cảnh Xán, ra mở cửa đi, để ta xem là kẻ nào dám cả gan tới đây diễu võ giương oai.”  

 

“A… Thôi được.” Cảnh Xán quay sang nhìn Lạc Dương, thấy nàng ấy híp mắt đề phòng, lại nghĩ tới thực lực của nàng ấy… Sau một hồi do dự, cuối cùng Cảnh Xán quyết định ra mở cửa, nàng ta cũng biết họ đã gây ra động tĩnh quá lớn, dẫn tới có một số việc dù thế nào cũng không thể trốn tránh được.  

 

***  

 

Dưới mật thất tu luyện, đương nhiên Dương Bách Xuyên không hề hay biết lần tu luyện này của mình lại tạo thành động tĩnh lớn tới vậy.  

 

Sau khi Càn Khôn Đạo Nguyên được chữa lành, hắn lập tức chìm vào tu luyện, đến tận lúc này mới ngừng lại, hơn nữa còn là chủ động dừng. Bấy giờ, hắn mới phát hiện bản thân đã tình cờ tu luyện thẳng một mạch tới Hỗn Nguyên Đạo Tiên đại viên mãn đỉnh phong, chỉ còn một bước nữa sẽ đột phá cảnh giới Tiên Quân.  

 

Kết quả này khiến hắn ngơ ngác cả nửa ngày vẫn chưa thể hoàn hồn.  

 

“Đúng là tiến bộ vượt bậc luôn ha.” Sau khi cảm nhận được tu vi Hỗn Nguyên Đạo Tiên đại viên mãn đỉnh phong trong người là thế nào, họ Dương không kiềm được mà cảm thán.  

 

Lúc này, cuối cùng hắn cũng tin những lời Hắc Liên nói không phải dối trá, một khi nguyên thần không còn bị Hắc Liên ảnh hưởng, thiên phú tu luyện của hắn tức khắc bộc phát.  

 

Tính ra thì hình như mới ba tháng trôi qua thôi. Nghĩa là trong vòng ba tháng, hắn không chỉ khôi phục lại Càn Khôn Đạo Nguyên, mà còn đánh sâu một đường từ sơ phẩm Hỗn Nguyên Đạo Tiên cảnh tới Hỗn Nguyên đại viên mãn đỉnh phong, có thể tiến vào Tiên Quân cảnh bất cứ lúc nào.  

 

Hiện tại, dưới mật thất vẫn còn tồn đọng chút sức mạnh thiên địa thực thể hoá, lúc này hắn mới nhận ra bản thân đã vô tình hấp thu lượng lớn sức mạnh thiên địa, chẳng trách lại có thể nhảy vọt tới Hỗn Nguyên Đạo Tiên đại viên mãn cảnh chỉ trong một lần.  

 

Hắn đúng là thiên tài! - Bên trên là lời tự đánh giá của họ Dương về bản thân.  

 

Sau khi vận công kiểm tra, hắn dám khẳng định tốc độ tu luyện của hắn hiện tại chắc chắn nhanh hơn những tu sĩ cùng cảnh giới gấp mười lần.  

 

Giờ phút này, Dương Bách Xuyên mới có cảm giác bản thân giống một người tu luyện có thiên phú căn cơ mười phân vẹn mười như lời ông già từng nói.  

 

Với thiên phú tu luyện cỡ này, hắn xứng đáng được gọi một tiếng thiên tài.  

 

Chỉ là không phải lần gặp bình cảnh nào cũng có thể dựa vào hấp thu sức mạnh thiên địa để vượt qua mà còn cần giác ngộ được đại đạo. Có điều, giờ nguyên thần của hắn đã không còn bị ảnh hưởng bởi Hắc Liên nữa nên chắc là sẽ ổn thôi.  

 

Hiện tại, tình hình tu luyện xem như đã khôi phục bình thường, kế tiếp có ba việc hắn cần phải giải quyết.   

 

Thứ nhất là nghiên cứu đạo Ngự Kiếm mà Hắc Liên để lại, trong mắt hắn, cảnh tượng Hắc Liên ngự kiếm trảm Tiên Vương Trịnh Đại Sơn ngày đó ngầu lòi vô cùng, hiển nhiên thuật Ngự Kiếm ấy thuộc dạng cao cấp trong Ngự Kiếm đại đạo, nếu không học thì đúng là có lỗi với thiên phú tu luyện hiện tại, cũng có lỗi với Hắc Liên.  

 

Thứ hai là luyện đan, trước mắt hắn sẽ luyện chế một lò Kim Nguyên Đại La Tiên Đan cho Cảnh Xán dùng để tăng tiến tu vi, giờ họ đã tới Tiên Vực Hỗn Loạn rồi, không có thực lực cao cường thì không ổn lắm đâu.  

 

Về phần tiên dược dùng để luyện chế Kim Nguyên Hỗn Nguyên Đan thì mặc dù đã mua được đầy đủ chất phụ gia ở chợ đen, tiếc thay dược liệu chính vẫn chưa có manh mối gì. Hôm đó, sau khi bắt gặp Tuyết Hương, trận đại chiến lập tức nổ ra, họ cũng bị cuốn vào. Thế nên sau khi xuất quan, hắn sẽ đi tìm tiếp, và lần này nhất định phải tìm bằng được dược liệu chính để luyện chế Kim Nguyên Hỗn Nguyên Đan, bởi hắn có cảm giác, chỉ cần luyện chế thành công Kim Nguyên Hỗn Nguyên Đan là có thể lập tức đột phá Tiên Quân cảnh.  

 

Và chỉ khi tu vi đạt tới cảnh giới Tiên Quân thì mới xem như chính thức tiến vào hàng ngũ cường giả của Tiên Giới.  

 

Thứ ba là nhanh chân xem xét tình hình bên phía Tuyết Hương và chim Thần Ma, với hắn mà nói, Tuyết Hương và chim Thần Ma quan trọng hơn hai chuyện trên nhiều.  

 

Nghĩ đến đây, trong đầu Dương Bách Xuyên loé lên tia sáng, ngay sau đó, trong một khoảnh khắc, hắn như nhìn thấy một cô gái đang ngồi cạnh hồ Long Ngư, ngạc nhiên hơn cả là đó chẳng phải Tuyết Hương sao?

Dương Bách Xuyên xuất hiện bên hồ Long Ngư.  

 

“Tuyết Hương.”  

 

Tuyết Hương xoay người nhìn thấy Dương Bách Xuyên thì đỏ mắt, không nói gì, nhào vào trong lòng ngực hắn.  

 

“Không sao, không sao rồi, mọi chuyện đều qua rồi.”  


Tuy Tuyết Hương không nói gì nhưng Dương Bách Xuyên lại biết suy nghĩ của cô nhóc ngốc này. 

Advertisement
';
Advertisement